Thế Chiến Tu Chân Giới

Chương 56 - Quyển 1: Tân Đại Lục - Chương 56: Ngại Ngùng

Sau khoảng thời gian thay y phục đầy khó khăn và vất vả, cả người Âu Dương Giai Tuệ toát mồ hôi, nàng thở ra một hơi, cuối cùng cũng xong.

Trong suốt quá trình đó Âu Dương Giai Tuệ nhắm mắt, không dám nhìn đến dù chỉ một chút, nhưng không ngờ đến tiểu hồ ly đã thức dậy từ khi nào, ló cái đầu nhỏ nhìn lén Huyết Thần Hy rồi chảy nước dãi ra miệng. Trong mắt tiểu hồ ly toàn là tôn sùng Huyết Thần Hy, tôn thờ cô như một vị Thần, đem lòng tôn kính và ngưỡng mộ.

Xong xuôi mọi thứ bây giờ Huyết Thần Hy và Âu Dương Giai Tuệ ngồi ở bàn trà cùng tiểu hồ ly. Bữa ăn toàn món mặn dành cho tiểu hồ ly bởi Âu Dương Giai Tuệ không biết Huyết Thần Hy đã về nên không có chuẩn bị phần ăn cho cô. Tiểu hồ ly ngoan ngoãn ngồi trên bàn, ăn thịt gà đã được xé nhỏ ra.

- Hy tỷ chờ một chút để muội đi lấy món chay cho tỷ nha.

Huyết Thần Hy nhìn một lượt mấy món ăn trên bàn, thấy thế Âu Dương Giai Tuệ tự trách bản thân không chuẩn bị chu đáo, sợ làm phật lòng của Huyết Thần vì thế vội đứng lên.

- Không cần.

Huyết Thần Hy nắm cổ tay của Âu Dương Giai Tuệ kéo nàng lại. Âu Dương Giai Tuệ quay đầu, nhìn xuống cổ tay mình đang được Huyết Thần nắm, bất giác có một cảm xúc không rõ dâng trào lên, nàng đảo mắt lảng tránh rồi ngồi xuống.

Huyết Thần Hy buông tay Âu Dương Giai Tuệ ra, lấy trong nhẫn trữ vật một lọ ngọc, đổ một viên đan dược ra, uống vào.

Âu Dương Giai Tuệ tò mò nhìn lọ ngọc trên tay Huyết Thần không rời mắt, thấy thế Huyết Thần Hy lên tiếng hỏi.

- Tuệ Tuệ có muốn ăn thử không?.

Huyết Thần Hy cầm lọ ngọc lắc qua lắc lại trước mặt Âu Dương Giai Tuệ, nàng liền gật đầu, thú thật thứ đan dược Huyết Thần Hy vừa mới ăn ở Tân Đại Lục không có bán nên Âu Dương Giai Tuệ không biết là phải.

Huyết Thần Hy đổ một viên đan vào lòng bàn tay của Âu Dương Giai Tuệ, nàng cầm lên ngửi một chút, hương thơm lừng mùi dược thảo làm nước bọt trong cổ họng tiết ra thèm thuồng, kích thích vị giác dù chỉ mới ngửi qua hương thôi. Âu Dương Giai Tuệ liền bỏ vào trong miệng, vị ngọt nhẹ, ăn rất ngon, dẻo dẻo mềm mềm không thể diễn tả được, cứ như kẹo vậy.

- Ngon quá a!, Hy tỷ cái này tên là gì vậy?.

Âu Dương Giai Tuệ thắc mắc, nghiêng đầu hỏi Huyết Thần Hy.

- Thực Dưỡng Đan dinh dưỡng gấp ba lần ăn sơn hào hải vị, nếu Tuệ Tuệ thích, tỷ cho đấy, khi nào ăn hết lại nói, tỷ đưa thêm.

Huyết Thần Hy nhàn nhạt nói, âm mưu rành rành ra đó, dùng thức ăn ngon dụ dỗ trẻ nhỏ. Mục đích chủ yếu là bồi bổ Âu Dương Giai Tuệ để có nhiều máu cho cô sau này uống chứ chẳng tốt lành gì, ấy thế mà Âu Dương Giai Tuệ ngây thơ vui vẻ gật đầu.

- Thật sao Hy tỷ?.

Âu Dương Giai Tuệ dùng ánh mắt vui mừng của tiểu hài tử nhìn Huyết Thần Hy.

- Ừm.

Huyết Thần Hy đơn giản gật đầu, thu lọ ngọc đó vào trong nhẫn trữ vật, ít giây sau lấy ra một lọ ngọc khác to hơn một chút đựng đầy Thực Dưỡng Đan ước chừng dung tích 14 viên.

- Hy tỷ thật tốt, Tuệ Tuệ rất thích Hy tỷ.

