- Thanh Long Cốt Thương.
Bà La Mặc Ca mạnh mẽ hét lên liền trên tay xuất hiện một cây thương hình dạng như Rồng xanh hiện diện. Cán thương dài tầm 2m được làm bằng gỗ tốt đỏ sẫm, thoạt hình rất cứng cáp đoán chừng loại gỗ dùng làm cán thương chí ít trên trăm năm tuổi. Mũi thương thiết kế hình dạng răng cưa và đặc biệt hai bên lưỡi chính còn có lưỡi phụ nhỏ hơn có hình dạng uốn lượn tạo thành tam lưỡi như cây đinh ba.
Thanh Long Cốt Thương có liên quan đến miếng ngọc trên cổ Bà La Mặc Ca kèm theo một bí mật nhỏ, cây thương này từng thuộc về một cường giả uy chấn thiên hạ trong gia tộc Bà La thời hưng thịnh.
"Ồ, pháp bảo phẩm chất Thần Khí cao cấp!. Có bản lãnh nhỉ." Huyết Thần Hy tỏ ra thích thú với tên Bà La Mặc Ca, xem ra cũng có chút thực lực, chỉ có điều theo Huyết Thần Hy thấy phẩm chất hiện tại của Thanh Long Cốt Thương chỉ là Thượng Khí thôi bởi lẽ còn thiếu một thứ quan trọng nên mới bị hạ xuống một phẩm cấp như thế.
Bà La Mặc Ca trong lòng hãnh diện khi cầm trên tay Thanh Long Cốt Thương, tụ linh lực vào chân, bật nhảy lên cao, kế hoạch tấn công Âu Dương Giai Tuệ từ trên xuống. Đối phương đã dùng đến vũ khí vì thế Âu Dương Giai Tuệ liền triệu hồi Thần Khí cao cấp của bản thân.
- Tuyệt Tinh Vũ.
Tiếng nói trong trẻo mà lạnh lẽo vừa hô ngay lập tức trên tay Âu Dương Giai Tuệ là một thanh kiếm tuyệt đẹp, luận về phẩm chất thì hơn Thanh Long Cốt Thương một khoảng trời.
"Bang."
Hai thanh vũ khí va vào nhau phát ra âm thanh chói tai, nguồn năng lượng uy lực cường đại đối kháng nhau tạo ra tia lửa sáng chói.
Bà La Mặc Ca tấn công từ trên cao đè ép Âu Dương Giai Tuệ đến khuỵu một chân xuống. "Hy tỷ đang xem mình chiến đấu, mình không thể..." Âu Dương Giai Tuệ đầy ý chí chiến thắng, hai tay cầm lấy Tuyệt Tinh Vũ đỡ Thanh Long Cốt Thương từng chút một đẩy lên cao, đứng thẳng người cùng lúc âm thầm thi triển lôi nguyên tố lặng lẽ phóng thích qua Thanh Long Cốt Thương.
"Xẹt xẹt."
Đôi bàn tay Bà La Mặc Ca bị điện giật làm hắn phân tâm, nhanh chóng đớp lấy thời cơ Âu Dương Giai Tuệ dốc toàn bộ thực lực hất văng đòn đánh của Bà La Mặc Ca.
"Vèo."
Bà La Mặc Ca lộn một vòng trên không trung rồi tiếp đất với tư thế thật ngầu, lúc này khán đài lại một phen hô vang cổ vũ khí thế.
Hai bên nhanh chóng lao vào nhau quyết đấu, tốc độ nhanh đến nỗi chỉ thấy tàn ảnh để lại cùng âm thanh bing bang chói tai. Nhưng với tốc độ đó màn ảnh 3D lại phát huy công dụng bắt rõ từng khoảnh khắc đẹp mắt. Cả khán đài được một phen chiêm ngưỡng trận đấu kịch tính muôn phần gay cấn.
Khán đài.
Dương Vũ Đình háo hức quay sang hỏi Mộ Dung Tịch.
- Thánh Nữ thấy trận đấu này như thế nào, rất kịch tính có đúng không?.
- Ừm.
Mộ Dung Tịch chỉ khẽ gật đầu đồng tình, theo nàng quan sát trận đấu từ nãy giờ rõ ràng hai bên so về kinh nghiệm chiến đấu thì ngang hàng nhau, có điều Âu Dương Giai Tuệ dồi dào linh lực hơn với lại thanh kiếm đó rất lợi hại nên có phần áp đảo Bà La Mặc Ca.
Sàn đấu.
Âu Dương Giai Tuệ xoay người tung chân ngọc đá vào ngực Bà La Mặc Ca, cú đá mạnh mẽ, dứt khoát hất văng Bà La Mặc Ca trượt dài trên sàn đấu.
