Thế Chiến Tu Chân Giới

Chương 68 - Quyển 1: Tân Đại Lục - Chương 68: Hẹn Ước Quyết Đấu 3 Năm

Tại đấu trường các hàng ghế ngồi đã chật kín người, bầu không khí còn sôi nổi hơn so với lần thách đấu giữa Bà La Mặc Ca và Vũ Phi nữa. Đặc biệt lần này nhà thi đấu còn trang bị thêm màn ảnh 3D để khán giả ngồi ở vị trí trên cao có thể quan sát rõ trận đấu phía dưới.

Hai nhân vật chính ngày hôm nay chỉ có Âu Dương Giai Tuệ là đến sớm có mặt trước, còn Bà La Mặc Ca cũng như người Bà La tộc vẫn chưa thấy đâu, chắc là đến sau để gây ấn tượng, làm màu đây mà. Chứ biệt viện gia tộc thì ở tại đế đô làm cách nào đến muộn cho được trừ phi ý muốn là như vậy.

Huyết Thần Hy ngồi ở hàng ghế cao trên khán đài cùng với trưởng bối Âu Dương tộc, sự chú ý của Huyết Thần đã va phải hàng ghế ngồi phía đối diện bên kia, nàng ta một thân váy màu trắng tinh khôi viền vàng, cả người toả sáng ánh hào quang, đến ngay cả màu tóc cũng là màu vàng kim tựa như Thiên Thần giáng thế.

Mắt chuyển sang đỏ trạng thái nhìn xuyên thấu dò xét, Huyết Thần kinh hỉ không hề nhẹ "Nàng ta là lô đỉnh!. Độ tinh khiết máu 100%". Trên cả trăm ngàn vạn người không ngờ cơ duyên lại được hội ngộ tại đây, đúng là duyên số mà!.

Linh cảm Mộ Dung Tịch mách bảo có một đạo ánh mắt đang dò xét mình "Là phía bên kia". Mắt đẹp lướt qua các hàng ghế dừng lại ở một chỗ, người đó diện áo choàng đen, phủ nón che khỏi đầu, chẳng nhìn ra được diện mạo.

Diện mạo của người này nhìn qua tạo cho Thánh Nữ cảm giác chẳng phải là người tốt lành nên cảnh giác cao độ bởi nàng biết bản thân nàng là lô đỉnh, rất dễ rơi vào tầm ngắm của nam nhân nên mọi lúc mọi nơi luôn đề cao cảnh giác với người khác giới.

Thấy nàng ta nhìn lại cô bằng ánh mắt đề phòng Huyết Thần chỉ biết cười trừ rồi đảo mắt xuống sân đấu phía dưới. Lúc này Bà La Mặc Ca cùng con cháu Bà La tộc đến, bao gồm Bà La Lý, Hinh Nhi và các trưởng lão. Lỗ Kiêu cùng với hai vị cường giả sau khi giúp Bà La tộc giải quyết Vũ tộc thì đã cáo biệt vì ai cũng có việc riêng.

Quả nhiên lựa thời cơ mà đến Bà La Mặc Ca thành công thu hút sự chú ý của mọi người, Âu Dương Giai Tuệ nhìn đến chỉ nghĩ thầm "Tên này thật khó ưa còn ấu trĩ nữa."

Nhân vật chính trong trận đấu ngày hôm nay đã có mặt đầy đủ, hai người đang đứng đối mặt nhau trên sân đấu. Bà La Mặc Ca năm nay 16 tuổi đã trưởng thành không ít. Diện một thân võ phục lam sắc. Tóc để ngắn, gương mặt tuấn dật, tướng mạo khí phách. Với nhan sắc này Bà La Mặc Ca rất tự tin thu hút phái nữ. Nhưng riêng với Âu Dương Giai Tuệ, nàng cảm thấy tên Bà La Mặc Ca chưa bằng một ngón chân của Huyết Thần, hắn trong mắt nàng toàn là chán ghét không thôi.

Nhìn đến diện mạo xinh đẹp của Âu Dương Giai Tuệ trong lòng Bà La Mặc Ca ngũ vị tạp trần có chút tiếc nuối, nếu không có cớ sự xảy ra thì bây giờ trong tay hắn đã được ôm mỹ nhân rồi.

