Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 557 - Chương 557. Chớp Thời Cơ

Chương 557. Chớp Thời Cơ Chương 557. Chớp Thời Cơ

“Có.” Tôi gật đầu: “Đợi thần lực phù của cô ấy dung hợp xong thì có thể bày tụ linh trận cho cô ấy.”

“Vậy thì được.” Tiểu Quân thở phào.

Tôi nắm chặt lấy tay cô ấy: “Năm ngày tiếp theo, anh không tu luyện nữa.”

“Tại sao vậy?” Cô ấy không hiểu.

“Bọn anh cùng tu luyện thì một mình em vất vả quá.” Tôi nói:”Vừa lo cho bọn anh lại vừa lo lắng quỷ sai đó đến quấy phá...”

“Em không sao.” Cô ấy dịu dàng nhìn tôi: “Đừng làm lỡ chuyện tu luyện.”

“Không.” Tôi lắc đầu: “Năm này này anh ở cùng em, chúng ta cùng nhau bảo vệ Khả Nhi. Sau năm ngày thì cô ấy có tụ linh trận rồi, không cần chúng ta lo lắng nữa, đến lúc đó anh sẽ tu luyện.”

“Nhưng như vậy thời gian tu luyện của anh sẽ ít đi...”

“Nhưng như vậy thời gian anh ở cạnh em sẽ nhiều hơn...”

Đôi mắt cô ấy đỏ hoe: “Ngô Tranh...”

Tôi lặng lẽ nhìn cô ấy lúc lâu, ghé sát tai cô ấy: “Không còn sớm nữa, chúng ta đi ngủ thôi...”

Mặt cô ấy lập tức đỏ bừng.

Trong lòng tôi cảm thấy ngọt ngào, kéo chặt tay cô ấy: “Đi thôi!”

Mấy ngày tiếp theo, phần lớn thời gian tôi ở cạnh tiểu Quân, nhưng cứ đến giờ Tý và giờ Ngọ mỗi ngày là tôi phải đến xem tình hình Khả Nhi.

Từ lần thứ nhất bế quan ở núi Ngọc Tuyền đến bây giờ đã mấy tháng rồi, trong thời gian này, nội công của Khả Nhi tăng lên nhanh chóng, khí ngũ lôi đã tu luyện tương đối thuần. Nhưng cho dù như vậy thì đối diện với sự hao tổn cực lớn của thần lực phù thì nội khí của cô ấy rất nhanh sau đó sẽ không trụ được nữa.

Ngày thứ nhất, cô ấy vẫn ổn, chỉ là mặt hơi trắng bệch.

Ngày thứ hai, sắc mặt cô ấy trở nên vàng vọt, người gầy đi.

Đến ngày thứ ba, cả người cô ấy suy nhược vô cùng, đặc biệt là hơi thở gần như tắt hẳn.

Tôi quan sát cô ấy một lúc rồi đứng dậy đi ra bên ngoài, nói với tiểu Quân: “Khả Nhi không trụ được rồi, anh phải giúp cậu ấy.”

“Nghiêm trọng không anh?” Tiểu Quân hỏi.

“Đây không phải nội thương mà là thần lực phù đang trong quá trình dung hợp, tiêu hao một lượng lớn nội khí của cô ấy.” Tôi nói: “Nội khí bị hao tổn rất nhiều, cơ thể cô ấy không chịu được nữa. Không có gì đâu, anh bổ sung cho cô ấy là được.”

Tiểu Quân không hiểu lắm: “Khả Nhi trực tiếp dùng thần lực phù không gặp vấn đề gì, tại sao sau khi dung hợp vào cơ thể thì lại trở thành như thế này?”

“Trực tiếp dùng thì thần lực phù sẽ hút lấy sức mạnh của khí trường xung quanh.” Tôi giải thích cho cô ấy: “Bây giờ dung hợp vào trong cơ thể cô ấy liền biến thành trận pháp, tự nhiên sẽ hút lấy sức mạnh trong cơ thể của Khả Nhi. Đặc biệt là bây giờ, thần lực phù đang cùng ngũ lôi trận tiến hành dung hợp, quá trình này nó cần nội khí nhiều hơn. Đây cũng chính là thiên phú của Khả Nhi tốt, có thể trụ được ba ngày, còn đổi lại là người khác thì có lẽ đã mất mạng lâu rồi.”

“Ừ.” Cô ấy ngậm ngùi nói: “Đúng vậy, học pháp thuật mà không có thiên phú thì không được.”

Tôi nhìn cô ấy: “Vậy em còn muốn học không?”

“Muốn!” Cô ấy không hề do dự: “Em nhất định phải học.”

“Em không sợ khổ à?” Tôi hỏi.

“Em không sợ.” Cô ấy kiên định nói.

Tôi hiểu ra liền bật cười: “Được, em đi nghỉ ngơi đi.”

“Em không mệt.” Cô ấy nói: “Anh đi giúp Khả Nhi đi, em ở đây đợi anh.”

“Ừ.” Tôi gật đầu rồi quay người đi vào phòng khách, đến bên cạnh Khả Nhi, cởi giày ra rồi trèo lên giường, ngồi khoanh chân đối diện với cô ấy, khẽ nắm lấy tay cô ấy.

Khả Nhi mở mắt ra, yếu ớt nhìn tôi một cái: “Thiếu gia...”

“Đừng nói.” Tôi nhìn cô ấy: “Để tôi giúp cậu.”

“Ừm...”

Tôi hít một hơi thật sâu, nhắm mặt lại rồi điều kim quang bắt đầu bày trận trong cơ thể.

Rất nhanh sau đó, tam tài tụ linh trận hình thành một đám ánh sáng trắng vàng, nó từ từ vận chuyển trong cơ thể tôi.

Linh khí ở trong hơn chục mét xung quanh nhanh chóng tập trung lại, sau khi qua lớp thanh lọc của ngũ lôi liệt hỏa trận, ban đầu tiến vào cơ thể tôi, tiếp đó thông qua tay tôi tiến vào trong kinh lạc của Khả Nhi.

Sau khi nhận được sự bổ sung mạnh mẽ, mặt Khả Nhi hồng hào trở lại, hơi thở cũng mạnh hơn.

Nếu như không phải cô ấy đang dung hợp trận thì tôi hoàn toàn không cần phiền phức như vậy, trực tiếp bày một tụ linh trận cho cô ấy là được rồi. Nhưng tâm niệm trong giây phút này của cô ấy hoàn hướng về dung hợp trận pháp. Hoàn toàn không thể dành tâm trí để tập trung linh khí để luyện hóa. Hơn nữa với hiệu quả luyện khí của ngũ lôi trận trong cơ thể cô ấy, hoàn toàn không thể đáp ứng được sự tiêu hao cực lớn của thần lực phù. Thế nên với tình hình này, chỉ có cách này thôi.

Vậy tam tài tụ linh trận ở trong cơ thể, thì uy lực không thể so sánh với trận pháp bày ở bên ngoài được, nhưng đối với chúng tôi mà nói, đây đã là nguồn sức mạnh vô tận rồi. Một khi, lượng lớn linh khí chuyển hóa thành nội khí, tôi chỉ dùng một phần nhỏ nội khí này liền hoàn toàn đáp ứng được nhu cầu của Khả Nhi, phần lớn còn lại đều dung hòa vào kim quang, biến thành sức mạnh tu luyện của bản thân.

Bình Luận (0)
Comment