Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 389 - Chương 389. Bắc Cực Trận

Chương 389. Bắc Cực Trận Chương 389. Bắc Cực Trận

Tôi coi như không nhìn thấy nó, tĩnh tâm lại, hai tay tôi nhanh chóng chồng sáu chồng huyền vũ quyết, vừa hình dung vừa làm từng chồng một, điều động một huyền vũ đại trận, trong tay xuất hiện một lớp kim quang. Sau khi sáu chồng huyền vũ quyết hình thành, trong tay tôi xuất hiện một đám ánh sáng màu vàng chói mắt, tôi nhìn chằm chằm vào đám ánh sáng đó, lấy tâm niệm làm điều cấm chế, tôi cho nó thêm hạn mười một ngày và phạm vi đại trận vận hành, tiếp đó hai tay tôi trở về thế bắc cực huyền vũ quyết, chia đám ánh sáng thành hai, tay trái hóa thành lôi quyết hộ thân, tay phải biến thành huyền vũ quyết, tôi chỉ thẳng lên trời cao, bắc cực trận lập tức biến mất, tiếp đó hóa thành linh khí trường mạnh mẽ đâm thẳng lên trời, nó cùng với sáu huyền vũ đại trận dung hợp thành một thể, biến thành bắc cực huyền vũ đại trận có uy lực mạnh mẽ vô cùng.

Lúc này kỳ lân dường như đã xông đến trước mặt tôi.

Một bóng hình khổng lồ sà xuống từ trên trời, một bộ móng vuốt đập vào con kỳ lân đang lao đến chỗ tôi, nó bị ngã nhoài trên nền đất, tiếp đó dùng miệng ngoặm vào người nó, sau đó nhảy phốc lên bay lên trời cao.

Ngay lập tức, sấm sét đánh đùng đùng, phong vân biến sắc, mưa như trút nước.

Tôi ngẩng lên nhìn trời, cả thân người lập tức ướt như chuột lột.

Tôi thở dài một hơi, trước mắt tối sầm lại, kiệt sức ngã nhoài trên sân thể dục.

“Thiếu gia!” Khả Nhi hét lên thất thanh, cô ấy nhanh chóng chạy đến bên ôm lấy tôi.

Ngay lập tức cô ấy cũng bị mưa ướt.

“Cậu sao vậy? Có phải bị thương rồi không?” Cô ấy hỏi dồn dập.

Tôi từ từ định thần lại, vịn vào cô ấy rồi gắng gượng đứng dậy, quay người liếc nhìn khán đài của sân thể dục.

Kế hoạch bân đầu là tránh mưa ở đó, bây giờ hai chúng tôi đều ướt sũng rồi, nơi này không thể ở được nữa.

“Cậu nói gì đi chứ!” Khả Nhi kéo chặt tay tôi, gấp gáp lo lắng: “Có phải bị thương rồi không hả? Hả?”

Lúc này trên người tôi đã hồi sức lại một chút.

“Tôi không sao.” Tôi nói: “Nơi này không thể ở được nữa, mưa sẽ ngày càng lớn, đi về trung tâm bao an thôi!”

Lúc này Khả Nhi mới cảm thấy yên tâm: “Được!”

Chúng tôi rời khói sân thể dục rồi chạy về trung tâm bảo an.

Trải qua một trận chiến đấu, thể lực và nội khí của chúng tôi đã bị hao kiệt vô cùng, tốc độ đã chậm đi rõ rệt. Lại thêm trời mưa như trút nước, khắp nơi toàn là nước, thế nên chúng tôi đã mất khoảng một phút mới chạy đến được trung tâm bảo an.

Vừa chạy về đây thì bên ngoài lóe lên một luồng sét cực đại, đoàng một tiếng, tất cả đèn trong trung tâm bảo an đã bị tắt hết. Không chỉ có trung tâm bảo an mà cả khu dự án quận thủy Kim Lăng cũng tối đen như mực, đất cả đèn đường đều tắt ngúm.

“Có thể hệ thống cung cấp điện gặp vấn đề rồi.” Khả Nhi nói với tôi: “Nhất định có máy phát điện dự phòng, để tôi đi tìm.”

“Được.” Tôi gật đầu.

Khả Nhi một lấy một tay kéo chiếc ghế ra cho tôi ngồi rồi quay người đi.

Rất nhanh sau đó trong đại sảnh bừng sáng.

Tôi nhìn màn hình giám sát thì thấy tất cả tín hiệu đã mất, không nhìn thấy gì cả.

Khả Nhi nhanh chóng quay lại: “Thiếu gia, bên đó có phòng trực ban, bên trong có giường với nhà tắm, chúng ta có thể qua dó nghỉ ngơi.”

Tôi đứng dậy: “Đi thôi!”

Phòng trực ban cách đại sảnh không xa, ra khỏi cửa lượn bên trái là đến.

Căn phòng này không lớn, bên trong có hai chiếc giường, trên giường có chăn đệm, còn có một phòng tắm nhỏ.

Tôi cởi áo khoác ngoài ra rồi nhìn Khả Nhi: “Cậu cởi áo ướt ra đi, đêm nay nghỉ ngơi ở đây.”

“Được.” Cô ấy nhanh nhẹn cởi áo khoác ngoài ra, để lộ vòng eo thanh mảnh gợi cảm.

Tôi vô thức liếc nhìn một cái rồi hắng giọng: “Cậu đi vào nhà tắm tắm nước nóng đi, bên trong có khăn tắm đấy.”

“Cậu đi tắm trước đi.” Cô ấy nói.

“Cậu đi tắm trước.” Tôi nói.

“Hay là tắm chung đi?” Cô ấy nhìn tôi.

Tôi bỗng đỏ mặt: “Mau đi đi!”

Cô ấy phì cười thành tiếng: “Được rồi...được rồi, tôi sẽ tắm nhanh thôi, cậu vào chăn đợi tôi trước đi.”

Cô ấy quay người đi vào phòng tắm, rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Mặt tôi nóng phừng phừng, thở nhẹ một hơi, tiếp tục cởi áo.

Lúc này bên ngoài mưa rơi rào rào, cửa sổ nứt vỡ, gió lớn thổi vào trung âm bảo an.

Tôi rảo bước đến cửa ra vào, dùng sức đóng cửa lại rồi khóa ại, tiếp đó đóng chặt cửa sổ, rồi khóa chặt, quan sát kỹ tình hình bên ngoài qua ô cửa kính.

Mưa như trút nước, cuồng phong gầm thét, sấm chớp như điên như dại đua nhau đánh xuống, khiến cho mặt đất rung lên bần bật.

Cảnh tượng này không khác gì ngày tận thế, khiến cho tim người ta đập thình thịch, run lên cầm cập.

Tôi quan sát một lúc thì soạt một tiếng, tôi kéo rèm lại.

Sau khi cởi quần áo xong, tôi lên giường và kéo chăn lên đắp, nằm đợi Khả Nhi đi ra.

Bình Luận (0)
Comment