Thất Tình Quá Lâu

Chương 51

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

❀ Tuyết vụn mùa đông ❀

“Lại thêm một năm.”

em90

1. Ngày mưa

Chủ nhật, áp thấp nhiệt đới gây mưa lớn ở Bắc Kinh, đi lại khó khăn, thành ra đa số người dân đều quyết định nghỉ ở nhà cả ngày.

Tạ Thời Quân ở nhà làm thịt chiên xù, đây là lần đầu anh làm nhưng thành quả ngon trên cả mong đợi, thịt chiên xù ngoài giòn trong mềm, gia vị đậm đà vừa ăn, làm hơi nhiều nên cả căn nhà ngập tràn mùi thơm.

An An đang chơi xếp hình, chưa gì đã lon ton chạy vào bếp xin một miếng, Hướng Sơ đang làm việc ở nhà nghe mùi cũng bị hấp dẫn. Lúc cậu mò vào bếp thì thịt chiên xù đã làm xong, Tạ Thời Quân còn tính làm thêm một ít củ sen chiên, cậu bèn ghé tới hôn anh một cái: “Thầy Tạ đảm đang thế không biết, rất hợp lấy làm vợ.”

Hai tay Tạ Thời Quân đang dính thịt băm và bột mì nên không tóm cậu được. Anh chỉ bèn nhìn Hướng Sơ không nói một lời, ánh mắt cách lớp kính vẫn hằng tĩnh lặng dịu dàng dường như pha đôi chút nét cười, song trông kĩ lại như đang dỗi.

Trái tim Hướng Sơ bỗng rung lên.

“Em nói nhầm…” Cậu ngoan ngoãn ôm lấy Tạ Thời Quân, ghé vào tai anh gọi lại xưng hô khác.

— 30.7.2023

2. Vào đông

“Tiếng gió lớn quá…” Hướng Sơ bưng li sữa đang bốc hơi nóng, ngồi ở cửa sổ lồi dõi mắt trông ra ngoài, “Sáng mai thể nào cũng khó dậy lắm cho xem.”

Bắc Kinh lại đón một đợt không khí lạnh đi kèm với gió lớn. Ánh đèn thành phố vẫn luôn rực rỡ, chẳng qua lạc giữa tiếng gió rít gào dường như nhuốm đôi chút chơi vơi.

Tạ Thời Quân đang dựa lên đầu giường đọc sách, nghe vậy ngẩng đầu cười rằng: “Vậy ngủ sớm một chút.”

Hướng Sơ kéo rèm cửa sổ lại, bưng li sữa quỳ lên giường, áp thành li lên mặt Tạ Thời Quân: “Sữa của em vẫn chưa nguội.”

“Thế này uống được rồi, lưỡi mèo.” Hướng Sơ không chịu được đồ nóng, phải chờ cho sữa nguội bớt mới uống được. Tạ Thời Quân nhìn cậu nhíu mày như trẻ con, không cưỡng được vuốt ve mặt cậu.

Chờ Hướng Sơ uống từng ngụm từng ngụm hết sữa, súc miệng xong rồi chui vào chăn, toà nhà văn phòng đối diện cũng đã tắt đèn.

Tiếng gió ngoài trời vẫn cứ ầm ĩ, xem chừng sẽ rít suốt cả đêm, nhưng Hướng Sơ chẳng hề bị làm ồn đến mất ngủ. Cậu nép trong lòng Tạ Thời Quân, tỉ tê với anh một lát thì cơn buồn ngủ dâng lên, chẳng vào tai âm thanh nào nữa.

Chỉ còn tiếng hít thở của người cậu yêu và tiếng bước chân nhịp nhàng của cuộc sống.

Mùa đông nào có gì đáng ghét, đây là mùa để gắn kết yêu thương.

— 23.11.2023

3. Sinh nhật

Gần đây Bắc Kinh liên tục cảnh báo gió lớn, nhiệt độ không quá thấp nhưng do ảnh hưởng của gió lớn nên cảm giác quen thuộc của giá rét trở nên nồng đậm. Nếu ở trong chung cư cao tầng thì tiếng gió rít thật sự có thể đánh thức người ta khỏi giấc ngủ.

Hôm nay Hướng Sơ ngủ sớm, nửa đêm mơ màng tỉnh dậy, nghe thấy tiếng gió bèn vô thức rúc vào lòng Tạ Thời Quân.

