Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 423 - Chương 423. Ma Quỷ Lang Thang

Chương 423. Ma Quỷ Lang Thang Chương 423. Ma Quỷ Lang Thang

Âm khí trong ngôi miếu cổ cũng vì thế mà lập tức biến mất hoàn toàn, khí trường của kết giới dưới đất cũng bắt đầu riện ra rồi.

Tôi nhìn hai người họ: “Hai người vào trong trận pháp đi.”

Họ vội gật đầu rồi lập tức biến vào trong trận pháp, hồi phục lại hình dạng lúc còn sống.

Người đàn ông có dáng người trung bình, mặt chữ điền toát ra khí anh dũng; còn người con gái lại rất gầy, dung mạo bình thường, nhưng rất có khí chất. Sau khi hồi phục lại dáng vẻ trước đây thì họ vui mừng nhìn đối phương và cùng bật khóc.

“Hai người đừng khóc nữa.” Tôi nói: “Tôi sẽ phong ấn hai người vào trong đồ vật, đợi sau khi làm xong việc ở đây rồi sẽ mang hai người về sân bay A, sau đó để các chiến hữu của hai người tiễn hai người về nhà.”

“Cảm ơn đại sư...” Hai người vừa khóc vừa nói.

Tôi gật gật đầu rồi dặn Khả Nhi: “Tìm hai hòn đá rồi khắc dấu hiệu lên, sau đó cầm qua đây.”

“Được!” Khả Nhi quay người đi, rất nhanh sau đó mang hai viên đá về cho tôi.

Tôi vừa nhìn thấy bên trên đã khắc xong dấu hiệu rồi.

Một viên có một vạch dài, một viên có hai gạch ngắn.

Gạch dài là hào dương, đại diện cho đàn ông; còn viên còn lại là hào âm, đại diện cho phụ nữ.

Tôi đón lấy viên đá hào dương rồi hình dung trấn hồn phù, ngón trỏ và ngón giữa tay phải niết một cái, hướng về người đàn ông trong trận pháp và chộp lấy một cái.

Người đàn ông kinh hét bị tôi nắm chặt trong lòng bàn tay, rồi phong vào bên trong viên đá hào dương, niệm chú phong linh: Ngũ hành cấm chế, lục hợp vi lao, sắc!

Sau khi niệm chú, tôi bấm chỉ quyết rồi ấn lên trên viên đá.

Người đàn ông đã bị phong ấn rồi.

Tiếp đó tôi lại làm như cách vừa nãy, phong ấn người con gái vào trong viên đá hào âm, quay người đưa cho Khả Nhi.

“Cầm ra bên ngoài rồi đặt ở phía đông của xe, để xa ra.”

“Được!” Khả Nhi gật đầu rồi bóng hình cô ấy soạt một cái, chạy ù ù đi.

Tôi thở ra một hơi dài rồi bấm chỉ quyết lần lượt thu thông linh trận và lục thần trận về.

Sau khi thu xong trận pháp, khí trường trong ngôi miếu cổ khác hoàn toàn.

Ngọn lửa vẫn đang cháy, hoàn toàn không còn âm khí, nhưng tà khí lại rất nặng, dường như chúng đang tỏa ra, từng chút một bốc lên ra khỏi mặt đất, tựa như làn sương đen, nhanh chóng bao phủ lấy nền đất của đống đàn tích miếu cổ này.

Tôi nhíu mày, tà khí nặng như thế này, trong địa cung đó...

Đang suy nghĩ thì Khả Nhi quay lại: “Thiếu gia, xong rồi!”

Cô ấy nhìn nền đất rồi nhíu mày: “Sao lại nhiều tà khí như vậy?”

“Bốc lên từ dưới đất đấy.” Tôi nhìn tà khí đó: “Địa cung ở dưới đất có tổng cộng ba tầng, mỗi tầng đều có kết giới, tà khí của tầng trước nặng hơn tầng sau...”

“Thiếu gia, đây có phải chùa miếu không vậy?” Khả Nhi cảm thấy khó hiểu: “Chùa miếu gì mà toàn tà khí thế này?”

“Bí mật ở dưới đất.” Tôi nói: “Chúng ta quay về xe đã, đợi ngày mai tà khí ra gần hết rồi thì có thể nhìn được vị trí cửa sinh.”

“Ừ.” Cô ấy nhìn tà khí trên đất rồi gật đầu: “Được!”

Chúng tôi rời khỏi ngôi miếu cổ.

Quay về nơi đỗ xe, Khả Nhi cầm hai chai nước, chúng tôi lần lượt rửa tay. Tiếp đó cô ấy lấy một bình nước nóng ở trong cốp xe ra, sau đó kết nối nguồn điện di động đun sôi lên, pha hai gói mì. Ngoài ra còn có bánh quy nén, thịt xá xíu và hoa quả.

Thực ra Chu Mẫn còn cho chúng tôi rất nhiều quân lương nhưng chúng tôi ghét phiền phức nên chỉ ăn luôn mấy thứ này thôi.

Sau khi pha xong mì, hai chúng tôi lên trên xe, vừa ăn vừa nói chuyện.

“Thiếu gia, Đại Nhật Như Lai tứ diện đó với bốn tượng gì gì mẫu ấy rốt cuộc là thứ gì vậy?” Cô ấy không hiểu: “Tại sao đám người cô Chu Mẫn ấy vào miếu thì không có chuyện gì, mà chúng ta vừa vào là những thứ đó lại nhảy xổ ra vậy?”

“Những thứ đó là sát linh.” Tôi nói: “Kết giới ở dưới đất tu luyện tượng phật ở trong đại điện này, luyện cho chúng thành sát linh. Những sát linh đó có thể bảo vệ Hắc bồ tát, người bình thường đi vào miếu sẽ không làm kinh động chúng nó, nhưng chúng ta thì khác, trên người chúng ta có bùa, cậu còn mang theo phệ linh đao, thế nên bọn chúng bị kinh động liền xuất hiện.”

“Ồ... là như vậy à...” Cô ấy gật đầu: “Tôi còn tưởng do Hắc bồ tát chỉ huy cơ...”

“Không phải bà ta chỉ huy đâu, bà ta ở tầng thứ ba của địa cung, ba tầng kết giới bảo vệ bà ta, cũng trói buộc bà ta lại.” Tôi nói: “Sức mạnh chủ yếu của bà ta đến từ tà khí, còn mấy sát linh đó đều là sát khí.”

“Vậy những sát linh đó là do người tuy luyện à?” Cô ấy hỏi.

“Những sát linh đó có suy nghĩ, nhất định là do người tu luyện.” Tôi vừa ăn vừa nói: “Lại lịch của ngôi miếu này không bình thường, bên dưới là kết giới của mật giáo, bên trên là trận pháp của đạo giá, thú vị đấy...”

Bình Luận (0)
Comment