Xưởng trưởng tân nhiệm họ Hà, lúc này ông ta vừa mới ăn xong bữa sáng, còn chưa đi làm. Vợ ông ta đang quét dọn nhà cửa, quét đến cửa thì bà ta ồ lên một tiếng: "Sao chỗ này lại có một tờ giấy thế nhỉ? Lúc nãy tôi quét ở đây rồi mà, làm gì có tờ giấy nào đâu?"
Xưởng trưởng Hà đi tới, hỏi: "Cái gì thế, cho tôi xem nào."
Vợ của xưởng trưởng Hà cầm tờ giấy qua cho ông ta xem: "Không phải giấy, là một lá thư."
Lúc này thì không cần vợ đưa thư đến tận tay nữa, xưởng trưởng Hà tự bước đến nhận lấy lá thư rồi mở ra xem với tốc độ nhanh như gió.
Sau khi đọc xong, ông ta còn cẩn thận đọc lại thêm một lần nữa. Sau khi xem xong ông ta cũng không vội đi làm ngay, mà đi đến ngồi xuống sô pha, đặt lá thư lên bàn rồi trầm tư một lúc lâu.
Cuối cùng ông đứng lên, gấp lá thư tố cáo lại một cách cẩn thận, bỏ vài túi rồi mới ra khỏi nhà. Ánh mặt trời vừa lên, xưởng trưởng Hà đẩy mắt kính trên sống mũi, nhìn thoáng qua bầu trời xanh.
Ông ta đã nhậm chức được một tháng rồi, nhưng công việc không thuận lợi chút nào. Trong đó chủ nhiệm Triệu của bộ phận hậu cần là người gây cản trở cho ông ta nhiều nhất, mỗi lần tan làm ông đều mang một bụng tức về nhà.
Năm nay ông ta mới hơn bốn mươi tuổi, trước khi được điều đến xưởng gốm sứ Vĩnh Định, ông ta là quản lý của xưởng nhựa, nhà xưởng kia phát triển kém hơn xưởng gốm sứ rất nhiều.
Xưởng trưởng Hà bước từng bước về văn phòng, năm nay ông ta mới đầu bốn mươi, vẫn đang ở độ tuổi chính trực tráng niên, trong lòng ai mà không có hùng tâm tráng chí cơ chứ?
Lúc trước ông ta có thể quản lý được xưởng nhựa, vậy bây giờ nhất định ông ta cũng có thể quản lý tốt được xưởng gốm sứ.
Xưởng gốm sứ Vĩnh Định đã được thành lập hơn hai mươi năm rồi, bên trong đã xuất hiện kha khá vấn đề.
Người xưa có câu, cây nhỏ không uốn thì không thẳng, nếu vấn đề trong Vĩnh Định mà không được giải quyết, vậy thì dưới tình huống quốc gia khuyến khích phát triển doanh nghiệp tư nhân như hiện nay, doanh nghiệp nhà nước của họ sẽ chỉ càng thụt lùi chứ không tiến bộ được.
Nếu vậy thì, bước đầu tiên uốn cây nhỏ phải bắt đầu từ chủ nhiệm Triệu này đi. Về phần ai là người gửi phong thư tố cáo này cho ông ta, thì nói thế nào cũng chỉ có hai loại người mà thôi, một loại là kẻ thù của chủ nhiệm Triệu, hai là người có mưu đồ kín đáo, nhưng cho dù là loại người nào đi nữa, thì cũng không có ảnh hưởng gì đến xưởng trưởng là ông ta cả.
Bên kia xưởng trưởng Hà đang lên kế hoạch làm chuyện lớn thì bên này Ngu Thanh Nhàn và Tạ Uẩn đang cùng kĩ sư công trình nghiên cứu khuôn đúc gốm.
Ngu Thanh Nhàn và Tạ Uẩn đã thống nhất mục tiêu, họ cũng không muốn làm những bộ đồ ăn đã có sẵn, phổ thông trên thị trường hiện nay, mục tiêu của họ là đám khách hàng VIP sẵn sàng bỏ số tiền lớn, vậy thì họ sẽ phải tập trung vào những bộ đồ ăn có hình thức đẹp và chất lượng tốt.
Mấy đời trước, Ngu Thanh Nhàn từng học hội họa, mà kinh nghiệm của cô cũng đủ nhiều, thế nên cô đảm nhận công việc thiết kế hoa văn và hình dáng của gốm sứ.
Ngu Thanh Nhàn tổng cộng thiết kế bốn mẫu hoa văn, đều có động vật và hoa cỏ, phối màu trông vô cùng có sức sống.