(*)Sói con mang lòng tham vọng hoang dã: Thành ngữ này được dùng để chỉ những người có tham vọng lớn, nhưng lại mang tính cách xấu, hoặc có ý đồ xấu xa, giống như một con sói con có tham vọng mạng mẽ và không kiềm chế.Cuộc trò chuyện giữa Tống Ngọc, Thẩm Dung Thời, Mark và đội trưởng Vương đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của không ít khán giả và truyền thông khi được phát sóng trực tiếp.
Đặc biệt, người hâm mộ của Tống Ngọc và Thẩm Dung Thời phản ứng rất nhanh chóng.
Kể từ khi buổi phát trực tiếp bắt đầu, bọn họ đã phát hiện ra hai người luôn tụ tập lại để thảo luận điều gì đó. Mặc dù không có ý định giấu giếm, nhưng bọn họ cũng không thực sự nhắc đến những nhân vật cụ thể, nhiều lắm cũng chỉ thỉnh thoảng đề cập đến một số thuật ngữ máy tính khó hiểu, khiến không ít khán giả mới bắt đầu học hacker chợt nhận ra, vô cùng phấn khích, nhưng cũng không gây sự chú ý lớn.
Nhưng hôm nay, sự chỉ thẳng rõ ràng này, lại cũng đủ khiến không ít người nhanh chóng lĩnh ngộ ra, bọn họ đây là đang tham gia vào một sự kiện lớn!
Trên màn hình dòng bình luận hỗn loạn một mảnh.
"Có ý gì vậy? Sao lại đột nhiên bị truy nã? Kế hoạch tự sát X là gì, nghe có vẻ không phải thứ gì tốt đẹp lắm nhỉ!"
"Cho nên trong khoảng thời gian này, thầy Tống và thầy Thẩm đang hợp tác để điều tra người sao? Thật là lợi hại!"
"Để anh ta nói đi! Thổi cái gì mà thổi, xây dựng hình tượng cũng không phải như vậy đâu, một minh tinh giải trí có thể làm được nhiều thứ, chứ làm sao can thiệp vào chuyện của chính phủ được, thật là hết chỗ nói!"
"Đúng vậy, cái gì mà truy nã với không truy nã chứ, nói một câu là có thật à, thật buồn cười."
"Chỉ có tôi cảm thấy nếu thực sự là muốn truy nã, lẽ ra thông tin không nên công khai như thế này à? Biết đâu lại rút dây động rừng..."
"Vãi lol, có một blogger trong cộng đồng hacker đã công khai chuyện của tổ chức kế hoạch tự sát X trên diễn đàn, khiến tôi sốc toàn tập, mọi người mau đi xem đi!"
......
Cùng với một tiếng kêu long trời lở đất, phần lớn khán giả đứng ngoài ăn dưa đã nhanh chóng tụ tập vào diễn đàn, chỉ thấy ở phần đầu tiên có một bài đăng nổi bật, nếu không phải về tổ chức này thì là gì?
Người đăng bài tự xưng là một người mới trong cộng đồng hacker, đã công khai tất cả những hành động tàn bạo mà tổ chức kế hoạch tự sát X đã thực hiện trong suốt những năm qua.
Những việc như, nổ tung hệ thống điện tử, công kích tự sát, xâm nhập công ty, tải lên thông tin đen, đe dọa công dân...
Dù chỉ là một phần rất nhỏ, nhưng cũng đủ để khiến người xem phải rùng mình.
Đặc biệt là công dân C quốc, lâu nay được bảo vệ bởi chính phủ, rất ít khi tiếp xúc với những điều bẩn thỉu của thế giới hacker ngầm, nên khi đột ngột biết được thông tin này, bọn họ thật sự choáng váng, tam quan đều sụp đổ!
Đương nhiên, cũng có không ít khán giả tỉnh táo, những người không ưa mỗi lần Tống Ngọc lại chiếm hết sự chú ý, bọn họ hòa lẫn vào đám đông, hô hào đây chỉ là một chiến lược marketing, cố tình bịa đặt ra để dọa người.
Mặc dù Tống Ngọc có biết chút ít về công nghệ máy tính, nhưng chắc chắn không thể có khả năng nào để đấu tay đôi với một tổ chức hacker đẳng cấp thế giới.
