❀ Tết Nguyên Đán 2023 ❀
“Ăn trúng kẹo là điềm lành cho năm mới ngọt ngào.”
Tạ Thời Quân vừa thả sủi cảo vào nồi thì bỗng bị Hướng Sơ âm thầm ôm lấy.
“Sao vậy bảo bối, có đói không?”
Hướng Sơ dụi dụi vai anh: “… Em muốn để anh ăn sủi cảo nhân kẹo.”
Nhà Tạ Thời Quân có tập tục gói kẹo và đồng xu vào viên sủi cảo bất kì, đại loại để làm điềm lành cho một năm ngọt ngào, phát tài phát lộc gì đó.
Tạ Thời Quân đậy nắp nồi lại, đoạn nắn thuỳ tai cậu, trên tay hãy vương hơi nóng: “Hửm? Sao vậy?”
Hướng Sơ không muốn nói thẳng mà đồ tồi Tạ Thời Quân này cứ hỏi. Cậu hơi cáu, nhét một viên củ cải viên chiên vào miệng anh, nói: “Ý là muốn cho anh được tốt nhất đó!”
Tạ Thời Quân cười rất vừa lòng, đoạn ôm lấy cậu, cúi đầu khẽ cụng trán cậu: “Vậy lát nữa anh phải ăn nhiều sủi cảo vào mới được.”
Kết quả đến lúc ăn sủi cảo, chẳng biết do vận may đặc biệt hay do mấy cái sủi cảo đó chưa chín hẳn thế nào mà Hướng Sơ ăn trúng cả hai viên nhân kẹo một lần.
Mấy người lớn ai cũng khen là cậu có phước, chỉ mỗi mình Hướng Sơ là buồn.
Ăn sủi cảo xong, mọi người cùng xem Gặp nhau cuối năm, con nít thì chạy xồng xộc khắp nhà chơi trốn tìm.
Tạ Thời Quân ra ban công tưới hoa, tiện tay dắt cả Hướng Sơ đi theo.
Trong nhà nhiều người, có cả không ít người lớn tuổi, Hướng Sơ rất gượng gạo. Tạ Thời Quân khoá cửa kéo lại, cậu còn thấy chưa đủ, bèn dùng rèm cửa trùm lấy cả hai. Đến đây cậu mới hoàn toàn thả lỏng ra, ôm chầm Tạ Thời Quân, nép cả người vào lòng anh.
“Sao trông em buồn vậy?” Tạ Thời Quân vỗ vỗ mông cậu.
Hướng Sơ ngước mặt lên, ấp úng bảo: “Em muốn để anh ăn được, ai ngờ…”
Trước mặt anh người yêu lớn tuổi, cậu luôn có tí xíu cố chấp trẻ con. Tuy nhiên dần dà cậu cũng chẳng buồn che giấu, bởi cậu biết những tâm tư trong lòng mình đều sẽ được anh đón nhận, sau đó hoàn trả cho cậu bằng vô vàn dịu dàng.
Đáng yêu. Lần nào Tạ Thời Quân cũng có suy nghĩ như thế.
“Em ăn thì cũng như nhau mà.” Anh nói, “Em là của anh, em có được thì đồng nghĩa là anh cũng có.”
“Vả lại, ăn trúng kẹo là điềm lành cho năm mới ngọt ngào.” Tạ Thời Quân giữ cằm cậu hôn nhẹ, “Em ăn trúng, anh nghĩ có vẻ như là khen thưởng cho anh.”
Đèn lồng và đèn màu trên ban công cùng với ánh đèn trang trí bên ngoài của chung cư điểm tô quang cảnh ngập tràn không khí Tết. Hai người trốn phía sau rèm cửa, ảnh ngược của ánh đèn đỏ đong đưa trên mặt kính cửa sổ sát đất, gương mặt của cả hai cũng bị hắt lên đỏ ửng, vô tình tựa một màn hôn lễ ảo mộng.
Vành tai Hướng Sơ nong nóng, cậu vén rèm cửa chắn trên vai Tạ Thời Quân ra, đoạn ôm lấy cổ anh và hôn anh bằng chiếc hôn sâu.
“Thời Quân, năm mới vui vẻ.”