"Hự."
Tuyệt Tinh Vũ chĩa vào yết hầu của Bà La Mặc Ca. Âu Dương Giai Tuệ lạnh mặt nhìn hắn, cao giọng nói.
- Ngươi thua rồi.
Bà La Mặc Ca tức giận trong lòng, không tin nổi bản thân đã bại trận. Cả khán đài một phen nháo nhào trong đó có Dương Vũ Đình sắp bị mất sạch tiền.
Âu Dương Giai Tuệ thu kiếm, quay lưng tìm bóng dáng của Huyết Thần, môi nở nụ cười nhẹ đầy tươi tắn với cô. Bắt gặp Huyết Thần cũng đang nhìn mình cười sủng nịnh đáp lại, chỉ nhìn thôi cũng đủ hiểu Huyết Thần Hy đang thông qua nụ cười để khen Âu Dương Giai Tuệ.
Trong thâm tâm không phục, mắt Bà La Mặc Ca đỏ ngầu, ngón tay giấu trong vạt áo vẽ một hình ngôi sao năm cánh có vòng tròn tiếp giáp bên ngoài. Đây chính là Triệu Hồi Trận tinh gọn!.
Ngay lúc này Âu Dương Giai Tuệ không để ý đến phía sau lưng mình có một con Hoả Diễm Báo đang nhe nanh múa vuốt vồ đến.
Hoả Diễm Báo mang hình dáng một con báo đen, trên thân đầy hoa văn màu xanh uốn cong như râu ngô, trên đầu kéo dài đến cuối đuôi là ngọn lửa tử sắc cháy hừng hực, đặc biệt trên lưng mọc ra đôi cánh to lớn với hàng lông cuối cánh mang một màu tím ma mị.
Cả khán đài bất ngờ nhìn, không biết từ đâu ra một con triệu hoán thú thế này, nó còn đang tấn công Âu Dương Giai Tuệ nữa. Mọi người ngừng thở trước khoảnh khắc nguy hiểm, muốn mở miệng nhắc nhở Âu Dương Giai Tuệ nhưng với sự nhanh nhạy của Hoả Diễm Báo, họ không phản ứng kịp.
Bà La Mặc Ca nở nụ cười âm hiểm, dù chỉ là hơi cong nhẹ nơi khoé môi nhưng cũng đủ cho thấy hắn có tố chất ngụy quân tử tiềm tàng.
Đã hành động ngu xuẩn thì đừng quy đổi cho sự tức giận hay nhất thời suy nghĩ không thấu đáo, một khi phạm lỗi sai thì đừng tìm cớ biện minh.
Nụ cười trên môi Huyết Thần Hy chợt tắt, gương mặt cô tối sầm lại, Âu Dương Giai Tuệ nhìn thấy trong lòng sinh khó hiểu "Chẳng phải vừa nãy tỷ ấy cười với mình sao, nhưng bây giờ lại không vui rồi?."
- Coi chừng!.
Tiếng quát lớn từ đâu vang lên trên khán đài nhắc nhở người phía bên dưới, Âu Dương Giai Tuệ quay đầu ra sau, nàng hoảng hốt khi thấy một con triệu hoán thú to lớn đang vồ đến, quá bất ngờ đến không kịp phản ứng, chân nàng bất động, đứng im chịu trận.
Thi triển đấu kĩ Phong Vi Hành cấp độ Hoàn Mỹ, Huyết Thần Hy biến mất tại vị trí trên khán đài, chưa đến một giây đã có mặt tại sàn đấu.
Cánh tay mềm mại mà săn chắc ôm Âu Dương Giai Tuệ vào lòng bảo hộ, Huyết Thần Hy cùng nàng xoay một vòng, kéo xa khoảng cách với Hoả Diễm Báo, Âu Dương Giai Tuệ cảm nhận được hương thơm thanh mát liền biết người đó chính là Huyết Thần, tâm trạng thoáng yên tâm bởi vì "Hy tỷ đang bảo vệ mình".
Âu Dương Giai Tuệ úp mặt vào lòng ngực Huyết Thần, cảm nhận bờ vai gầy nhỏ nhắn của nữ nhân nhưng lại mang cho nàng cảm giác an toàn vô đối, còn Huyết Thần thì tức giận mà trừng mắt với Hoả Diễm Báo, bàn tay còn lại giơ lên không trung toả ánh hào quang chói loá thuần hoá Hoả Diễm Báo, ngay lập tức đang trong tư thế vồ đến Hoả Diễm Báo trở nên ngoan ngoãn mà quỳ xuống cúi đầu trước Huyết Thần Hy.