Bây giờ Bạch Thư Đình không lên làm xưởng trưởng thì đúng là quá tuyệt vời. Xưởng trưởng mới không có căn cơ ở xưởng, đang là thời điểm cần tạo uy tín, phong thư tố cáo của Ngu Thanh Nhàn mà đến tay ông ta, chắc chắn ông ta sẽ không dễ dàng buông tha.
Đời trước nguyên thân sống ở nhà họ Triệu hai ba năm, cô ấy cũng không phải đồ ngốc, những chuyện nên biết cô ấy đều biết cả, những chuyện không nên biết cô ấy cũng biết luôn.
Chuyện của Triệu Chấn Đức tham ô nhận hối lộ sang năm mới bắt đầu lộ ra, Cố Trường Chinh và Bạch Thư Đình là lãnh đạo cao nhất của xưởng gốm sứ, có lý nào hai người đó lại không biết, nhưng cho đến bây giờ Triệu Chấn Đức vẫn chưa xảy ra chuyện gì, chứng tỏ hai người bọn họ làm chỗ dựa sau lưng cho Triệu Chấn Đức.
"Chút nữa em cứ đưa cho anh, đúng lúc anh cũng phải về đó một chuyến."
Công việc của Tạ Uẩn ở xưởng gốm sứ vẫn còn đó, anh đã hẹn với người ta hôm nay sẽ về để xử lý các thủ tục chuyển nhượng.
Người mua công việc của anh kia vẫn chưa có tiền trả đủ trong một lần, hôm qua người đó mới gửi thư đến nói đã gom mượn đủ tiền rồi, đúng lúc hôm nay anh có thời gian cho nên quay về làm cho xong chuyện này đi.
Hai người cùng đi về nhà, Ngu Thanh Nhàn vào phòng viết một lá thư tố cáo rồi đưa cho Tạ Uẩn, Tạ Uẩn nhận rồi đi mất.
Chân trước Tạ Uẩn vừa đi, chân sau mẹ Tạ đã từ trong phòng đi ra: "Thanh Nhàn à, thím có làm chút điểm tâm, con mau đến ăn đi."
Cuộc sống của mẹ Tạ không có quá nhiều áp lực, thường ngày chuyện bà thích làm nhất là nghiên cứu đồ ăn, sáng hôm nay bà vừa làm bánh đậu đỏ.
Ngu Thanh Nhàn cũng rất thích ở chung với mẹ Tạ: "Dạ, con đến ngay đây."
Ngu Thanh Nhàn quay về phòng lấy điểm tâm đã mua ở cửa hàng bán đồ ăn sáng vừa nãy rồi mới đi đến nhà họ Tạ.
Bánh đậu đỏ đã được bày lên bàn trà trong phòng khách, trắng trắng mềm mềm, vừa nhìn đã cảm thấy thèm ăn.
Mẹ Tạ rót cho Ngu Thanh Nhàn một ly trà sữa, công thức nấu trà sữa là Tạ Uẩn giao cho bà, bà cảm thấy uống rất ngon nên vẫn luôn giữ lại.
Bà mở ti vi ra, nghe âm thanh từ ti vi phát ra rồi mới ngồi vào bên cạnh Ngu Thanh Nhàn, dịu dàng hỏi: "Đi ăn sáng với Tiểu Uẩn hả? Hai đứa ăn gì thế?"
Sáng sớm Tạ Uẩn có mời mẹ Tạ cùng đi ăn sáng, nhưng mẹ Tạ không thích ra khỏi nhà nên bà không đi.
"Dạ, bọn con ăn xương cao bồi, cánh gà, cháo sò điệp và tôm thủy tinh ạ." Điểm tâm sáng của thành phố Kiền rất tinh xảo, số lượng cũng ít, nên hai người trưởng thành mà không ăn món chính, thì cho dù gọi bảy tám đĩa điểm tâm cũng không đủ no.
"Tạ Uẩn nói thím thích ăn cánh gà và cháo hành, bọn con có mua về cho thím đây." Ngu Thanh Nhàn ngựa quen đường cũ đi vào bếp của nhà họ Tạ, lấy bát đũa ra.
Mẹ Tạ biết con trai và Ngu Thanh Nhàn mà đi ra ngoài ăn sáng thì kiểu gì cũng sẽ mua đồ ăn về cho bà, cho nên bà không ăn cơm, bây giờ đúng lúc đang đói bụng.
Bà ăn một miếng cháo, ăn kèm thêm một đũa dưa muối, lại ăn thêm một cái cánh gà, cặp mày của mẹ Tạ thoải mái đến độ nở ra.