Nhưng mà, rất nhanh chóng, bọn họ đã bị thực tế dạy cho một bài học.
Bởi vì sau khi Tống Ngọc đề xuất truy nã với đội trưởng Vương, đối phương nhanh chóng tổ chức một cuộc họp ngắn, cân nhắc lợi hại một chút, gật đầu đồng ý.
Cái gì mà rút dây động rừng?
Khi người nước ngoài dám công khai thực hiện phạm tội tại C quốc, hơn nữa đã có nạn nhân, chẳng lẽ phải ngồi đợi bọn họ tiếp tục phạm tội rồi mới hành động sao?
Nhóm người này vốn dĩ có tính cảnh giác rất cao, rất khó để bắt được sơ hở trong thực tế, nếu không cố tình để lộ một chút tin tức, làm sao có thể khiến đối phương phản ứng lại?
Việc công khai truy nã, tuy rằng đối với xã hội sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn, nhưng cũng chính là một cách để chuyển đổi giữa phòng thủ và tấn công không phải sao?
Khi kẻ địch ở trong bóng tối, bọn họ lại ở ngoài ánh sáng, đã dùng một cách đầy ngoan cường xoay chuyển tình thế, khiến kẻ địch phải lộ diện ở ngoài sáng, còn bọn họ thì ẩn mình trong tối!
Với sự hiểu biết của Tống Ngọc về tổ chức này, cậu biết rằng đội ngũ của chúng không phải là một khối thống nhất hoàn toàn. Những người quen thói cao cao tại thượng, thường xuyên từ trên cao nhìn xuống chúng sinh, luôn mang trong mình sự kiêu ngạo. Việc Tống Ngọc công khai lôi ba người này ra trước hàng triệu khán giả rõ ràng chính là một sự khiêu khích, cậu không tin sẽ không có ai phản kích.
Mà chỉ cần có người phản kích, Tống Ngọc hoàn toàn tự tin sẽ bắt được những con chuột đang ẩn nấp trong bóng tối!
Dù sao đây cũng là C quốc, chiến đấu trên sân nhà, rõ ràng có lợi thế, dù muốn thua cũng thua không được.
Quả nhiên, đúng như dự đoán của Tống Ngọc, sau khi ba người Mr. Ngô nhanh chóng thu dọn đồ đạc rời khỏi khu chung cư, chỉ chưa đầy mười lăm phút, đã có người nhận thấy điều bất thường, báo cáo cho cảnh sát về tòa nhà mà nhóm người này đang thuê. Khi cảnh sát đến, ba người đã bỏ chạy, nhưng hình ảnh hoang mang rối loạn, hoảng hốt chật vật của bọn họ, lại hoàn toàn chọc giận Daniel và những người khác.
Khi bọn họ cuối cùng cũng tìm được nơi trú ngụ mới, bọn họ mới phát hiện ra người đã tiết lộ thông tin là ai. Khi biết đó là một minh tinh trong giới giải trí công khai tung ra tin tức ở trên mạng, bọn họ càng căm hận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
"Tôi nhất định phải xem xem, rốt cuộc là kẻ nào không có mắt muốn chết, cũng dám chống lại tổ chức của chúng ta?"
Daniel ngay lập tức mở mạng, bắt đầu tìm kiếm. Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của Tống Ngọc được ghi lại trong video kia, cả ba người đều kinh ngạc, mắt mở to đầy bất ngờ.
"Vậy mà lại là cậu ta? Ngày đó chúng ta ở siêu thị gặp được, còn không phải là tên này sao..."
Dionysos vừa hồi tưởng lại, vừa cảm thấy có điều gì đó khả nghi, sao lại trùng hợp như vậy?
Trong khi đó, Mr. Ngô ở bên cạnh nhìn thấy đoạn ghi hình của chương trình này, sắc mặt ông ta càng trở nên xanh mét.
Cuối cùng, ông ta đã nhận ra đối phương là ai!
Người có thể hợp tác với cơ quan an ninh mạng C quốc, mời Mark tham gia, hơn nữa còn có chủ nhân của Bạo Tuyết Sơn Trang ở bên cạnh, tất cả những yếu tố này liên kết lại, câu trả lời gần như đã rõ ràng!
