"Đúng là trò hề mà, Đại Thanh đã diệt vong bao nhiêu năm rồi, mà Bạch Hồng Huy anh vẫn còn đang sống ở thế kỉ trước à? Anh thử ngẫm lại những lời này vừa nói đi, người nào không biết còn tưởng anh là cương thi chui từ ngôi mộ nào đó lên đấy."
"Không phải tôi và Tạ Uẩn chỉ bị nhốt chung trong một căn phòng một lát thôi sau, sao đến miệng các người lại thành tôi ngủ với chồng người ta rồi bị người ta bắt gian tại giường thế hả? Nếu chỉ vậy mà đã bị bàn tán..."
Ngu Thanh Nhàn nhìn về phía Bạch Bảo Châu: "Vậy không phải thanh danh của Bạch Bảo Châu nhà các người lại càng kém hơn à?"
"Tôi nhớ rõ lúc học cấp ba, có một lần cô bị nhốt trong phòng học cơ mà, đúng không nhỉ? Trong phòng học đó ngoại trừ một nữ sinh duy nhất là cô ra, thì toàn bộ số người còn lại đều là nam sinh cơ mà."
Cứ nhắc đến là buồn cười, lúc học cấp ba, thành tích của Bạch Bảo Châu cũng không được xem là tốt, tệ hơn nguyên thân rất nhiều.
Thành tích của nguyên thân vẫn nằm trong top năm của lớp, mà thành tích của Bạch Bảo Châu chỉ ở ngưỡng trung bình mà thôi.
Năm cấp ba, Bạch Bảo Châu vô cùng cố gắng, cuối cùng thành tích lúc thi đại học của nguyên thân không được tốt cho lắm, mà Bạch Bảo Châu lại tiến bộ vượt bậc, thi được điểm cao.
Điều mà Ngu Thanh Nhàn muốn nói là trong học kì cuối cùng của cấp ba, Bạch Bảo Châu xảy ra một sự cố.
Khi đó, Bạch Bảo Châu đang và những tay sai của cô ta đang chăm chỉ học tập trong phòng tự học, thì không biết ai khóa cửa, khiến cho họ ngây người ở trong đó tận hai tiếng đồng hồ.
Đến khi cửa được mở ra thì trời đã tối đen rồi.
Mà Bạch Bảo Châu không hổ là nữ chính sủng văn, ở chung với một đám nam sinh lâu như thế cũng không bị đồn đãi linh tinh gì, thậm chí, mọi người còn đến an ủi cô ta nữa kìa.
Nguyên thân dành cả đời để suy nghĩ đến chuyện, vì sao cô ấy chỉ không cẩn thận bị nhốt cùng một người đàn ông trong nhà kho năm phút đồng hồ thôi, sao thanh danh lại bị hủy hoại.
Nếu phương diện nam nữ thật sự hà khắc như thế, sao đàn ông và phụ nữ có thể cùng đến nhà xưởng làm việc, vì sao con trai và con gái có thể cùng đi học cơ chứ?
Nếu thế, sao Bạch Bảo Châu bị nhốt với một đống nam sinh trong cùng một căn phòng, sao cô ta lại không có chuyện gì?
Nguyên thân nghĩ mãi mà cũng không hiểu, nhưng Ngu Thanh Nhàn lại biết lý do, nguyên nhân chỉ có một thôi, vì cô ấy là vật hi sinh, là vị hôn thê của nam chính, là chướng ngại vật trên con đường tình yêu của nữ chính.
Lần này cô mới chỉ bị nhốt chung với người khác trong năm phút ngắn ngủi thôi, vốn cũng chẳng sao cả, nhưng có người không muốn nhìn thấy cô sống tốt cho nên dẫn dắt mọi người suy nghĩ chuyện này theo hướng nam nữ.
Ở thời đại này có ít các tiết mục giải trí, nên mọi người thích nghe nhất là tin đồn về tình yêu.
Loại tin đồn về tình yêu giống như của nguyên thân đây trước nay chưa từng có, vì thế mọi người mới thảo luận hăng say chứ sao.
Mà người nhà họ Bạch lại là điển hình của kiểu người thích sĩ diện, vì thế câu chuyện cứ thế bị phóng đại lên.