Tiểu hồ ly từ trên vai Huyết Thần nhảy xuống, chạy tung tăng khám phá xung quanh, phát hiện ra cái giường trắng mềm nằm ở đó, tiểu hồ ly phóng lên nhúng nhảy, vì là giường lò xo do người hiện đại chế tạo ra nên có tính đàn hồi, tiểu hồ ly thích thú chơi đùa vui vẻ hết sức.
Huyết Thần Hy nhìn đến khẽ cười, lấy dược đỉnh ra, bắt đầu luyện chế Phục Hồi Đan.
Đúng là cơ hội, số dược thảo gồm sáu loại số lượng nhiều đó là dùng để luyện đan bán chứ không phải luyện thuốc Tẩy Kinh Phạt Tủy, mà cũng không trách Huyết Thần được, Huyết Thần Hy đâu có nói lấy để làm gì đâu, như thế không được xem là lừa gạt Âu Dương Giai Tuệ.
Mà Âu Dương Giai Tuệ có phải đã quá dễ dãi quá rồi không?. Huyết Thần Hy nói bản thân đang cần dược liệu, Âu Dương Giai Tuệ không nghĩ ngợi liền dẫn cô đến cửa hiệu của gia tộc, cũng may Huyết Thần Hy không có dọn luôn cái cửa hiệu của người ta.
"Kình."
Tiếng va chạm phát ra âm thanh trầm của dược đỉnh khi tiếp xúc với nền đất. Búng tay một cái, dị hoả phực cháy nung nóng lò luyện đan. Mấy chục gói thuốc được lấy ra, mở sẵn, bay lơ lửng xung quanh người Huyết Thần.
Huyết Thần Hy dùng tinh thần lực Đế Cảnh cảnh giới Đại Viên Mãn tinh chế toàn bộ dược tính có trong dược vật, chỉ trong thời gian ngắn đã xong, lúc này nhiệt độ lò đã đạt ngưỡng thích hợp, Huyết Thần Hy dùng hai ngón tay điều khiển gói thuốc tự động bay đến, nghiêng một bên đổ nguyên liệu vào miệng dược đỉnh.
Dùng dị hoả và tinh thần lực kiểm sát quá trình chuyển hoá bên trong, thời gian trôi qua khá lâu ước tính chừng hai canh giờ nắp lò bật mở, hơi nóng bốc lên nghi ngút.
Huyết Thần Hy nâng tay lên lập tức 100 viên đan sẫm màu bay thẳng vào bình ngọc. Lần này Huyết Thần Hy dùng hẳn một bình thể tích lớn cỡ bình rượu để chứa đan dược, bởi số lượng luyện chế ước tính lên đến 500 viên.
Lặp đi lặp lại động tác luyện đan như mẻ đầu, mất hơn nửa ngày trời để luyện hết số nguyên liệu đó, 500 viên Phục Hồi Đan chia đều nằm trong hai bình ngọc, Huyết Thần Hy thu hết chúng vào trong nhẫn trữ vật cất đi.
- Mỹ Mỹ chơi vui không? Đến giờ ra rồi.
Huyết Thần Hy đi đến bên giường, ngả lưng xuống, tiểu hồ ly liền trèo lên người Huyết Thần Hy, liếm mặt chủ nhân.
- Ngao~.
Huyết Thần ôm tiểu hồ ly cười khanh khách, nằm nghỉ một chút cả hai trở ra phòng.
Mộc dũng đầy nước ấm đang được tỳ nữ Thanh Thanh rãi những cánh hoa hồng vào, sau khi đã xong xuôi Thanh Thanh quay trở ra thông báo cho tiểu thư biết.
- Tiểu thư, nước đã được chuẩn bị xong.
- Được rồi, lui ra đi.
Âu Dương Giai Tuệ ngồi trên bàn trà suy tư bỗng nghe được tiếng nói, nàng hồi thần, gật nhẹ đầu đã biết.
Tỳ nữ Thanh Thanh lui ra ngoài đóng cửa, chờ tiểu thư tắm xong lại vào dọn dẹp.
