- Tối nay sang phòng của tỷ.
Huyết Thần Hy buông cánh tay Âu Dương Giai Tuệ ra, đánh lảng sang chuyện khác, gỡ lại bầu không khí ngại ngùng.
- Vâng.
Âu Dương Giai Tuệ vẫn chưa hết ngại vì thế chỉ nói được có mỗi một từ. Nàng cúi đầu dùng tay trái sờ đến cổ tay phải nơi được Huyết Thần Hy cầm lúc nãy, có chút luyến tiếc dư cảm vừa rồi.
Một lát sau tiểu hồ ly đã dùng bữa xong, Âu Dương Giai Tuệ kiếm cớ dọn dẹp bát dĩa liền chạy đi mất. Huyết Thần Hy cười trừ lại thầm nghĩ "Tuệ Tuệ da mặt mỏng quá rồi đi, chưa có gì hết mà mặt đã đỏ đến thế, có chút đáng yêu à nha, thật làm cho mình muốn trêu ghẹo một phen."
Thoáng chốc đã đến buổi tối, Âu Dương Giai Tuệ nhớ lời dặn của Huyết Thần Hy mà đến phòng cô, nàng không biết Huyết Thần sẽ giúp bằng cách nào, lòng không khỏi có chút tò mò, Huyết Thần Hy thần bí đến thế, quá nhiều dấu chấm hỏi đặt ra, Âu Dương Giai Tuệ muốn tìm hiểu sâu hơn vì thế không từ cơ hội nào để được ở gần Huyết Thần, quan sát nhất cử nhất động của cô.
- Hy tỷ, muội đến rồi.
Âu Dương Giai Tuệ đứng đợi hoài mà chẳng nghe tiếng nói của Huyết Thần Hy cho phép vào trong, nàng cất cao giọng thông báo lần nữa.
Bên trong phòng trống rỗng chẳng có ai vì Huyết Thần Hy đang cùng tiểu hồ ly ở trong vòng tay không gian. Thần thức cao thâm nghe được tiếng gọi của Âu Dương Giai Tuệ nhưng Huyết Thần vẫn không có động tĩnh gì, chuyên tâm luyện Tẩy Kinh Phạt Tủy đan.
Đây là loại đan cấp 5, so với tu vi Đại Dược Sư Ngũ Tinh của Huyết Thần thì chỉ có thể luyện ra đan cấp 3 mà thôi. Nhưng Huyết Thần đã thúc ép bản thân cố luyện ra nên muôn phần khó khăn, dễ dàng trông thấy sắc mặt của Huyết Thần không được tốt, mày đẹp cau lại, mồ hôi ứa ra hai bên vầng thái dương, mãi một lúc sau đan dược đã luyện thành, Huyết Thần Hy thu Tẩy Kinh Phạt Tủy Đan vào trong hộp ngọc hình vuông nho nhỏ, dù có hơi trắc trở nhưng không gì làm khó được Huyết Thần, Huyết Thần Hy hài lòng nhìn thành phẩm tốn công sức của mình, độ tinh khiết 100%, thật đáng!.
- Mỹ Mỹ ra ngoài thôi.
Huyết Thần Hy ngoắc tay tiểu hồ ly khi nó đang vui đùa với Sinh Linh Chi Hoả ở vườn thảo dược.
- Ngao~.
Tiểu hồ ly nghe được thanh âm của Huyết Thần Hy liền cong chân chạy đến, phóng lên vai chủ nhân, treo người ở trên đó.
Âu Dương Giai Tuệ đứng ở bên ngoài chờ đợi cũng được nửa tiếng rồi, chân có hơi mỏi một chút, nàng trông ngóng mà đi qua đi lại trước cửa phòng của Huyết Thần Hy. Không có sự cho phép, Âu Dương Giai Tuệ không dám vào, như thế sẽ thất lễ.
"Chi nha."
Cửa phòng mở ra, Âu Dương Giai Tuệ quay đầu nhìn. Cuối cùng Huyết Thần Hy cũng mở cửa, nàng tinh ý phát hiện sắc mặt của Huyết Thần hơi trắng bệch, có chút xanh xao, lòng lo lắng liền nhấc chân chạy đến xem xét.
- Hy tỷ có làm sao không? Sắc mặt của tỷ không được tốt thì phải.
