Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 481 - Chương 481.

Chương 481. - Chương 481. -

Tôi cười khinh bỉ, tập trung tinh thần, hình dung ra bạch hổ phù và thanh long phù, đưa hai lá bùa dung hòa thành một thể, cho thêm giới hạn, ngón trỏ và ngón giữa của tay phải niết một cái, biến thành thủ quyết và niệm chú: Bạch hổ khiếu phong, thanh long nhập vân, sắc!

Vừa dứt lời tôi đưa tay ra búng một cái, đưa hai lá bùa bắn vào trong lục thần trận thái cực trận.

Đây là bạch hổ khiếu phong trận chính thống, sát khí xung thiên, chuyên giết tà linh.

Ngay sau đó, linh khí trường mạnh mẽ nổi lên hóa thành gió xoáy linh khí, lập tức hất tung những bóng quỷ trong đại điện bay lên không trung, giết sạch sẽ.

Đám lạt ma niệm chú thét lên kinh hãi, miệng nôn ra máu đen, đổ rạp xuống đất, trút hơi thở cuối cùng mà chết.

Lúc chúng niệm chú, nguyên thần hóa thành tà thần, khiếu phong trận chuyên giết tà linh, thế nên trực tiếp phá nát nguyên thần của chúng. Đám súc sinh này chỉ mặc áo phật, dựa vào phật để kiếm miếng ăn, lấy danh phật pháp để ức hiếp người khác, làm rất nhiều điều ác. Bây giờ, bọn chúng hồn bay phách tán, thậm chí còn không có tư cách bước vào địa ngục.

Bây giờ, trong đại điện tầng một, ngoài tôi và Khả Nhi ra thì chỉ còn hai lạt ma đang bị thương bởi con dao khi nãy.

Bọn chúng đã bị dọa cho chết khiếp rồi, bàng hoàng nhìn đám huynh đệ chết ngay trước mắt mình, không có chút phản ứng nào. Hai thằng cha đó cũng không phải thứ tốt đẹp gì, nhưng ví bị thương nên thoát được kiếp nạn này cũng coi như là trong họa có phúc.

Trong một loáng mà chết bao nhiêu người như vậy, Khả Nhi cũng không tránh khỏi kinh hãi.

“Thiếu gia, đây...đây...” Cô ấy không khỏi nuốt nước bọt.

“Trời tạo nghiệp, có thể tránh.” Tôi nhìn xác chết của những lạt ma đó: “Tự tạo nghiệp, nghiệp quật chết tươi!”

Nghe xong cây ngày, lúc này cô ấy mới bình tĩnh lại đôi chút.

Tôi kéo lấy tay cô ấy rồi nhìn chằm chằm vào cô: “Bên trên vẫn còn rất nhiều người, nếu như cậu không nhẫn tâm thì có thể ra ngoài đợi tôi.”

Khả Nhi hít một hơi sâu, lắc đầu: “Bọn chúng là người xấu, chết cũng đáng! Cậu yên tâm, tôi không sao rồi!”

Tôi gật đầu: “Được! Vậy bây giờ tôi làm bùa cho cậu, chúng ta lên đó!”

Cô ấy sững lại: “Vẫn có thể làm bùa được à?”

Tôi mỉm cười bình thản: “Có thể! Vừa nãy là do tôi khinh suất nên mới bị tà thần đó lừa mất. Bây giờ đã tỉnh táo lại rồi, bọn chúng không còn cơ hội nữa đâu.”

“Ừ!” Cô gật đầu thật mạnh.

Tôi kéo tay trái của cô ấy, tập trung tinh thần, bấm chỉ quyết làm một khinh thân phù, một thần lực phù, một thất tinh tỏa linh phù, lần lượt ấn vào cánh tay trái của cô ấy.

“A~” Thân người của Khả Nhi bỗng mềm oặt, ngã vào trong lòng tôi, bắt đầu thở hổn hển.

“Thất tinh tỏa linh phù là phong ấn phù.” Tôi nói: “Thế nên khá mạnh, cố chịu đựng một chút...”

Cô ấy thở hổn hển một lúc, lúc này mới đứng dậy, trút hơi dài, gật đầu với tôi: “Được rồi!”

“Trời ban ngày thế này, chúng ta không cần đến phụng nhãn phù.” Tôi mỉm cười với cô ấy: “Có thất tinh tỏa linh phù này rồi thì mật chú của tà thần đó không làm hại được chúng ta nữa.”

Khả Nhi cười rất tự tin: “Ừ!”

Tôi tập trung tinh thần, tiếp đó nhìn dung ra khinh thân phù, tị sát phù và thất tinh tỏa linh phù, đưa ba lá bùa lần lượt hóa thành trận pháp, dung hợp vào cơ thể tôi.

Trên người tôi có hóa thần linh quang, thế nên không xuất hiện một cảm giác khó chịu nào, chỉ cảm thấy thân người nhẹ bẫng, tràn trề năng lượng, tự tin đầy mình, không sợ bất cứ tà chú nào.

Tôi thở dài một hơi rồi nhìn Khả Nhi: “Đi, lên lầu thôi!”

Rất nhanh sau đó chúng tôi đã đến tầng thứ hai của đại điện.

Tầng này có hơn bốn mươi lạt ma cởi trần, cơ thể lực lưỡng, trên người bọ họ chi chít những bùa chú vẽ bằng máu, La Bố Tang Cát và Gia Ương Đan Tăng trốn ở phía sau, chúng đang bấm thủ quyết niệm chú. Một kết giới thanh quang liên hoa (hoa sen được tạo bởi đám ánh sáng màu xanh lá) giống như bánh xe khổng lồ, bao trùm cả trần nhà bên trên. Cùng với sự chuyển động của nó mà những hạt ánh sáng màu xanh giống như phốt pho không ngừng bay xuống nền đất, khi đập xuống đất lại tạo ra thứ ánh sáng màu lam.

Quan sát thì thấy kết giới này thật sự rất lãng mạn, đẹp quá đi.

Nhưng tôi biết, kết giới này nguy hiểm vô cùng, lợi hại hơn kết giới cấp thất ở bên dưới kia rất nhiều.

Khả Nhi vô thức nhìn lên trên, tôi lập tức ngăn cô ấy lại.

“Sao vậy?” Cô ấy sững lại.

“Những thanh quang đó là tà chú.” Tôi nói: “Nếu như rơi vào người sẽ bị dính lời nguyền ngay.”

“Trên người tôi có thất tinh tỏa linh trận, tôi không sợ!” Khả Nhi nói.

“Vậy cũng không được vội vàng.” Tôi nói: “Để chúng bắt đầu thao tập, sau đó chúng ta sẽ ra tay.”

Khả Nhi không hiểu: “Bắt đầu thao tập?”

Tôi mỉm cười, tiếp đó chỉ vào La Bố Tang Cát: “Haiz, ông là La Bố Tang Cát dùng gương linh âm dương lấy đi linh hồn của chị tôi đúng không?”

Bình Luận (0)
Comment