Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 361 - Chương 361.

Chương 361. - Chương 361. -

Đến sân bay, Khả Nhi đã đến đó từ lâu.

Sau khi gặp mặt, tôi giới thiệu cô ấy và Tưởng Nhu cho nhau, tiếp đó chúng tôi cùng nhau lên máy bay riêng của Tưởng Nhu.

Sau khi lên máy bay, tôi kể đại khái câu chuyện cho Khả Nhi nghe.

“La Tú Sơn cũng thành người thực vật rồi á?” Cô ấy nhíu mày: “Đây rốt cuộc là trận pháp gì vậy? Sao nó lại hung dữ đến vậy?”

“Có lẽ là loại phong ấn trận pháp gì đó.” Tôi nói: “Bởi vì trước khi công trường xảy ra chuyện, bọn họ đã đào được đỉnh đồng, bên trong đó có dấu vết tế máu. Đỉnh đồng đã bị cơ quan văn vật mang đi rồi, sau đó tình hình dần trở nên mất kiểm soát.”

“Vậy nếu khôi phục lại trận pháp thì phải mang đỉnh đồng đó về hả?” Cô ấy nhìn Tưởng Nhu: “Tưởng tiểu thư, chị có liên lạc qua với cơ quan văn vật không?”

“Liên lạc rồi nhưng không có tác dụng.” Tưởng Nhu bất lực: “Cục văn vật Kim Lăng nói rằng đã báo đỉnh đồng đó lên quốc gia, và được được chuyên gia giám định. Đó là văn vật của nước Sở trời kỳ đầu chiến quốc và nó có giá trị nghiên cứu rất cao, thuộc vào cấp bảo vật quốc gia. Thế nên không thể bảo bọn họ mang về đây được.”

“Mẹ kiếp...” Khả Nhi bất lực: “Lại là bảo vật quốc gia...”, “Nếu như có thể mang đỉnh đồng đó về đây thì sư đồ thầy Thẩm cũng sẽ không biến thành người thực vật.” Tôi nói: “Đã là bảo vật quốc gia rồi thì chúng ta phải nghĩ cách khác.”

“Cách nào?” Hai người họ cùng hỏi.

Tôi nhìn hai người họ: “Đang nghĩ.”

“Vậy bây giờ chúng ta làm gì?” Khả Nhi hỏi: “Đi cứu người trước à?”

“Đi xem tình hình của thầy Thẩm và La Tú Sơn thế nào, sau đó đi thâu đêm đến quận thủy Kim Lăng thăm dò một chút.” Tôi ngập ngừng rồi dặn Tưởng Nhu: “Quận thủy Kim Lăng vẫn ở trạng thái cũ chứ?”

“Ừ.” Tưởng Nhu gật đầu: “Chúng tôi đã phong tỏa khu dự án đó không cho bất cứ người nào lại gần.”

“Nơi đó xảy ra nhiều chuyện tà tính như vậy cũng không có ai dám lại gần đâu nhỉ?” Khả Nhi hỏi.

“Trước đây thì không, có rất nhiều người không tin chuyện ma quái nên vẫn đi vào để trộm đồ.” Chị ấy nói: “Kết quả là sau khi những người đó đi vào trong thì mắt trợn ngược nhìn bạn đồng hành của mình tự nhiên bốc cháy và bị thương rất nặng, bọn chúng bị dọa cho chết khiếp. Từ đó về sau không có ai dám đi vào trong nữa.”

Khả Nhi nhìn tôi: “Lửa này cũng thật tà tính...”

“Lửa...” Tôi dựa lưng vào ghế rồi nhăm mắt lại, bắt đầu rơi vào trầm tư suy nghĩ: “Lửa tà tính...”

Trong đầu tôi bỗng xẹt qua một cảnh tượng, đó là một đám khí đen sà xuống đất rồi hóa thành một con kỳ lân, toàn thân là lửa, nó hét tiếng rung trời chuyển đất, rồi phun ra lửa. Ngay lập tức xung quanh biến thành một biển lửa.

Tôi có linh cảm liền bừng mở mắt.

Tôi hiểu chuyện gì đang xảy ra rồi.

“Có bản kế hoạch của quận thủy Kim Lăng không?” Tôi hỏi Tưởng Nhu.

“Có! Tôi có mang theo đây.” Tưởng Nhu bảo nữ trợ lý: “Bản kế hoạch!”

“Dạ vâng, Tứ tiểu thư.” Nữ trợ lý nhanh chóng mở túi lấy ra đưa cho Tưởng Nhu.

Tưởng Nhu đón lấy rồi trải nó lên trên bàn: “Đây là bản vẽ của quận thủy Kim Lăng, vốn muốn đưa cho cậu xem. Kết quả là sau khi gặp mặt, thấy cậu chưa nhìn đã biết đó là gì thế nên quên mất mang ra cho cậu.”

Tôi nhìn một lượt rồi lật bản vẽ lại: “Bút!”

Nữ trợ lý vội lấy ra một cái bút: “Thiếu gia, bút đây!”

Tôi đón lấy rồi trầm tư suy nghĩ, tiếp đó vẽ sáu vòng tròn trên mặt sau của bản vẽ, đặt bút xuống rồi bảo Tưởng Nhu: “Chị nhìn xem, nơi đào được đỉnh đồng có phải ở trong một hình tròn nào đó không.”

Tưởng Nhu lật bản vẽ rồi quan sát kỹ, tiếp đó lại kiểm tra vòng tròn ở mặt sau, mắt chị ấy bừng sáng rồi chỉ vào một vòng tròn trong số đó: “Ở đây!”

Tôi thở phào nhẹ nhõm rồi gật gật đầu: “Vậy là đúng rồi...”

Khả Nhi nhìn tôi: “Thiếu gia, sáu vòng tròn đó có nghĩa là gì thế?”

“Đây là...” Tôi nhìn nữ trợ lý của Tưởng Nhu.

Người con gái ấy hiểu ý liền vội vàng đứng dậy: “Ờm...tôi lánh mặt một chút.”

“Em đến khoang trước đi, hỏi họ bao giờ mới có thể cất cánh.” Tưởng Nhu nói.

“Vâng!” Người con gái gật đầu với tồi rồi quay người đi về phía trước.

“Thiếu gia, cậu nói đi.” Tưởng Nhu quay lại.

“Sáu vòng tròn là này sáu cái đỉnh đồng.” Tôi nói: “Bên dưới quận thủy Kim Lăng có một long mạch, sáu đỉnh đồng cổ nước Sở này đều là trấn vật, chúng được bày trí ở dưới đất và hình thành nên một trận pháp phong ấn có uy lực vô cùng mạnh, khóa chặt long mạch đó. Bởi vì niên đại đã có từ rất lâu, long khí trong long mạch chịu sự trói buộc của phong ấn, thế nên trong trận pháp đã hình thành nên một linh vật rất mạnh. Các chị đã đào một đỉnh đồng trong số đó lên, phá bỏ trận pháp phong ấn, khiến nó biến thành tàn trận, sức mạnh của phong ấn đã bị giảm mạnh, thế nên linh vật đó mới chui ra.”

Bình Luận (0)
Comment