Sau một tuần được nhóm kĩ sư công trình không ngừng điều chỉnh, cuối cùng cũng điều chỉnh xong màu sắc và khuôn đúc, tiếp theo là tráng men và nung, mọi người trong nhà máy bắt đầu làm việc.
Đám công nhân làm việc một cách hợp lý và được chia thành nhiều khâu, người của khâu nào thì phụ trách công việc của khâu đó, làm việc ngăn nắp, trật tự.
Lô đĩa đầu tiên cuối cùng cũng được đưa vào lò nung, công nhân Lưu lau mồ hôi trên trán, nói với đám người Ngu Thanh Nhàn: "Có được hay không thì phải đợi đến sáng mai mới biết được. Tất cả mọi người về nghỉ đi thôi, đêm nay tôi canh lò cho."
Công nhân Lưu là kỹ sư trưởng của bộ phận công trình do Tạ Uẩn mời về, năm nay ông ta đã năm mươi lăm tuổi rồi, cả gia đình ông ta đều làm gốm sứ, đồ sứ do gia đình anh ta đã nổi tiếng khắp nơi.
Sau này, nhà họ bị tố cáo, cả nhà hơn hai mươi người ngoại trừ ông ta đều không có một ai sống sót cả.
Biến cố gia đình khiến cho công nhân Lưu nản lòng thoái chí, khi xưởng gốm sứ Vĩnh Định được thành lập có mời ông ta rời núi, nhưng ông ta đã từ chối.
Bây giờ ông ta già rồi, quốc gia đã cho kinh doanh tư nhân, nhưng ông ta đã già rồi, không còn tinh thần phấn chấn như lúc còn trẻ nữa.
Nhưng mỗi lần đêm khuya nằm mơ, công nhân Lưu vẫn hoài niệm dáng vẻ năm đó của mình.
Sau này Tạ Uẩn đến tìm ông ta, ông ta chỉ hơi lo lắng một chút đã đồng ý.
Đây là lô đĩa đầu tiên mà công nhân Lưu làm sau mười năm bỏ nghề, trong lòng ông ta còn căng thẳng hơn bất cứ ai.
"Công nhân Lưu vất cả rồi."
Sáng hôm sau, Ngu Thanh Nhàn và Tạ Uẩn ngay cả đồ ăn sáng cũng chưa kịp ăn đã vội vàng cầm bánh bao mà mẹ Tạ đưa cho rồi đi ngay. Khi đến công xưởng, đám công nhân đều đến rồi, công nhân Lưu đã một đêm chưa ngủ.
Tất cả đèn trong công xưởng đều được bật lên, trong phòng còn sáng hơn cả bên ngoài nữa.
Công nhân Lưu hít sâu một hơi rồi mở lò ra, ông ta lấy ra vài cái đĩa, chia cho mấy người Ngu Thanh Nhàn quan sát.
Sau khi quan sát một cách cẩn thận, một lúc lâu sau công nhân Lưu mới nói: "Thành rồi, không có bọt khí, cũng không có vết nứt, màu sắc cũng giống hệt như bức tranh mà bà chủ vẽ ra."
Đám công nhân hoan hô thành tiếng, Ngu Thanh Nhàn nhìn kĩ chiếc đĩa trong tay, cũng cười theo.
Đây là đĩa tráng men màu hồng phấn có in hoa mận trắng đang nở rộ, những cánh mận trắng xinh đẹp, vừa nhìn đã cảm thấy bắt mắt.
Chiếc đĩa này cũng dày hơn những chiếc đĩa bình thường một chút, cầm trong tay nặng trịch, chỉ cần nhìn bằng mắt thường thôi đã biết là có chất lượng tốt rồi.
Tạ Uẩn nói: "Trưa này đặt thêm đồ ăn để chúc mừng một chút, sau đó mọi người chăm chỉ hơn làm nốt bát và thìa cho đủ bộ nhé, chờ lô hàng này bán xong, tôi sẽ thêm tiền thưởng cho mọi người."
Tiếng hoan hô của đám công nhân càng lớn hơn, công nhân Lưu dẫn theo đám công nhân cẩn thận gỡ đĩa từ lò nung xuống, đặt vào cái hòm ở bên cạnh.
Lô hàng thứ nhất được nung thành công, những sản phẩm tiếp theo càng thuận lợi hơn. Hai ngày sau, mấy loại bát, đĩa sứ, chậu men, và thìa cùng màu lớn nhỏ gì cũng đã được hoàn thiện xong hết.