Người có thể làm được những việc này, ngoài DEAD người mà bọn họ từng mời nhưng thất bại ra, thì còn ai vào đây!
"Cái gì? Ông nói đây là DEAD?"
Dionysos và Daniel nghe xong, đều cảm thấy vô cùng khó tin.
DEAD, thiên tài nổi tiếng trong giới chợ đen, thế nhưng trong sinh hoạt thực tế lại xinh đẹp đến như vậy, hơn nữa còn là một gã thích đàn ông sao?
Nhưng tại sao... anh ta lại làm như vậy với bọn họ?
Các hacker ngầm cũng có những quy tắc trói buộc riêng, đó chính là dù có đấu đá nhau đến đâu, cũng không được công khai bán đứng thông tin của anh em, vì dù sao thì trong giới hacker, ai mà chẳng có chút "hành vi vi phạm pháp luật" trong tay. Nếu cứ thế mà bán đứng nhau, thì chẳng mấy chốc, cả giới này sẽ còn có người tồn tại được nữa sao?
DEAD rõ ràng là đang cố tình vi phạm quy tắc cấm kỵ!
Bọn họ hoàn toàn có thể dùng lý do này để công khai truy nã anh ta trong chợ đen!
"Không, trước không cần hành động thiếu suy nghĩ," MR. Ngô theo bản năng cảm nhận được có chỗ không đúng, lập tức trấn an nói, "Đây không phải là trong nước, chúng ta đã lọt vào tầm mắt của cảnh sát, việc trước mắt là phải tìm được cách rời khỏi C quốc đã. Những chuyện còn lại, sau này có thể chậm rãi trả thù."
Xem ra bọn họ cố ý tới một chuyến, mục đích kéo Dead về phe mình, nhưng giờ thì chẳng thể nào làm được nữa. Đối phương đã rõ ràng bày tỏ lập trường, đáp lại bọn họ.
Nếu không giải quyết xong tình huống chiến đấu ngoài phạm vi này, bọn họ rất có thể sẽ bị thua ở đây.
Đáng giận, việc công khai truy nã gần như đã chặn mọi lối thoát hợp pháp của bọn họ khỏi C quốc.
Chiêu này quả thật rất hiểm ác!
Mr. Ngô từ trước đến nay rất cẩn trọng, không muốn làm rối tình hình trong một môi trường lạ lẫm như thế này, nhưng Daniel thì không chịu khuất phục. Hắn ta vốn dĩ đã kiêu ngạo và hay thể hiện, nếu yêu cầu hắn ta phải kìm nén bản tính không được tự do ra ngoài, đối với hắn ta chẳng khác gì muốn lấy mạng! Hơn nữa, đối với DEAD, hắn ta vốn chẳng coi trọng, cái gọi là cuộc chiến thế kỷ với Mark, khi sự việc xảy ra lúc đó, hắn ta không có mặt ở hiện trường, làm sao biết được là thật hay giả?
Có thể đó chỉ là một chiêu trò PR mà bọn họ hợp tác làm thôi?
Vì thế, Daniel không có nhiều sự ngưỡng mộ đối với DEAD, mà ngược lại, càng thêm khó chịu vì Mr. Ngô năm lần bảy lượt tán dương đối phương, hạ thấp mình, càng làm tăng thêm vài phần cảm xúc không vui.
Dionysos nhận thấy sự không phục của Daniel, liền âm thầm nhắc nhở, "Này, đại ca, đừng có làm loạn, đây là C quốc đấy, nếu cậu làm liên lụy tới cả đám chúng ta, tôi sẽ không tha đâu."
Daniel hừ lạnh một tiếng, không nói gì thêm.
Được, không thể động tay với DEAD đúng không, nhưng cảnh cáo Mark thì chắc không vấn đề gì chứ?
Mẹ kiếp, thằng nhóc này rõ ràng cũng là người M quốc, vậy mà lại đứng về phía Tống Ngọc!
Thật sự tưởng bọn họ không có tính khí sao?