Âu Dương Giai Tuệ dùng hai tay nhận lấy, tâm trạng hết sức cao hứng vì được quà ăn vặt rồi cẩn thận cất vào trong tay áo.

- Mỗi ngày ăn một viên thôi, ăn nhiều quá sẽ bị dư dinh dưỡng đấy, không tốt đâu.

- Dạ.

Thanh âm hí hửng của Âu Dương Giai Tuệ làm Huyết Thần Hy khẽ câu môi cười.

Một lúc sau chờ đợi tiểu hồ ly dùng bữa, Âu Dương Giai Tuệ có kể cho Huyết Thần Hy nghe đến sự kiện lớn ở đế đô Mã Hình Kỳ và rồi Huyết Thần Hy đã biết chuyện của nàng cùng tên Mặc Ca gì đó. Huyết Thần Hy trầm mặc như suy tính điều gì lúc sau lên tiếng.

- Tuệ Tuệ muốn thắng hắn không?.

Huyết Thần Hy nhấp một ngụm trà rồi nhàn nhạt hỏi.

- Tất nhiên là Tuệ Tuệ muốn rồi.

Âu Dương Giai Tuệ đầy quyết tâm trả lời, ngữ khí chán ghét tên Bà La Mặc Ca rõ ra mặt, ngay từ lần đầu gặp nhau đã không ưa gì rồi, nam nhi gì đâu mà cư xử thô lỗ với nữ nhi, vì thế Âu Dương Giai Tuệ chẳng có thiện cảm với hắn chút nào.

- Tỷ có biện pháp giúp Tuệ Tuệ sao?.

Âu Dương Giai Tuệ rất thông minh, vừa nghe Huyết Thần Hy nói câu đó xong liền suy ra Huyết Thần có cách giúp mình nên mới hỏi ngược lại.

- Có một cách sẽ làm tu vi của Tuệ Tuệ tăng lên rất nhanh nhưng muội phải nghe lời của tỷ chỉ bảo mới được.

Huyết Thần Hy không nói thẳng ra là cách gì, chỉ úp mở dẫn dắt Âu Dương Giai Tuệ nghe theo ý muốn của cô đề ra. Không suy nghĩ lâu Âu Dương Giai Tuệ liền đồng ý.

- Được, Tuệ Tuệ sẽ nhất nhất nghe lời của Hy tỷ mà.

Âu Dương Giai Tuệ cười tít mắt trả lời.

Cô hài lòng đưa tay sờ đầu nàng, hành động bất ngờ này làm Âu Dương Giai Tuệ có chút ngại ngùng rồi lại thích thích trong lòng, không biết diễn tả ra làm sao tâm trạng hồi hộp lúc này, tim trong lồng ngực cứ đánh trống liên hồi cứ như đang thổn thức trước một người.

Âu Dương Giai Tuệ len lén nhìn Huyết Thần Hy rồi cười khúc khích thế là bị cô phát hiện liền dùng tay ngắt mũi nàng.

- Ui da, Hy tỷ ăn hiếp Tuệ Tuệ.

Âu Dương Giai Tuệ chu mỏ hờn dỗi Huyết Thần Hy, định dùng tay đánh vào người cô, bất quá nàng làm sao nhanh bằng Huyết Thần thế là bị cô chụp được cái tay hư kia.

Ánh mắt Âu Dương Giai Tuệ dao động nhìn Huyết Thần Hy, tim đập mạnh và nhanh hơn lúc nãy nữa, cứ hễ mỗi lần gần gũi cùng Huyết Thần Hy là nàng lại không kiểm soát được cảm xúc của bản thân, giờ đây Âu Dương Giai Tuệ chắc ăn một điều tình cảm mà nàng dành cho Huyết Thần Hy không phải là tình cảm tỷ muội mà nó trên mức đó một xíu.

- Tỷ biết tỷ đẹp mà, muội không cần phải nhìn đến thế đâu.

Huyết Thần Hy tự luyến nói, môi nở nụ cười thương hiệu hơi nhếch lên nửa miệng, đẹp đến hút hồn, Âu Dương Giai Tuệ nhìn đến liền bị cuốn vào ảo mộng.

- Tỷ tự luyến vừa thôi, Tuệ Tuệ cũng đẹp vậy, chỉ thua tỷ có một tí xíu.

Âu Dương Giai Tuệ chủ động dời mắt đi, đánh thức nghị lực còn sót lại của bản thân, nàng bĩu môi nói, âm lượng nhỏ dần đến vế sau chỉ có mình nàng nghe được. Nhưng với thính giác cao của Huyết tộc, cô nghe đến không bỏ sót một từ, tâm trạng có phần vui vì thế cười cho qua, không trêu Âu Dương Giai Tuệ nữa, tránh làm nàng giận dỗi.

Bình Luận (0)
Comment