Hơi thở nóng ấm phả vào nơi tư mật khiến Âu Dương Giai Tuệ thoáng phục hồi ý thức, nàng ngượng ngùng, bờ mi run lợi hại, lý trí cảm thấy muôn phần xấu hổ. Nơi nhạy cảm được Huyết Thần nhìn đến khiến trái tim nàng đập thình thịch, vừa hồi hộp, vừa lo lắng, lại vừa chờ mong điều gì đó mà nàng cũng không hiểu được tại sao lại sinh ra phản ứng như vậy.
- Nơi đó của muội thật đẹp!.
Huyết Thần thật lòng khen ngợi, lời nói phát ra từ miệng cô như thổi khí nóng vào nơi đó khiến Âu Dương Giai Tuệ vô ý thức khép chân. Nụ hoa rụt rè, e thẹn, mấp máy như loài hoa mắc cỡ tượng trưng cho người thiếu nữ tuổi mới lớn ngại ngùng khi biết yêu.
Thấy cảnh xuân sắc dần bị che đi, tay Huyết Thần Hy nhanh chóng ngăn cản Âu Dương Giai Tuệ khép chân. Hình ảnh không mấy sạch sẽ này Huyết Thần nguyện ghi nhớ rõ ràng trong tâm trí, đây là ái nhân của cô, mọi thứ của nàng đều sạch sẽ và đẹp đẽ trong mắt cô, Huyết Thần nhìn mãi mà chẳng thấy chán, càng nhìn lại càng thấy đẹp, đoá hoa như đang mời gọi Huyết Thần hãy mau thưởng thức mật ngọt đang tươm ra.
- Hy tỷ... đừng... bẩn lắm.
Chiếc lưỡi dài linh hoạt của Huyết Thần khẽ chạm vào cánh hoa đang chớm nở, bất ngờ với hành động này của Huyết Thần, Âu Dương Giai Tuệ giật nảy mình, nguồn khoái cảm tê dại dần lan toả khắp thân thể khiến nàng yêu thích cảm giác này không thôi nhưng lí trí đã phản bác lại vì thế liền ngăn cản Huyết Thần tiến tới.
- Không hề bẩn, mọi thứ trên người muội rất sạch sẽ.
Huyết Thần nghe thế cười rộ lên rồi phản bác lại, cô ngẩng đầu nhìn nàng, trong mắt toàn là ý cười, lời nói tận sâu đáy lòng. Được sự khẳng định của Huyết Thần, nghe được giọng nói trầm đục đầy ý muốn của cô, Âu Dương Giai Tuệ không nỡ từ chối, thú thật cảm giác sung sướng này nàng rất thích, Huyết Thần là người cao cao tại thượng lại chịu hầu hạ nơi tư mật của nàng, Âu Dương Giai Tuệ biết rõ trong lòng cô thật sự yêu nàng đến nhường nào, tâm trạng hạnh phúc khi nghĩ đến điều đó Âu Dương Giai Tuệ ngoan ngoãn cho Huyết Thần khai phá.
Huyết Thần Hy tiếp tục công việc còn dang dở, vùi đầu vào nơi tư mật của Âu Dương Giai Tuệ, dùng chiếc lưỡi đinh hương khuấy đảo khe suối chật hẹp đang rỉ nước.
- Um~ muội sướng a~ Hy tỷ.
Âu Dương Giai Tuệ bị gió cuốn bay thần trí đi mất, nàng rên rỉ, tông giọng the thé như đang cổ vũ Huyết Thần nỗ lực khai phá nơi thánh địa tuyệt mỹ. Nghe âm thanh mê thích của Âu Dương Giai Tuệ, Huyết Thần như được tiếp thêm động lực, cực lực phục vụ nàng chu đáo, đôi bàn tay không yên phận xoa nắn hai khoả đào căng tròn và đàn hồi. Xúc cảm mềm mại đem đến làm Huyết Thần cực kỳ yêu thích cảm giác này vì thế thích thú bóp thêm thật nhiều cái nữa.
Âu Dương Giai Tuệ sướng đến run người, nàng lần đầu biết trải nghiệm chuyện người lớn là như thế nào, cảm giác mà Huyết Thần đem đến thật sự rất tuyệt, không mạnh bạo ngược lại muôn phần nhẹ nhàng, âu yếm khiến Âu Dương Giai Tuệ cảm giác nàng được cô trân trọng và nâng niu. Mắt Âu Dương Giai Tuệ khép hờ, dễ thấy nơi khoé mắt có chút ướt át bởi vì quá kích thích mà phản ứng sinh lí tiết ra nước mắt.