Huyết Thần Hy lắc đầu tỏ ý bản thân vẫn còn ổn, rồi né qua một bên cho Âu Dương Giai Tuệ vào trong sau đó đóng cửa phòng lại.
Hai người ngồi tại bàn trà, Âu Dương Giai Tuệ rót một tách trà đưa cho Huyết Thần, cô cầm lấy uống, trà có vị ngọt thanh mát, lan toả hương trà trong khoang miệng, Huyết Thần uống thêm vài tách nữa cho đã khát.
Huyết Thần Hy đổ ra lòng bàn tay mười viên Hồi Khí Đan rồi nuốt một lần vào trong miệng. Cơ thể hấp thụ tinh hoa của đan dược mà phục hồi khí sắc được tám chín phần.
Một màn này Âu Dương Giai Tuệ nhìn thấy mà muốn rớt tròng mắt ra ngoài, xem có ai ăn đan dược như ăn kẹo thế không, chắc chỉ có mỗi Huyết Thần mới có đẳng cấp đó. Huống hồ dù có ăn được hơn thế, cơ thể cũng sẽ không chịu nỗi nguồn năng lượng mạnh mẽ, đến lúc đó có khi nổ tung mà chết.
- Tuệ Tuệ ăn viên đan này vào rồi ra sau bình phong ngâm nước thuốc đi.
Huyết Thần Hy mở hộp ngọc ra, bên trong đựng một viên đan dược phát sáng kim sắc, to cỡ ngón tay cái, bằng mắt thường có thể thấy được nguồn năng lượng hoá thực chất toả xung quanh viên đan dược, cho thấy phẩm cấp viên đan dược này không hề nhỏ.
- Hy tỷ đây là?.
Âu Dương Giai Tuệ chỉ tay vào viên đan toả mùi thơm lừng, thắc mắc hỏi. Nhìn sơ qua viên đan này chí ít phải cấp 5 đi, Huyết Thần Hy trẻ như thế lại có thể luyện ra, nếu so về thực lực còn cao hơn cả Lỗ Kiêu nữa. Thật làm người ta phải kinh hỉ một phen.
- Tẩy Kinh Phạt Tủy Đan.
Huyết Thần Hy bình thản nói trong khi đó vừa mới nghe đến tên thôi, Âu Dương Giai Tuệ đã kinh ngạc đến nỗi thất thố ra mặt, nàng có từng xem qua trong sách cổ, Tẩy Kinh Phạt Tủy Đan đã thất truyền từ rất lâu, cũng chẳng có công thức nào được ghi chép lại, chỉ ghi công dụng sơ sài giúp đào thải tạp chất trong cơ thể, rất tốt cho việc tu luyện ngoài ra chẳng còn thông tin gì nữa, thật không ngờ bây giờ nàng được chân chính tận mắt nhìn thấy.
Âu Dương Giai Tuệ nén lại kích động, cầm cẩn thận Tẩy Kinh Phạt Tủy Đan bỏ vào trong miệng tự khắc viên đan tan rã, thẩm thấu vào cơ thể. Âu Dương Giai Tuệ đứng dậy, chân có điểm run khi đi ra phía sau bình phong giải khai y phục.
- Cởi ngoại bào là được rồi.
Huyết Thần Hy lên tiếng nhắc nhở, lại sợ như lần trước xảy ra hiểu lầm.
Âu Dương Giai Tuệ nghe đến tự khắc đỏ mặt có chút xấu hổ. Nhanh tay giải khai ngoại bào, ngồi vào trong mộc dũng đã được Huyết Thần châm đầy nước thuốc, độ nóng vừa phải.
Nước thuốc có màu xanh lá mạ, mùi thuốc bốc lên nồng nặc, xộc vào khoang mũi Âu Dương Giai Tuệ làm nàng có phần dị ứng với mùi hương này.
Huyết Thần Hy đi ra phía sau bình phong, đến gần mộc dũng xem xét Âu Dương Giai Tuệ. Trung y bị thấm ướt, bám sát cơ thể thon thả nảy nở xuân sắc, dù không cởi trung y ra nhưng so với cởi có khác gì nhau. Âu Dương Giai Tuệ xấu hổ mà không dám nhìn thẳng mặt Huyết Thần Hy, tim nàng đang rạo rực trong lồng ngực.