Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 438 - Chương 438.

Chương 438. - Chương 438. -

Tôi quay người đi đến bên đài liên hoa, bấm chỉ quyết thu thông linh trận và khiếu phong trận ở bên dưới, tiếp đó quay về bên cạnh Khả Nhi, kéo lấy tay trái của cô ấy, đầu tiên phá giải tị sát phù, tiếp đó làm lại thần lực phù, ấn vào lên trên cánh tay trái của cô ấy.

Người Khả Nhi rung mạnh, ngay lập tức có tinh thần.

Tôi nhìn cô ấy: “Thế nào?”

“So với sức vừa nãy, vần phải thêm...” Cô ấy thở ra một hơi dài rồi gật đầu với tôi: “Được rồi!”

“Chúng ta chiến liên tiếp như vậy sẽ tiêu hao rất lớn.” Tôi nói: “Thế nên sức mạnh lá bùa này tiêu hao cũng lớn lắm đấy.”

“Không sao đâu thiếu gia!” Cô ấy rất tự tin: “Tầng cuối cùng rồi mà, làm một phát xong luôn, giải quyết hắc bồ tát đó!”

“Được!” Tôi gật gật đầu, rồi nhìn Bạch độ mẫu: “Bắt đầu thôi!”

“Ừ!” Khả Nhi quay người đi đến trước tượng Bạch độ mẫu, hít một hơi sâu rồi lấy một tay ấn vào tượng thần, trên cánh tay lập tức kết tụ lại đám khí trắng mạnh mẽ.

Cô ấy tĩnh tâm tập trung tinh thần, tiếp đó nhịn thở rồi đẩy mạnh.

Tượng Bạch độ mẫu đổ xuống bảo tọa liên hoa, đùng một tiếng rơi xuống nền đất, vỡ tan tành.

Cửa vào của địa cung thứ ba đã xuất hiện.

Lối vào này rất lớn, đường kính khoảng hai mét, có khí đen không ngừng bốc lên từ bên dưới.

Hai chúng tôi ngó vào nhìn thì thấy bên dưới không có lối đi, bên dưới cửa vào chính là hắc bồ tát.

Khả Nhìn một cái thì một tay ôm lấy miệng, quay người chạy sang một bên, hồng hộc thở ra một hơi.

Tôi cũng không chịu nổi nên cũng chạy vội sang một bên, cũng muốn nôn ọe ra.

Tôi tưởng tầng thứ hai là địa ngục nhân gian, thì bây giờ mới phát hiện được, thì ra địa ngục nhân gian thực sự là ở tầng thứ ba. Trong địa cung bên dưới kia ngổn ngang toàn là xương người chất đống, hắc bồ tát ngồi xiêu vẹo trên núi xương người kia, cảnh tượng này không khiến người ta nôn ọe mới lại.

Hai chúng tôi nôn thốc thốc ra mấy lần, lúc này mới tốt được lên đôi chút.

“Có phải hơn hai vạn người đó...đều ở bên dưới không?” Khả Nhi thở dốc hỏi tôi.

“Đúng vậy...” Tôi không nhịn được nữa lại nôn ra miếng nữa.

Khả Nhi cũng không kìm được mà nôn khan một trận.

Cô ấy đã không nôn ra được gì nữa rồi.

Hai chúng tôi xuôi xuôi được một lúc , lúc này mới từ từ bình tĩnh trở lại.

“Như này...” Tôi nhìn tôi ấy: “Để tôi vào đó, còn cậu thì đừng vào nữa.”

“Không!” Cô ấy vội lắc đầu: “Cùng nhau vào, tôi không sợ!”

“Bên dưới toàn là xương người, bên dưới còn có cả cạm bẫy cơ quan.” Tôi nói.

“Không sao.” Cô ấy mặc kệ: “Cậu biết ở đâu thì nói cho tôi, tránh là được mà.”

“Khả Nhi, tôi nói thật đấy...”

“Tôi cũng nói thật đấy.” Cô ấy nhìn tôi rất chân thành: “Thiếu gia, chúng ta cùng nhau vào trong đó, được không?”

Tôi lặng lẽ nhìn cô ấy hồi lâu rồi khẽ gật đầu.

Cô ấy sà đến ôm chặt lấy tôi.

Tôi không nó gì mà lặng lẽ ôm chặt lấy cô ấy.

Sau khi ôm một lúc thì tôi buông cô ấy ra và mỉm cười: “Đi thôi.”

Cô ấy cũng bật cười: “Ừ.”

Hai chúng tôi quay người đi đến chỗ cửa vào đó, tiếp tục nhìn xuống bên dưới.

“Không có lối đi, chúng ta chỉ có thể nhảy lên trên người hắc bồ tát, sau đó nhảy xuống.” Khả Nhi nhìn tôi: “Thiếu gia, cạm bẫy ở chỗ nào thế?”

“Chỗ nào cũng là cạm bẫy.” Tôi nhìn ngọn núi xương người ở bên dưới: “Nơi an toàn nhất chính là tượng hắc bồ tát.”

“Vậy kinh thư ở đâu?”

Tôi chỉ vào đầu của hắc bồ tác: “Ở trong đầu bà ta.”

“Vậy công chúa đâu?” Cô ấy lại hỏi.

“Trong bụng hắc bồ tát.” Tôi nói: “Chúng ta trực tiếp đi xuống phá cái đầu bồ tát để lấy kinh thư, sau đó đi lên.”

Cô ấy trầm tư giây lát rồi hỏi tôi: “Thiếu gia, cậu vừa nói là công chúa Mông Cổ đó đã dung hòa với hắc bồ tát thành một thể?”

“Đúng vậy!” Tôi gật đầu.

“Vậy nếu như đánh tan tượng hắc bồ tát này thì có phải đồng nghĩa đánh tan bà ấy ra không?” Cô ấy hỏi.

“Gần như vậy.” Tôi nói.

Cô ấy bật cười, gật gật đầu: “Có cách rồi...”

“Cách gì?” Tôi hỏi.

“Tôi tự mình nhảy xuống rồi đập nát đầu bà ta, lấy kinh thư ra.” Khả Nhi nói: “Sau đó tôi lại nhảy lên, nhưng vậy không phải là được rồi sao?”

“Mình cậu á?” Tôi nhíu mày: “Vậy sao được chứ?”

“Sao lại không được?” Cô ấy nhìn tôi: “Câu xem, bây giờ trên người tôi có thần lực phù, đập nát cả hắc bồ tát kia cũng không vấn đề gì! Hơn nữa cậu xem, từ đây đến vai hắc bồ tát, nhảy xuống cũng ít nhất là mười lăm mét thôi. Mặc dù cậu có khinh thân phù nhưng cậu không có thần lực phù, nhảy thẳng xuống đấy nhất định không nhanh nhẹn hơn tôi được! Thế nên cậu cứ ở trên đây chi viện cho tôi, tự tôi xuống đó là được rồi.”

“Cậu có biết tình hình bên dưới như thế nào không hả?” Tôi bất lực: “Ở trên bốn vị trí tốn, cấn, côn, càn có bốn thi đà lâm chủ thạch đen. Bốn trấn vật này lợi hại vô cùng, một khi cậu nhảy xuống đó thì bọn chúng sẽ nhốt cậu lại.”

Bình Luận (0)
Comment