Nhớ tới lúc trên đường phố đến đấu trường có nghe qua người dân bàn tán Âu Dương Giai Tuệ nắm tay bước đi cùng một người, Bà La Mặc Ca tỏ ra không vui dù sao thì hôn ước vẫn chưa được hủy mà nàng đã cắm sừng hắn rồi.

Nhưng Bà La Mặc Ca đã quên một điều vốn dĩ Bà La tộc đã chấp nhận lễ vật bồi thường, như thế thì hôn ước đã được hủy bỏ từ lâu, chẳng qua Bà La Mặc Ca không muốn mất mặt nên mới có trận đấu ngày hôm nay, trách sao được Âu Dương Giai Tuệ có quan hệ với ai đi nữa thì Bà La Mặc Ca có tư cách gì cấm cản.

Hắn đã quá tự luyến rồi, nên nhớ đây là thế giới thật không giống như trong tiểu thuyết huyền huyễn và Bà La Mặc Ca không phải là Tiêu Viêm thứ hai, vũ trụ không xoay quanh hắn, Bà La Mặc Ca đã quá ảo tưởng rồi đi!.

"Hắn xuyên không đến đây, tên này thú vị rồi đây!" Với cặp mắt của một vị Thần nhìn thấu vạn vật Huyết Thần Hy sớm biết Bà La Mặc Ca là Xuyên Không Giả đến Tân Đại Lục đoạt xá của thiếu gia Bà La tộc khi hắn vừa có mặt tại sân đấu.

Âu Dương Phúc nhìn đến nội tôn của lão bằng hữu mà lòng sinh tiếc nuối, thầm hối lỗi trong lòng bởi vì Âu Dương tộc đã thất hứa với hôn ước này, định bụng sau khi trận đấu kết thúc sẽ ghé Bà La tộc xin thắp nén hương tạ lỗi với lão bằng hữu ở suối vàng.

Chuyện cũng đã lỡ rồi xem như tụi nhỏ chẳng có duyên phận với nhau, nội tôn mà ông hết mực yêu thương làm sao nỡ trách đây. Không thành đôi với Bà La Mặc Ca đổi lại vớ được Huyết Thần Hy còn lợi hại hơn thế nữa là chuyện tốt có gì phải buồn rầu, nghĩ thế Âu Dương Phúc liền vui vẻ cổ vũ cho nội tôn của ông.

Trọng tài đọc thể lệ thi đấu, nội dung chính là hai bên được tự do ra đòn miễn sao đánh văng đối thủ ra sàn hoặc đối thủ bất khả phản kháng trong vòng ba tiếng đếm liền phân thắng bại.

- Trận đấu bắt đầu.

Hai bên chưa vội ra đòn, vẫn còn rất thong thả đứng đó, nói với nhau đôi lời.

- Hẹn ước ba năm quyết đấu, thiếu niên nghèo năm xưa đã trở lại, Bà La Mặc Ca ta ngày hôm nay sẽ viết giấy hưu ngươi.

Bà La Mặc Ca một thân khí thế nam nhi dõng dạc nói to rõ từng chữ làm cả khán đài đều nghe được, một số nam nhân sinh lòng ghen ghét mà chỉ trích Bà La Mặc Ca không có mắt nhìn, chẳng biết nâng niu nhành hoa đẹp.

Lời nói này làm Huyết Thần Hy nhíu mày tỏ vẻ không vui, Âu Dương Giai Tuệ là người của cô, ai cho hắn cái tư cách sỉ nhục người khác như thế. Hắn quá đề cao bản thân rồi đi.

- Vậy sao? Ngươi chẳng có tư cách đó. Ba năm trước và ba năm sau vẫn vậy, ngươi chẳng thể nào đánh thắng ta.

Âu Dương Giai Tuệ lạnh lùng nâng cao giọng đáp trả, cho hắn mặt mũi đã là nể mặt lắm rồi, đằng này còn tưởng hắn là cái rốn của vũ trụ sao.

Bình Luận (0)
Comment