Thập Niên: Tiểu Mỹ Nhân Ngọt Ngào Và Mềm Mại Của Đại Lão Sống Trên Đảo

Chương 403

Thôi Diệu Diệu chịu sự ảnh hưởng của bà nội, vốn dĩ không tính là thân với mẹ kế này, đặc biệt là thấy dáng vẻ Thẩm Hoa Lâm như mất linh hồn này, càng thêm bực bội, ở nhà cho Thẩm Hoa Lâm xem sắc mặt là chuyện thường ngày.

Bà cụ bảo Thẩm Hoa Lâm tìm người chuẩn bị quan hệ, nhưng Thẩm Hoa Lâm nào tìm được người, đặc biệt là sau khi phó chủ nhiệm uỷ ban cách mạng Lư Thành Nhân chuẩn xác chỉ ra Thôi Kinh Vũ hãm hại cán bộ cũ, cũng như giao tài liệu mà ông ta lén giữ lại để bảo vệ bản thân cho đồng chí công an, tin tức truyền ra, càng không có người đồng ý giúp đỡ Thôi Kinh Vũ.

Thôi Kinh Vũ ngồi tù đã là ván đã đóng thuyền, lúc trước nhà họ Thôi vẻ vang bao nhiêu, bây giờ ngã xuống liền nghèo túng bấy nhiêu, Thẩm Hoa Lâm nghe nói ngay cả căn nhà bọn họ ở, đều có khả năng bị tịch thu, mỗi ngày trong lòng đều bồn chồn, ngay cả ngủ cũng ngủ không yên phận.

Không phải Thẩm Hoa Lâm không có đến tìm Ninh Kiều, hy vọng Ninh Kiều nói ông cụ Giang và Giang Hành ra mặt, giúp nhà đỡ nhà bọn họ.

Nhưng Ninh Kiều từ chối gọn gàng dứt khoát, kêu bà ta không cần lại vọng tưởng.

Tìm người nhà họ Giang ra mặt, là khi rơi vào đường cùng mới quyết định. Thẩm Hoa Lâm cũng muốn thể diện, sau khi bị từ chối, hoàn toàn mất tin tưởng, cuối cùng tiếp thu hiện thực, chờ đợi vụ án được tuyên án.

Mười bốn năm trước, Thẩm Hoa Lâm mất đi người chồng thứ nhất.

Hôm nay, mười bốn năm sau người chồng thứ hai của bà ta sắp đi tù tiếp nhận cải tạo, đồng nghĩa với việc bà ta sắp mất đi người chồng thứ hai.

Thẩm Hoa Lâm không dám tưởng tượng một người phụ nữ như bà ta, nên một mình đối mặt với cuộc sống như thế nào.

Cái gì Thẩm Hoa Lâm cũng không hiểu, tương lai còn muốn chịu áp lực ở chung cùng mẹ chồng khó chiều và con chồng, hơi suy nghĩ một chút, liền cảm thấy sợ hãi.

—————————————————

Hơn mười ngày trôi qua, cuối cùng vụ án của Thôi Kinh Vũ cũng được tuyên án.

Thôi Kinh Vũ phạm nhiều tội danh, trực tiếp bị huỷ bỏ chức vị, khai trừ khỏi đảng, bị phán ngồi tù mười chín năm.

Tin tức này, là do Mã Hồng Tảo truyền ra.

Cô ta đi vào ký túc xá của Thôi Diệu Diệu, thêm mắm dặm muối nói ra tội danh ác liệt của Thôi Kinh Vũ, cửa ký túc xá còn mở, mấy người khác trong ký túc xá cũng tới xem náo nhiệt, biết được chủ nhiệm uỷ ban cách mạng thế nhưng cũng sẽ bị rơi đài, đều kinh ngạc.

Từ nhỏ đến lớn Mã Hồng Tảo đều là người hầu của Thôi Diệu Diệu, có khi cũng không cam lòng. Lúc đi học cô ta đều đạt thành tích ưu tú, sau khi khôi phục kỳ thi đại học, cô ta đậu vào đại học tốt nhất Kinh Thị, dựa vào cái gì mà vẫn luôn đi theo nịnh bợ Thôi Diệu Diệu, sống dưới cái bóng của Thôi Diệu Diệu chứ?

Hiện tại Mã Hồng Tảo đã không sợ Thôi Diệu Diệu.

Mã Hồng Tảo nâng cằm, lần đầu tiên lấy tư thái cao cao tại thượng mà nhìn Thôi Diệu Diệu.

Những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này tạo thành đả kích rất lớn đối với Thôi Diệu Diệu. Thôi Diệu Diệu vẫn luôn biết cha mình đảm nhiệm chức vị quan trọng ở đơn vị, cô ta cũng luôn tự hào vì mình có một người cha như vậy, lại chưa từng nghe nói, sau lưng cha mình lại làm nhiều chuyện xấu xa như vậy.

Sự kiêu ngạo cùng tôn nghiêm của Thôi Diệu Diệu đã vì những người này chỉ chỉ trỏ trỏ mà vỡ nát, mắt Thôi Diệu Diệu đỏ lên nói với Mã Hồng Tảo: “Sau này chúng ta không còn là bạn nữa.”

Mã Hồng Tảo cười: “Trước nay tôi chưa từng xem cô là bạn.”

Thôi Diệu Diệu cắn môi, không để nước mắt rơi xuống: “Cô giả bộ tốt với tôi, là vì cha của cô? Để cha tôi sắp xếp công việc cho cha cô.”

Chu Nan Muội nhìn không được nữa, nói với Thôi Diệu Diệu: “Thôi.”

Ninh Kiều nhàn nhạt nói: “Tiểu nhân.”

Mã Hồng Tảo ý thức được Ninh Kiều đang nói chuyện với mình, cô ta sửng sốt một chút: “Cô nói vậy là có ý gì?”

“Chủ nhiệm uỷ ban cách mạng sắp xếp công việc cho cha cô, bây giờ ông ấy rơi đài bị bỏ tù, cô cho rằng cha cô còn giữ được công việc sao?” Ninh Kiều hỏi lại.

Cả người Mã Hồng Tảo chợt lạnh, tim đập thình thịch.

Điều kiện sinh hoạt của nhà bọn họ càng ngày càng cao là vì cha Mã Hồng Tảo thay đổi công việc. Nếu lần này, cha Mã Hồng Tảo mất công việc, nhà bọn họ nên làm sao bây giờ?

“Ồn muốn chết.” Mai Thư không kiên nhẫn mà khép sách vở, đứng dậy đuổi Mã Hồng Tảo đi ra ngoài.

Mã Hồng Tảo còn đứng bất động tại chỗ.

Ninh Kiều và Mai Thư nhìn về phía cái chổi nằm nghiêng bên cạnh cửa ký túc xá.

Bình Luận (0)
Comment