Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 526 - Chương 526.

Chương 526. - Chương 526. -

Tôi tập trung vào đản trung của cô ấy, vô thức muốn điều kim quang giúp cô ấy thông quan, ý nghĩ này vừa nảy ra thì kim quang lập tức hiện lên trên tay tôi. Tôi thất kinh, vội vàng thu lại ý nghĩ này, áp chế kim quang lại.

Kim quang từ từ biến mất, lục quang trên tay lại bắt đầu mạnh trở lại.

Lúc này tôi thở phào một hơi, trên người đổ mồ hôi hột.

Suýt chút nữa thì tôi đã giết chết cô nương này rồi.

Tôi tĩnh tâm lại, tiếp tục dẫn nguyên quang trong cơ thể cô ấy, kiên trì tấn công trung đan điền của cô ấy. Sau khi tấn công được mấy chục lần, trung đan điền đột nhiên khai thông, nguyên quang và yêu nguyên thuận lợi tiến vào, dung hợp thành một thể với một bộ phận nguyên quang còn sót lại ở đây của cô ấy.

Tôi nói với bản thân rằng không được nóng vội, phải cho nguyên quang một chút thời gian, để chúng nó dung hợp ở mức độ cao nhất.

Quả nhiên, mấy phút sau, hai đám nguyên quang hoàn toàn đã dung hợp lại, toàn bộ biến thành nguyên quang của Bạch Vũ, có thể tiếp tục đi lên trên, tiến vào thượng đan điền.

Tôi hít một hơi thật sâu, tiếp tục dùng chỉ quyết dẫn đường, nguyên quang men theo mạch chính dần dần đi lên trên, đến gần thượng đan điền.

Lần này, bất luận thế nào cũng không xông lên phía trên được.

Tôi thử mấy chục lần nhưng từ đầu chí cuối đều không được, chỉ có thể dẫn nguyên quang quay về trung đan điền.

Tôi trầm tư giây lát, có cách rồi.

Tôi quay người đến trước Bạch Trưởng Sinh, lấy ra một phần nguyên quang trong ấn đường của ông, rồi quay lại bên cạnh Bạch Vũ, đưa nguyên quang ấn vào thượng đan điền của cô ấy.

Thân người Bạch Vũ khẽ rung lên, đôi mắt bừng sáng lên một cái, nhưng rất nhanh sau đó lại thất thần nhìn.

Tôi hiểu ra rồi, đôi mắt bừng sáng, điều này cho thấy cách này có thể dùng được.

Nếu đã không tiến được lên trên thì làm ngược lại, từ bên trên xông xuống bên dưới.

Ngay lúc đó tôi đưa hai tay của mình ta, lấy một luồng yêu nguyên lớn trong yêu nguyên của hai vợ chồng họ Bạch, đưa hai luồng yêu nguyên đó dung hợp thành một thể, tay phải siết chặt lấy, ấn vào hạ đan điền của Bạch Vũ. Tiếp đó biến thành chỉ quyết ấn chặt ấn đường của cô ấy, dẫn thần quang trong ấn đường của cô ấy mạnh mẽ xông xuống dưới.

Thân người Bạch Vũ rung mạnh, cô ấy mở đôi mắt trừng trừng nhìn tôi, tiếp đó hóa thành một luồng bạch quang, phù một cái tan biến hoàn toàn.

Tôi đờ đẫn cả người.

Tôi... tôi đã hại chết Bạch Vũ rồi...

Thời gian dường như đông cứng lại.

Tôi bàng hoàng đứng trong thất tinh tỏa linh trận, trong đầu là một mảng trống rỗng.

Cách của tôi có vấn đề?

Không thể nào! Mặc dù Bạch Vũ là yêu nhưng cô ấy là yêu có hình người, có cửu khiếu, kinh lạc của cô ấy phân bố khắp cơ thể, mọi thứ bên trong vận hành giống hệt con người, đáng ra không có sai sót nào chứ!

Vậy tại sao cô ấy lại biến mất?

Lẽ nào là tôi đã bỏ sót chỗ nào rồi? Có tiểu tiết nào tôi đã làm sai rồi?

Tôi cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, nghĩ kỹ lại từng bước làm vừa nãy, không có sai sót nào mà! Bước nào cũng không sai!

Vật rốt cuộc chuyện này là như thế nào?

Tôi hít một hơi sâu, đến bây giờ đã không còn màng đến biến số nữa.

Tôi bấm ngón tay bói, bói được đỉnh chi vị tế*.

(*) vị tế là một trong 64 quẻ.

Đỉnh có ý nghĩa là tái sinh, và biến là vị tế, trên tượng quái hiển thị phần thần còn sót lại của cô ấy đã được kích hoạt rồi, cô ấy lúc này đã bị nhốt ở trong trận pháp, đang ở hướng vị tốn đông nam của tôi...

Tôi bỗng hiểu ra, vội quay đầu nhìn về phía vị tốn, quả nhiên nhìn thấy một cô gái khỏa thân, đang ở dưới ánh trăng, mái tóc dài bồng bềnh như thác chảy, làn da trắng hơn cả tuyết, thân người cao cao, thanh mảnh, đôi mắt tỏa ra lục quang nhàn nhạt, cô ấy đang lơ lửng trên không trung, ngẩng đầu lên, yếu ớt nhìn mặt trăng sáng trên bầu trời.

Là Bạch Vũ! Tôi vô thức đưa tay về phía cô ấy chộp một cái, cô ấy lập tức bay vào trong lòng tôi, vô hồn nhìn tôi một cái rồi nghiêng đầu, ngất lịm.

Tôi ngây người ôm lấy cô ấy, vô thức nuốt nước bọt, một lúc lâu sau mới định thần lại.

Bản thể và phần thần còn sót lại của cô ấy đã đã bị phân thành hai phần, chủ thể ở đây, còn một bộ phận bị Trần Đạo Hành dùng đại trận phong thủy phong ấn chặt rồi, vừa nãy tôi đã thành công kích hoạt phần thần còn sót lại của cô ấy, thế nên cơ thể tàn khuyết và phần thần đó của cô ấy hóa thành bạch quang theo bản năng, nó muốn đi tìm phần cơ thể tàn khuyết và phần thần còn lại của cô ấy, sau đó cô bị thất tinh tỏa linh trận phong ấn chặt lại, vì thế mà dừng ở vị tốn.

Đại trận phong thủy của Trần Đạo Hàng đó chính ở phía đông nam của núi Đồng Vũ.

May mà có thất tinh tỏa linh trận, nếu không thì phiền phức rồi.

Tôi thở dài một hơi, khẽ đặt cô ấy dưới đất, cởi bỏ áo khoác ngoài của mình, đắp lên trên cơ thể trần trụi của cô ấy.

Bình Luận (0)
Comment