Âu Dương Giai Tuệ đi ra phía sau bình phong thoát y, nàng không để cho Thanh Thanh hầu hạ cũng là vì có lý do riêng, bởi lớn rồi cũng thấy mắc cỡ khi phơi bày thân thể trước mặt người khác, nên từ sớm mọi sinh hoạt cá nhân nàng không có cho nô tì tận lực phục vụ.
Giải khai y phục, thân thể ngọc ngà bại lộ trong không khí, cơ thể nõn nà dậy thì rất tốt, từng đường cong đẫy đà tô đậm thêm nhan sắc thiếu nữ mới lớn, đâu đó non nớt mà lại yêu kiều, toả ra mị lực ngọt ngào đọng lại trong lòng người.
Bước vào mộc dũng đang bốc hơi nóng mờ nhạt che giấu đi phần nào bờ vai trắng ngần đầy hấp dẫn, từng cánh hoa lăng tăng theo sóng nước lấp đầy bề mặt nước.
Thoải mái thư giãn với hương thơm hoa hồng, Âu Dương Giai Tuệ nhắm mắt thư thái một lúc liền tẩy rửa thân thể thật sạch sẽ, không bỏ sót qua nơi nào kể cả khe ngón chân nàng đều kì rửa đến trắng tinh, Âu Dương Giai Tuệ muốn mình thật sạch, thật thơm đến gặp Huyết Thần Hy.
Đứng lên, bước ra khỏi mộc dũng, nước tí tách rơi xuống sàn, Âu Dương Giai Tuệ khoác hờ trung y mỏng, vài giọt nước còn đọng lại trên thân thể thấm ướt lớp vải, bám sát vào da thịt. Da mặt hồng hào phủ một tầng sương mờ, đâu đó cảm thấy hấp dẫn đến lạ thường.
- Ta xong rồi.
Âu Dương Giai Tuệ tăng âm lượng để người ở ngoài cửa nghe thấy.
"Chi nha."
Thanh Thanh đẩy cửa bước vào đã thấy tiểu thư ngồi ở bàn trang điểm, ngay lập tức Thanh Thanh đi đến, cầm trên tay cây lược ngà chải tóc cho tiểu thư.
- Tóc của tiểu thư thật mượt lại còn rất thơm nữa.
Thanh Thanh tấm tắc khen ngợi, bàn tay nâng niu từng thớ tóc, cẩn thận chải chuốt.
Gương mặt trong gương hiện nụ cười tươi tắn, Âu Dương Giai Tuệ thầm nghĩ "Không biết Hy tỷ có ngửi thấy hương thơm trên người mình không?" Bất giác giật mình với suy nghĩ bậy bạ, Âu Dương Giai Tuệ thật muốn tát bản thân một cái cho tỉnh táo, từ khi nào mà nàng lại có những suy nghĩ không chín chắn như thế cơ chứ.
Y phục chỉnh chu, Âu Dương Giai Tuệ đứng trước cửa phòng của Huyết Thần Hy, ngập ngừng vươn tay gõ cửa.
"Cốc cốc."
- Hy tỷ là Giai Tuệ.
Âu Dương Giai Tuệ dùng chất giọng thanh thót gọi người trong phòng, thoáng chốc ngại ngùng khi ban đêm ban hôm lại đến phòng người khác, mặc dù cả hai thuộc cùng một giới tính nhưng sao vẫn thấy đỏ mặt không thôi.
- Vào đi cửa không khoá.
Giọng nói lạnh lùng vọng ra từ trong phòng, Âu Dương Giai Tuệ rũ mi mắt, dù đã cố gắng làm thân cùng Huyết Thần Hy nhưng sao trái tim cô lạnh quá, như có một bức tường băng mỏng ngăn cách người khác đến gần, Âu Dương Giai Tuệ cảm thấy có chút mũi lòng, thôi không suy nghĩ nữa mà đẩy cửa bước vào.
Bên trong phòng Huyết Thần Hy đang ngồi trên giường, thu hồi linh lực kết thúc quá trình tu luyện, cặp mắt lạnh mở ra cũng là lúc Âu Dương Giai Tuệ bước vào phòng.
- Giai Tuệ làm phiền Hy tỷ tu luyện sao?.
Quá trình vừa rồi Âu Dương Giai Tuệ đã kịp lúc nhìn thấy, trong lòng dâng lên một tia hối lỗi, trách bản thân đến không đúng lúc.