Chiếc lưỡi dài điệu nghệ như một vũ công múa ba lê dùng một chân xoay tròn khuấy sâu vào hang động tìm mạch nước ngầm. Huyết Thần ra sức khai phá vùng đất hoang sơ, mật ngọt tiết ra bao nhiêu đều được Huyết Thần hứng trọn không bỏ sót một giọt, không hề lãng phí!. "Mùi vị không tệ, vừa thanh mát lại vừa ngọt ngào như chính nàng vậy."
Khoái cảm như luồng điện tích tụ chạy dọc khắp người khiến Âu Dương Giai Tuệ cong ngón chân sung sướng cực độ. Tay nàng luồn vào tóc mượt, ôm chặt đầu Huyết Thần, ấn đầu cô vùi thật sâu vào nơi tư mật để tăng thêm khoái cảm hoang lạc khiến nàng mê nghiện đến thần hồn điên đảo.
"Chóp chép."
Âm thanh khiến người nghe đỏ mặt tía tai phát ra liên tục và đều đặn theo một nhịp điệu nào đó như một bài hát không ca từ, giai điệu thánh thoát trầm luân trong dục vọng tội lỗi.
Thân làm một vị Thần cao thượng Huyết Thần dù không muốn cũng chẳng thể tránh khỏi bước chân vào đại tội lười biếng, tham lam, nóng giận và bây giờ là dâm dục.
Dù chúng không chiếm lĩnh hoàn toàn bản chất của Huyết Thần nhưng tính chất dòng máu Ma Cà Rồng vốn đã tồn tại sẵn rồi, Huyết Thần Hy chỉ là đang sở hữu bản tính vốn dĩ thuộc về cô mà thôi, chủ yếu ít hay nhiều, tốt hay xấu đều do bản thân lựa chọn.
Và Huyết Thần đã sử dụng rất tốt những bản tính trên để thay chính nghĩa phán xét kẻ phản nghịch. Thần không phải lúc nào cũng tốt mà có những vị Thần lầm lỗi sa ngã vào đại tội phản nghịch đều bị Huyết Thần diệt trừ. Có thể xem Huyết Thần chính là nửa ác, nửa thiện song thời cùng tồn tại.
Có nên trách Thần Đế hay nên cảm ơn ngài đã mở con đường trầm luân cho Huyết Thần sa đoạ vào đây. Thật khó nói mà! Nhưng có lẽ sau đêm nay, Huyết Thần sẽ không còn ý nghĩ muốn trả thù nhổ chòm râu đẹp của Thần Đế đâu bởi cũng vì nhờ có ngài mà Huyết Thần mới được nếm trải cảm giác mê thích đến nghiện này.
- Hy tỷ... muội mắc... dừng lại... a~.
Âu Dương Giai Tuệ cảm giác được bụng dưới căng trướng như có một dòng nước muốn tiết ra, kinh nghiệm còn non nớt nên cứ nghĩ là muốn đi vệ sinh vì thế vội đẩy người Huyết Thần ra sợ làm bẩn cô.
- Không sao muội đang thăng hoa đấy cứ ra đi.
Huyết Thần ngẩng đầu giải thích cho Âu Dương Giai Tuệ hiểu, mặc dù chưa bao giờ làm chuyện ân ái cùng người khác nhưng với một con quỷ hút máu già đời như Huyết Thần làm sao không biết đến mấy chuyện phòng the này chứ, với lại phần nào bản tính dâm dục của Huyết tộc đã sẵn có trong người nên vì thế kinh nghiệm của Huyết Thần về chuyện giường chiếu rất phong phú nha.
Được Huyết Thần khai sáng Âu Dương Giai Tuệ đã bớt lo lắng hơn phần nào. Huyết Thần Hy vỗ về Âu Dương Giai Tuệ rồi tiếp tục dùng lưỡi đẩy nhanh tốc độ khuấy đảo thật sâu bên trong, ngón tay thon dài ấn vào hạt đậu nhô cao rồi se se, kích thích từ nơi mẫn cảm khiến Âu Dương Giai Tuệ sung sướng cực điểm, nàng căng cứng người, phun ra dịch thủy lấp lánh ánh nước.
"Ừng ực."
Tinh túy đều được Huyết Thần húp sạch, âm thanh uống nước phát ra vang vọng vào tai Âu Dương Giai Tuệ khiến nàng ngại chín mặt, không ngờ đến cô lại uống nó một cách ngon lành như vậy, làm nàng dấy lên cảm giác tội lỗi.