Với ý tưởng nhất định phải khiến đối phương trả giá, tối hôm đó, khi Mr. Ngô cùng Dionysos đi rửa mặt, Daniel đã lợi dụng cơ hội này để truy cập vào mạng ngoài, trực tiếp gửi tặng một quả bom điện tử đến nhà Mark, khiến toàn bộ thiết bị điện tử trong phạm vi vài dặm quanh đó bị hack, màn hình hiện lên tràn ngập chữ "fuck" bằng tiếng Anh.
Hơn nữa, hắn ta còn gửi một bản tài liệu thông tin thật của Mark cho cơ quan tổng cục M quốc, bao gồm địa chỉ gia đình và thông tin tổ tiên nhân viên.
Có thể nói, đây là một phiên bản thực tế của câu nói, muốn chơi tôi? Vậy thì tự mình vào trước đi!
Tất nhiên, những chuyện này vẫn là ở sau này, tạm thời không đề cập đến.
Quay lại với tình hình hiện tại, sau khi Tống Ngọc và đội trưởng Vương hoàn thành cuộc gọi công khai, ném cho khán giả một quả dưa lớn như vậy, cậu lại không làm gì thêm, cứ như thể không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục nằm ở trong căn hộ chung cư, quay chương trình hẹn hò, dáng vẻ lười biếng chẳng giống một người vừa tham gia vào một vụ án lớn chút nào.
Làm cho không ít khán giả lúc này cũng ngu luôn, không biết vừa rồi là đang đùa hay là sự thật.
Mãi cho đến khi thông báo truy nã được công khai trên các nền tảng mạnh xã hội, những thông tin trong đó hoàn toàn khớp với những gì Tống Ngọc đã nói, thì mọi người mới chậm rãi nhận ra sự việc này thực sự là thật, từ đó, đã dấy lên một làn sóng lớn.
Tống Ngọc không biết gì về những chuyện ngoài kia, bản thân cậu ít khi lên mạng, càng ít khi chú ý đến dư luận.
Sau khi rửa sạch một đĩa nho, cậu liền nằm nửa người trên sofa, trò chuyện với Thẩm Dung Thời và Hứa Nặc Khiêm về chuyện buổi hẹn hò hôm nay.
Hứa Nặc Khiêm ngồi dựa vào sofa, mặt đầy tức giận.
"Đừng nói nữa, nói cái gì mà hẹn hò chứ, thằng nhóc này căn bản không có chút thành ý nào. Ăn cơm mà tâm không ở đó, tôi nói ăn xong có muốn làm chút hoạt động giải trí không, anh ta còn quay người bỏ đi, bảo là có việc khác. Các cư dân mạng đúng là hại tôi thê thảm, lần sau đừng có ghép chúng tôi lại nữa, tôi thà độc thân còn hơn phải cùng với anh ta."
Nghe thấy lời này, Thẩm Dung Thời khẽ cười khổ, giải thích nói, "Thầy Hứa, nếu hoạt động giải trí sau bữa ăn của cậu là đua xe, thì tôi thật sự không được, dù sao tôi vừa mới ăn xong, không muốn nửa tiếng sau lại phải ói ra."
Hứa Nặc Khiêm không phục hừ một tiếng, "Vậy là do anh quá yếu thôi, anh nhìn xem Tống Ngọc làm sao mà không nôn ra?"
Hắn chợt nghĩ ra điều gì đó, ngay lập tức quay người, hướng về chiếc camera đang phát sóng trực tiếp trên bàn, tươi cười nói, "Mấy bạn xem, nếu thật sự muốn ghép đôi, lần sau bầu chọn thì bầu cho tôi và Tống Ngọc nhé, trong tám người này, tôi chỉ cảm thấy có "sóng điện" với Tống Ngọc thôi, nhớ đấy, đừng quên nhé!"
Ngay lúc này, cửa căn hộ bị mở ra, Chu Tử Lực cùng Tạ Nhuận cuối cùng cũng quay lại từ buổi hẹn hò. Nghe thấy câu nói đó, bọn họ lập tức lên tiếng phản đối.
"Đừng mà! Cái gì mà anh và Tống Ngọc?"
