Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 748

Giống như bây giờ vậy, vẻ mặt của Bạch Hồng Huy không tốt chút nào. Anh ta đang kể cho cha mẹ nghe về chuyện Cố Thanh Phong về nhà và được gia đình mở tiệc đón gió tẩy trần, đang nói hăng say thì Ngu Thanh Nhàn về đến.

Câu chuyện bị cắt ngang khiến lòng anh ta không vui, anh ta cay mày nhìn Ngu Thanh Nhàn:

"Bây giờ thanh danh của mày thành ra thế nào rồi mà mày còn không tự biết lấy à? Không ngồi yên ở nhà mà ra ngoài chạy loạn cái gì hả? Mày không biết xấu hổ nhưng bọn tao còn muốn giữ mặt mũi đấy."

Bạch Hồng Huy nói chuyện không có chút khách sáo nào, ở trước mặt nguyên thân, anh ta chưa từng chú ý lời nói của mình, anh ta cũng chưa từng nghĩ đến chuyện những lời mà anh ta nói có thể làm cho nguyên thân đau lòng không.

Nhưng ở trước mặt Bạch Bảo Châu, anh ta lại như bị đổi một gương mặt khác vậy.

Miệng mồm nguyên thân vụng về, mà tâm tư lại mẫn cảm, sau khi bị Bạch Hồng Duy nói thế cô ấy sẽ cảm thấy rất đau lòng, sau hai lần phản bác rồi phải chịu sự thảm hại hơn, thì cô ấy không nói gì nữa.

"Đúng vậy, chị à, hôm nay bọn em đi đến nhà họ Cố, rất nhiều người hỏi bọn em về chuyện của chị đấy."

Bạch Bảo Châu vừa lên tiếng, Ngu Thanh Nhàn đã nhìn về phía cô ta.

Cô ta nói cười với Ngu Thanh Nhàn bằng giọng điệu dịu dàng: "Chị, em biết đó không phải lỗi của chị, nhưng lời nói của người khác rất quá đáng, vì tốt cho mình, chị vẫn nên ở nhà đi."

Địa vị của Bạch Bảo Châu ở nhà họ Bạch cao hơn nguyên thân nhiều, ban đầu, thái độ của cô ta đối với nguyên thân vẫn luôn cẩn thận lấy lòng.

Nhưng sau này lại trở thành dáng vẻ không thèm để cô ấy vào mắt. Thậm chí nhiều lúc, cô ta vẫn luôn dùng cái bộ mặt vô tội đó của cô ta để đưa ra quyết định thay nguyên thân.

Chẳng hạn như chuyện nguyên thân vào xưởng làm, vốn chức vị của nguyên thân không phải làm ở bộ phận sản xuất như bây giờ mà là ở văn phòng thư ký xưởng, lúc đó cô ấy và một người đàn ông tên là Trương Vĩ ngang tài ngang sức, cha của Trương Vĩ lại là cháu trai của chủ nhiệm bộ phận thu mua của xưởng.

Sau khi thành tích được công bố, Trương Vĩ tự biết mình không có hy vọng được nhận vào văn phòng xưởng, nên đi cùng với cha mẹ và chủ nhiệm bộ phận thu mua đến nhà họ Bạch.

Lúc ấy, Bạch Thư Đình không có ở nhà, sau khi nhà họ Trương nói ra mục đích mà mình đến, chưa chờ nguyên thân kịp mở miệng, Bạch Bảo Châu đã đồng ý với yêu cầu của bọn họ.

Mồm mép nguyên thân không khéo, bị Bạch Bảo Châu không trâu bắt chó đi cày đồng ý với yêu cầu không đến văn phòng xưởng.

Đến cuối cùng, chức vị sắp tới tay của nguyên thân cũng không còn nữa, quá đáng hơn, người mà nhà họ Trương cảm kích lại không phải nguyên thân, mà là người khéo mồm khéo miệng Bạch Bảo Châu.

Chuyện như thế này từ nhỏ đến lớn không biết đã xảy ra bao nhiêu lần rồi, cô ta đạp lên nguyên thân để chiếm đoạt sự yêu thích của mọi người.

Ngu Thanh Nhàn không phải nguyên thân, trong mắt của cô, Bạch Hồng Huy ngay cả cái rắm cũng không phải, mà Bạch Bảo Châu lại cứ muốn giẫm đạp lên cô ấy để ngửi cái rắm này.

Ngu Thanh Nhàn kéo cái ghế trước mặt ra ngồi xuống, ánh mắt lướt qua một lượt những người đang ngồi trên bàn ăn, cuối cùng dừng lại trên người Bạch Hồng Huy.

Bình Luận (0)
Comment