Cấp lễ vật bồi thường cho việc từ hôn lẽ ra mọi chuyện đã được giải quyết trong êm xui, đằng này Bà La Mặc Ca lại làm ầm ĩ lên, thách đấu thắng thì không nói làm chi, nếu thua chẳng phải làm trò cười cho cả Tây Thiên Quốc sao. Đúng là tuổi trẻ chưa suy nghĩ thấu đáo vậy mà trưởng bối Bà La tộc lại hùa theo hèn chi cả gia tộc lụng bại là phải.
- Vậy thì dùng thực lực để chứng minh là cách hiệu quả nhất, ta thân là nam nhi nhường ngươi ba chiêu, không thôi lại trách ta hành sự lỗ mãng, chẳng biết thương hoa tiếc ngọc.
Bà La Mặc Ca tỏ ra khí phách anh hùng cao thượng nhưng lọt vào tai Âu Dương Giai Tuệ thì chẳng biết nặng nhẹ, tỏ rõ sự khinh thường.
Người ngoài không biết còn tưởng hắn tốt bụng lắm nhưng Huyết Thần lại tỏ rõ sự khinh bỉ, chỉ nhếch mép cười nhẹ "Tu vi Đại Linh Sư Thất Tinh hèn gì mạnh miệng đến thế." Một mắt nhắm, một mắt mở Huyết Thần cũng nhìn thấu được tu vi của Bà La Mặc Ca.
- Ồ, đa tạ tấm lòng của công tử nhưng tiểu nữ không dám nhận, tránh thiên hạ lại đồn thổi ta nhờ ba chiêu này mà đánh thắng ngươi thế thì không tốt.
Âu Dương Giai Tuệ thẳng thừng từ chối, lời nói nửa thật nửa giả làm Bà La Mặc Ca không vui.
Câu trả lời như tạt gáo nước lạnh vào mặt của Bà La Mặc Ca làm cả khán đài một phen trầm trồ, quả là tiểu thư Âu Dương tộc, khí chất trên vạn người, đến cả lối suy nghĩ cũng chẳng giống ai, nếu đổi lại là nữ nhân khác thì đã chấp nhận từ lâu.
Không cùng tiếng nói hà cớ gì phải tiếp lời nhau, vì thế Âu Dương Giai Tuệ và Bà La Mặc Ca không nhiều lời nữa, đôi bên cùng thi triển thực lực làm khán đài một phen khiếp vía mà trố mắt nhìn.
Bà La Mặc Ca chỉ mới 16 tuổi mà đã là Đại Linh Sư Thất Tinh, phải nói nhân tài đếm trên đầu ngón tay, cho dễ hình dung thì với cấp bậc này người bình thường tu luyện phải tầm hai mươi mấy tuổi mới đạt được thành tích đó, trong khi Bà La Mặc Ca còn quá trẻ lại từng là phế vật nữa, không làm mọi người kinh ngạc sao mà được. Bà La Mặc Ca chẳng khiêm tốn mà bộc lộ hết tu vi ra bên ngoài, nguồn linh lực hệ hoả dồi dào hình thành một lớp mỏng bao quanh thân thể.
Âu Dương Giai Tuệ chẳng kém cạnh mà bộc phát ra uy áp của một Đại Linh Sư Bát Tinh, nguồn linh lực hệ thủy dày đặc phủ quanh thân nàng. Bà La Mặc Ca bộc lộ thực lực thực sự hà cớ gì nàng phải giả heo ăn thịt hổ, đánh nhanh đặng chấm dứt mối quan hệ với hắn ta là điều mà Âu Dương Giai Tuệ mong muốn bây giờ.
Thủy khắc hoả xem ra Bà La Mặc Ca có phần yếu thế hơn rồi, cả khán đài ai cũng biết điều này, bên nào đặt Âu Dương Giai Tuệ thắng thì vui vẻ trước mắt, còn bên nào đặt Bà La Mặc Ca thắng chưa gì đã lau mồ hôi tuôn ra trên trán. Nhưng hai bên vẫn chưa đấu với nhau nên chưa thể quyết định thắng bại được, bởi lẽ nếu hoả mạnh mẽ hơn thì cho dù có là thủy đi chăng nữa cũng chẳng thể dập tắt.