Chu Tử Lực vẻ mặt khẩn trương, vội vàng lao tới trước camera, bắt đầu vận động bầu chọn cho mình, "Các fan ơi, đừng nghe anh ta nói nhé, lần sau bầu chọn nhất định phải bầu cho tôi! Các bạn biết mà, tôi vốn là fan của A Ngọc! Nếu bầu cho tôi, tỷ lệ thành công mới là cao nhất! Nghĩ về sự phát triển trong tương lai của chúng ta, chẳng phải các bạn muốn nghe A Ngọc sáng tác nhạc nữa sao? Bầu cho tôi, tôi sẽ thuyết phục cậu ấy quay lại, đừng quên nhé!"
Chu Tử Lực chắp tay trước ngực, khuôn mặt tràn đầy sự khẩn cầu, chẳng hề có dáng vẻ của một thành viên trong nhóm nhạc nam nổi tiếng.
Trên màn hình hiện lên một loạt tiếng "hahaha", thể hiện sự đồng ý.
Ánh mắt của Tạ Nhuận hơi động, ngồi xuống ghế sofa bên cạnh Tống Ngọc, thấp giọng dò hỏi cậu về buổi hẹn hò với Đỗ Nhược Hiên ngày hôm nay.
Vừa lúc Tống Ngọc muốn phàn nàn về chuyện này, vì vậy cậu đã kể hết trước mặt mọi người về việc phải chờ hơn hai tiếng đồng hồ vào buổi sáng, rồi lại bị kéo vào căn cứ để chơi game. Nghe vậy, mọi người có mặt đều không nhịn được mà bật cười.
"Xem ra thiên tài ở ngành nghề nào cũng là thiên tài, không ngờ cậu không chơi game mà vẫn có thể chơi giỏi như vậy? Quả là thầy Tống của chúng ta." Chu Tử Lực với ánh mắt như thể có mười lớp filter người mẹ của hắn ta, tự hào nói.
Tống Ngọc thì nhíu chặt mày, vẻ mặt không vui cũng không cảm ơn, khiến mọi người có mặt lại lần nữa đồng loạt bật cười.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến.
Vừa lúc mọi người dứt lời, Đỗ Nhược Hiên liền vội vã bước vào.
"Chào mọi người, mọi người đang nói chuyện gì mà vui thế? À đúng rồi, A Ngọc, đội trưởng của chúng tôi bảo tôi chuyển lời cho cậu, cậu thật sự không muốn thử sức với đội của chúng tôi sao? Cậu thực sự có thiên phú trong lĩnh vực eSports đấy, mà hiện giờ cậu cũng không có công việc, lại còn trẻ, sao không đi cùng tôi chơi eSports vài năm, biết đâu cậu có thể giành vài chiếc cúp vô địch về!"
"Ê ê ê, cái gì mà có thiên phú trong eSports?" Hứa Nặc Khiêm không nhịn được lên tiếng, "Đừng dạy hư trẻ con như vậy, rõ ràng là cậu ấy thích đua xe nhất mà. Nói thật đấy, Tống Ngọc, nếu cậu không chơi eSports, sao không thử làm tay đua xe? Tôi có thể giới thiệu người đại diện của tôi cho cậu."
Chu Tử Lực vội vàng chen vào giữa mọi người, bảo vệ thần tượng của mình, vẻ mặt cảnh giác, "Các người đừng có mà lừa cậu ấy! Cậu ấy là Zling đấy! Các người có biết Zling quan trọng như thế nào trong ngành sáng tác không? Hừ, lòng dạ xấu xa, A Ngọc, không cần nghe bọn họ!"
Thẩm Dung Thời ngồi ở một bên, hơi hơi há miệng rồi lại khép miệng.
Thực ra hắn muốn nói, những ngành nghề khác không quan trọng, chỉ cần học thật tốt châm cứu, nắm vững tất cả các phương pháp châm cứu của Trần gia mới là chính đáng, nhưng lại lo lắng nếu nói ra, khó tránh sẽ khiến không ít người nổi giận, cho nên đành im lặng không nói gì.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, nhìn thấy cảnh hỗn loạn tranh giành Tống Ngọc, không nhịn được mà cười cong mắt.
Rất tốt, có thể chắc chắn rằng, dù Tống Ngọc chọn ngành nào, cậu ấy cũng sẽ kiếm được cơm ăn.
Điều khiến người ta bối rối lại là, vị Tổ sư gia ban cơm này có vẻ hơi nhiều quá...