Rõ ràng La Thanh Phong biết Cố Trường Chinh đã có vợ con rồi, nhưng bà ta không cảm thấy chuyện mình đang làm có gì là sai trái cả.
Ở thời điểm đó, những người công thành danh toại bỏ vợ con lúc còn nghèo khó để lấy người khác là chuyện vô cùng bình thường, La Ái Phân tự mình chủ động tìm đến mẹ Tạ, yêu cầu bà ly hôn.
"Cơ thể mẹ anh không tốt, tính tình cũng không phải hiền lành gì, bà ấy đồng ý ly hôn, nhưng yêu cầu Cố Trường Chinh kia phải bồi thường cho bà. Người nhà nọ vì muốn xoa dịu tình hình nên đồng ý tất cả các yêu cầu của bà." Sau khi ly hôn mẹ Tạ mới biết được, sở dĩ La Ái Phân tìm đến bà là vì bà ta đã sớm mang thai rồi.
Cố Thanh Phong chỉ ít hơn Tạ Uẩn mười tháng.
Ngu Thanh Nhàn hiểu ra, nhắc mới nhớ trong sách cũng có nhắc đến một nhân vật thế này.
Đó là khi Cố Thanh Phogn được thăng chức lên kỹ sư trưởng của bộ phận công trình, một ngày khi anh ta vừa về đến nhà đã nghe thấy cha mẹ cãi nhau, nói chuyện của con trai của Cố Trường Chinh với vợ trước ẩu đả đánh nhau nên bị b.ắ.n một phát súng.
Trong sách không kể rõ, mà Cố Thanh Phong cũng không tò mò về người anh trai cùng cha khác mẹ của mình, nên chuyện này trong sách không hề được nhắc đến thêm một chi tiết nào nữa cả.
"Vậy bác gái vẫn độc thân đến tận bây giờ ư?"
Tạ Uẩn gật đầu: "Đúng vậy, bà không muốn tái hôn. Nhưng mà không phải do vẫn còn thích Cố Trường Chinh, bà ấy chỉ cảm thấy đàn ông con trai trong thiên hạ này cũng chỉ đến thế mà thôi, gả chồng còn phải hầu hạ cả gia đình người ta, còn không bằng sống với thằng con mình cho an nhàn tự tại. Khi đó bà ấy moi được từ chỗ Cố Trường Chinh không ít tiền nên mua một mảnh đất, xây hai căn nhà, bà ấy dựa vào hai căn nhà đó mà nuôi lớn anh."
"Nhiều năm như vậy, Cố Trường Chinh kia đã đến tìm anh lần nào chưa?"
Cố Trường Chinh và La Ái Phân chỉ có một đứa con trai là Cố Thanh Phong, mà dựa theo cái tư tưởng nhiều con nhiều phúc của thời đại này, chẳng lẽ Cố Trường Chinh chưa từng nghĩ đến đứa con với vợ trước ư?
"Sao ông ta dám, nhà họ La khác với nhà họ Tạ, nhà họ La đông người. Tuy rằng cha mẹ của La Ái Phân đã về hưu rồi, nhưng mà anh em của bà ta có không ít, chỉ cần ông ta dám làm chuyện gì có lỗi với nhà họ La, chắc chắn Cố Trường Chinh sẽ không thể gánh chịu được hậu quả."
Ngu Thanh Nhàn nhớ đến kết cục của Cố Trường Chinh trong sách, hình như ông ta vào tù vài năm lại được thả ra thì phải.
Ở thế giới nào cũng vậy thôi, làm gì có sự công bằng tuyệt đối.
Ăn sáng xong, lại được xem miễn phí một màn ngược luyến tình thâm, Ngu Thanh Nhàn nói: "Chờ chút nữa anh giúp em gửi một phong thư đến nhà xưởng trưởng mới nhé."
Cha của Triệu Ái Dân đã làm chủ nhiệm bộ phận hậu cần của xưởng gốm sứ nhiều năm nay rồi, lương thưởng của công nhân trong nhà máy đều phải qua tay ông ta, những năm gần đây, ông ta cũng kiếm được kha khá, gọi là đầy bồn đầy bát rồi.
Ngu Thanh Nhàn vốn định thông qua dư luận tuôn ra chuyện tham ô nhận hối lộ của cha của Triệu Ái Dân - Triệu Chấn Đức, dù sao thì Bạch Thư Đình cũng là xưởng trưởng, con người của ông ta am hiểu nhất là ba phải, cho dù thư tố cáo có đến tay ông ta thì chưa biết chừng kết quả sẽ thế nào đâu.