Khán đài.
Dương Vũ Đình thấy thuỷ nguyên tố của Âu Dương Giai Tuệ quá mạnh mẽ, có phần lấn áp hoả nguyên tố của Bà La Mặc Ca. Thân là người đặt cược Bà La Mặc Ca thắng vì thế Dương Vũ Đình có chút lo lắng sẽ bay mất số tiền khá lớn đó.
- Thánh Nữ, ngài đoán xem ai sẽ giành chiến thắng đây?.
Dương Vũ Đình cắn ngón tay, nghiêng đầu hỏi nhỏ Mộ Dung Tịch.
- Ta không biết.
Mộ Dung Tịch suy ngẫm 3 giây liền trả lời, nói vậy thôi chứ trong lòng nàng đoán rằng Âu Dương Giai Tuệ sẽ thắng, không nói ra sợ Dương Vũ Đình thấp thỏm thêm, vì Mộ Dung Tịch đi guốc trong bụng Dương Vũ Đình, biết chắc rằng thế nào Dương Vũ Đình cũng đặt một chân vào trận cá cược này.
- Thần cầu mong Bà La Mặc Ca sẽ thắng.
Câu nói của Dương Vũ Đình mang âm lượng cực nhỏ như lẩm bẩm trong miệng thế nhưng Mộ Dung Tịch lại nghe được, nàng cong nhẹ khoé môi "Lần này mình lại đoán trúng rồi."
Sàn đấu.
Hai đối thủ nheo mắt nhìn nhau, Bà La Mặc Ca thi triển hai hoả cầu trong hai lòng bàn tay hướng Âu Dương Giai Tuệ tung chiêu thức đầu tiên khơi màu trận đấu.
Âu Dương Giai Tuệ chắp tay lại với nhau rồi kéo khoảng cách xa ra, một bức tường nước được hình thành chắn trước mặt nàng.
"Xèo xèo."
Hai hoả cầu của Bà La Mặc Ca bay vào bức tường nước liền bị nhấn chìm. Chiêu thức đầu tiên chẳng hề hấn gì với Âu Dương Giai Tuệ làm Bà La Mặc Ca tức tối, thầm nguyền rủa trong lòng.
Chỉ với một chiêu mà đã làm khán đài ồn ào vô cùng, tinh thần cổ vũ hăng say làm nóng bầu không khí. Huyết Thần Hy lười biếng ngồi dựa lưng vào ghế quan sát bởi cô rất tự tin Âu Dương Giai Tuệ sẽ giành chiến thắng.
Lúc nãy Bà La Mặc Ca đã ra chiêu trước bây giờ đến lượt Âu Dương Giai Tuệ giành cơ hội, nàng từ trong bức tường nước đó bay ra, chưởng về phía Bà La Mặc Ca, phi diệu ở đây y phục của nàng chẳng hề ướt một giọt nước nào.
Đòn đánh bất ngờ nhưng không làm khó được Bà La Mặc Ca, hắn nhanh chóng lùi về sau vài bước rồi trụ chân, tay tụ linh lực cường đại đối chưởng.
"Uỳnh."
Song chưởng uy lực mạnh mẽ thủy hoả đối kháng nhau tạo chấn động mạnh, nguồn linh lực tản ra xung quanh hai người.
Cặp mắt đẹp lạnh lẽo nhìn Bà La Mặc Ca, tay Âu Dương Giai Tuệ tăng thêm linh lực lấn át Bà La Mặc Ca. Hắn nhíu mày, trong thâm tâm quyết không thể yếu thế trước nữ nhân liền dốc toàn bộ công lực đàn áp lại.
"Bùm."
Hai nguồn linh lực mạnh mẽ khắc chế nhau, nổ tung tạo chấn động lớn vang dội, hất văng hai người ra xa. Bất phân thắng bại nhưng dễ thấy rằng Âu Dương Giai Tuệ lùi về sau ít hơn Bà La Mặc Ca tận hai bước chân, cho thấy Âu Dương Giai Tuệ có phần trên cơ hơn, nhưng trên khán đài rất ít người nào phát hiện ra điều đó, chỉ có những cường giả mới chú ý đến những điều nhỏ nhặt này.