Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 458 - Chương 458. Tà Thuật

Chương 458. Tà Thuật Chương 458. Tà Thuật

Tôi quay người đi đến phòng ngủ của Đỗ Lăng, thì phát hiện tam tài tụ linh trận ở trên đất vẫn đang vận chuyển, cả phòng ngủ toàn là kim quang thoắt ẩn thoắt hiện. Tôi nhìn Đỗ Lăng trên giường thì thấy chị ấy ngủ ngon lành, hít thở đều đều, dường như không bị ảnh hưởng của trận pháp.

Xem ra sự lo lắng hôm qua của tôi có chút thừa thãi.

Tôi thở phào, bấm chỉ quyết thu lại trận pháp, tiếp đó ngồi xuống bên giường, quan sát kỹ ấn đường của Đỗ Lăng.

Thần quang trong ấn đường lấp lánh, mặc dù linh hồn không còn nhưng linh hồn còn sót lại vẫn rất ổn định.

Linh hồn còn sót lại ổn hoàn toàn thì có thể thông qua chị ấy tìm kiếm vị trí của chiếc gương.

Đầu tiên tôi thu lại sợi tóc ở trong tai chị, tiếp đó giải bỏ khổi lổi phù ở trong ấn đường, sau đó bế chị lên, quay người đi khỏi phòng ngủ.

Khả Nhi và Đường Tư Giai nhìn thấy liền vội vàng đi đến: “Thế nào rồi?”

Tôi giao Đỗ Lăng cho Khả Nhi rồi dặn hai người họ: “Bế chị ấy vào phòng tắm rồi tắm cho chị ấy, bất cứ chỗ nào trên người cũng phải tắm cho sạch sẽ.”

“Được!” Khả Nhi gật đầu, rồi bế Khả Nhi đến phòng tắm.

Đường Tư Giai đi đến mở cửa giúp Khả Nhi, sau khi đi theo họ vào trong nhà tắm, chị đóng cửa lại rồi quay lại chỗ tôi: “Sau khi tắm xong thì làm gì?”

“Linh hồn còn sót lại của chị ấy đã ổn rồi.” Tôi nói: “Chị chuẩn bị máy bay đi, một khi xác định được vị trí chiếc gương, em và Khả Nhi sẽ lập tức xuất phát.”

“Được.” Chị ấy gật đầu.

Nửa tiếng sau, Khả Nhi dùng khăn tắm quấn người Đỗ Lăng lại rồi bến chị ấy ra khỏi phòng tắm và giao cho tôi.

Tôi đỡ lấy Đỗ Lăng rồi quay người đi vào phòng ngủ, đặt chị ấy lên giường rồi cởi bỏ khăn tắm trên người chị.

Ngay lập tức, vẻ đẹp quyến rũ của chị ấy một lần nữa hiển hiện ngay trong tầm mắt của tôi.

Tôi nhìn chằm chằm chị giây lát rồi hít một hơi sâu, tĩnh tâm lại và hình dung ra hợp thần phù, đưa bùa hóa thành trận pháp rồi rồi nhập vào cơ thể mình.

Lúc này phụng nhãn phù và khinh thần phù trên người tôi đã được giải bỏ, thế nên vẫn có thể dùng thêm hai lá bùa nữa.

Tôi đưa tay ra ấn vào ấn đường của chị, dẫn thông linh phù trong người chị lên người tôi, tiếp đó hình dung ra truy thần phù. Ấn đường bỗng đau nhói, bạch quang trước mặt lóe lên một cái, tôi lập tức cảm nhận được một luồng sát khí mạnh mẽ, thân người như bị băng đâm, đau đớn bất thường.

Tôi rên ư ử, nghiến răng chịu đựng.

Linh hồn của Đỗ lăng đã bị hút vào trong chiếc gương, cảm giác của luồng sát khí này đến từ chiếc gương đó.

Thế nên cảm giác trên người tôi chính là cảm giác lúc này của linh hồn Đỗ Lăng.

Trong lòng tôi lập tức sôi lên sùng sục, hận không thể xé nát ả Trình Tuyết và con người ăn cháo đá bát của Đỗ gia!

Nhưng tôi không thể tức giận, tôi nhất định phải bình tĩnh lại, nếu như không bình tĩnh được thì nhiều nhất tôi chỉ có thể cảm nhận sự đau đớn mà Đỗ Lăng chịu đựng, nhưng không thể tìm được vị trí của chiếc gương.

Thế nên tôi bắt buộc phải tĩnh tâm lại, tĩnh âm lại...

Tôi hít một hơi thật sâu rồi điều chỉnh hít thở của mình về trạng thái thai tức, tâm tôi từ từ tĩnh lại khiến cho sự nhói đau trên cơ thể tôi cũng từ từ tiên tan.

Tiếp đó trong đầu tôi hiện ra khung cảnh.

Một căn phòng tối tăm, rất rộng, xung quanh có bốn bức tượng nặn, toàn bộ đều là ác quỷ với mặt mũi dữ tợn, giữa bốn bức tượng nặn dùng lưới đỏ nối tiếp nhau, bên trên treo chằng chịt tiền đồng, bùa chú và tóc người. Đỗ Lăng mặc chiếc áo ngủ, co rúm trong lưới, nhìn trân trân vào tượng nặn ác quỷ ở xung quanh, lồng ngực phập phòng không ngừng...

Tôi có thể cảm nhận được tâm niệm của chị ấy.

Chị ấy rất sợ hãi, nhưng chị ấy không khuất phục, chị biết tôi nhất định sẽ đến cứu chị, chị đang đợi tôi...

Tôi mở mắt ra rồi trút ra hơi dài.

Chiếc gương lấy mất đi linh hồn của chị ấy được đặt ở trong trận pháp, nhưng chỉ biết được những điều này thì hoàn toàn không thể định vị được vị trí cụ thể, tôi cần nhiều thông tin hơn.

Tôi bình tĩnh lại, nhớ lại bốn ác quỷ và lưới đỏ nhìn thấy khi nãy, tôi không quen trận pháp này, nhưng từ việc nó dùng tượng ác quỷ, lưới đỏ, tiền đồng, bùa chú và tóc người thì có lẽ đây là một loại tà thuật.

“Ác quỷ, lưới đỏ, bùa chú, tóc người...” Tôi suy nghĩ: “Đây rốt cuộc là tà thuật gì, sao nó còn lợi hại hơn phong hồn tế...”

Nghĩ đến phong hồn tế, trong lòng tôi bỗng nghĩ ra.

Sao tôi lại bảo thủ như vậy!

Tìm An Vũ giúp đỡ không được sao?

Không được sao?

Không được sao?

Tôi vỗ vào ngực mình rồi vội lấy điện thoại ra, đến bên cửa sổ gọi cho An Vũ: “Alo, An Vũ à, bây giờ em đang ở đâu?”

“Em đang ở trong quán.” An Vũ nói: “Sao vậy anh Ngô Tranh?”

“Bây giờ em về nhà ngay đi, anh sẽ quay về Thượng Kinh ngay bây giờ.” Tôi nói: “Anh cần em giúp!”

“Vâng!” An Vũ nói.

Bình Luận (0)
Comment