Một giây sau, sau lưng chợt được lòng bàn tay ấm áp đặt lên khẽ khàng vỗ về. Hướng Sơ mở mắt, nhận thấy Tạ Thời Quân cũng tỉnh dậy. Đồng thời, cậu sực nhớ ra bây giờ đã qua nửa đêm, sang ngày mới rồi.

Cậu ghé sát lại, chạm bờ môi lên cằm Tạ Thời Quân: “… Sinh nhật vui vẻ nhé.”

Tạ Thời Quân ôm cậu cười, âm giọng nhuốm nét buồn ngủ dịu dàng: “Cảm ơn bảo bối.”

Tiếng gió dường như lại càng thêm ầm ĩ, may mà trong phòng khí sưởi đủ đầy, chiếc ôm của người yêu vẫn ấm áp vững chãi như bao ngày. Hướng Sơ rúc mặt vào hõm cổ Tạ Thời Quân, ngửi mùi hương thân thương trên cổ áo ngủ của anh, thủ thỉ: “Lại thêm một năm sắp trôi qua rồi.”

Sinh nhật của Tạ Thời Quân vào ngày cuối cùng của tháng 11, qua hết sinh nhật thì năm nay cũng chỉ còn lại một tháng cuối cùng mà thôi.

Tạ Thời Quân cúi đầu thơm lên tóc Hướng Sơ, bàn tay vẫn nhẹ nhàng vỗ về sau lưng cậu, tựa đang dỗ cậu ngủ: “Ừm, lại thêm một năm.”

Lại thêm một năm hạnh phúc.

Lại thêm một năm, chúc thầy Tạ sinh nhật vui vẻ.

Mãi mãi hạnh phúc nhé.

— 30.11.2023

4. Tuyết đầu mùa

Bắc Kinh có tuyết đầu mùa rồi, trong khi nhiều người cho rằng dự báo thời tiết không chính xác thì Bắc Kinh đã đổ tuyết thật.

Nửa đêm Hướng Sơ tỉnh dậy, phát hiện ngoài cửa sổ tuyết bay lất phất dưới ánh đèn đường. Cậu gọi Tạ Thời Quân dậy, cả hai cùng ngồi ở cửa sổ lồi ngắm tuyết.

Ngồi gần cửa sổ không khí khá lạnh, Tạ Thời Quân bèn ôm cậu và nắm lấy bàn tay cậu. Bấy giờ đã hơn hai giờ sáng, Hướng Sơ trông thấy dưới lầu có người đang dẫn con chơi ném tuyết, có cả người đang dắt chó đi dạo, quả nhiên dẫu bao nhiêu tuổi đi nữa thì hễ thấy tuyết là ai cũng mừng.

“Có cần kêu An An dậy không?” Hướng Sơ hỏi.

Tạ Thời Quân đáp: “Đợi lát nữa.”

Dứt lời anh hôn lên đôi môi Hướng Sơ.

— 11.12.2023

5. Giáng sinh

Cũng như ba năm qua, tuy rằng đã qua cái tuổi mong ngóng Giáng sinh từ lâu nhưng Hướng Sơ vẫn nhận được quà Giáng sinh.

Cậu cứ luôn cảm thấy Tạ Thời Quân đang xem cậu là trẻ con như Tạ Di An vậy. Hằng năm, vào tất cả những ngày lễ mà bọn trẻ con thích như Tết Thiếu nhi, Halloween, Giáng sinh,… anh sẽ luôn chuẩn bị hai phần quà.

Hướng Sơ thức dậy thấy hộp quà nằm bên gối, mở ra mới biết là một chiếc khăn quàng cổ đỏ vô cùng ấm áp.

Hướng Sơ nằm trên gối mỉm cười ngô nghê, Tạ Thời Quân đúng lúc tết bím tóc cho An An xong trở về phòng thay quần áo.

Hướng Sơ ôm lấy cổ anh từ phía sau, rúc mặt vào cổ anh thủ thỉ: “Em đúng là càng sống càng đi lùi mà, tối qua trước khi ngủ còn trộm đoán năm nay anh sẽ tặng gì cho em nữa cơ, mất mặt quá đi…”

“Vậy không tốt ư?” Tạ Thời Quân mỉm cười nắm lấy tay cậu đặt lên cổ áo, ra hiệu cậu cởi khuy áo giúp mình.

Hướng Sơ cởi hai chiếc khuy ra, áp lòng bàn tay vào lồng ngực anh, đoạn thơm chụt một cái lên má anh: “Rất tốt.”

— 25.12.2023

Bình Luận (0)
Comment