Cao trào qua đi Âu Dương Giai Tuệ bủn rủn tay chân, cảm giác cơ thể chẳng còn tí sức lực, dư vị khoái lạc vừa rồi vẫn còn len lỏi đâu đó chưa tan biến mất, nàng khép hờ mi, môi hé mở hít thở không khí.
- Um~... Ân.
Huyết Thần chồm lên hôn vào bờ môi đỏ mọng hấp dẫn, nhấm nháp cảm giác mềm mại, thơm tho từ miệng nàng. Âu Dương Giai Tuệ yếu ớt đáp trả, cả hai cùng trao nhau nụ hôn nồng cháy hoà nguyện tâm hồn lẫn xác thịt. Hơi thở nóng ấm của Huyết Thần mang theo hương thơm thanh mát quanh quẩn nơi chóp mũi Âu Dương Giai Tuệ, bao bọc khiến nàng mê mẩn không lối thoát.
Tay Huyết Thần lần mò xuống phía dưới nhân lúc nhụy hoa còn đang ướt sũng mà chen chút đi vào nơi chật hẹp. Nơi đó bất giác nóng lên, cảm giác ham muốn trỗi dậy mãnh liệt, bụng dưới khó chịu, nơi tư mật muốn được thứ gì đó lấp đầy cảm giác trống rỗng, Âu Dương Giai Tuệ tự giác tách chân ngọc cho ngón tay Huyết Thần đi sâu vào.
- Sẽ đau một chút, nếu có thể muội cứ cắn tỷ.
Huyết Thần phả hơi nóng vào bên lỗ tai Âu Dương Giai Tuệ, chất giọng trầm đục pha lẫn dục vọng chiếm hữu nàng, ngón tay thon dài theo đó chậm rãi xâm nhập vào hang động nóng ẩm, trơn trượt.
- Tuệ Tuệ... um~... khó chịu.
Âu Dương Giai Tuệ khó chịu rên rỉ, cảm giác thân thể khô nóng nhất là ở nơi đó nóng cháy như muốn thiêu đốt nàng vậy.
Lối đi chật hẹp, vách thịt ấm áp bao bọc lấy ngón tay Huyết Thần khít khao như đói khát. Cô khó khăn đẩy sâu vào chiếm đóng mảnh đất thần bí.
"Xoạt."
Tấm màng mỏng tượng trưng cho sự trân quý đã bị rách đi.
- Aaa~.
Đau đớn xé nát tâm hồn và thể xác ập đến bất ngờ khiến Âu Dương Giai Tuệ nhíu mày đẹp, mồ hôi lấm tấm tuôn ra trên vầng thái dương, nàng không muốn cắn vào vai Huyết Thần vì thế răng ngọc cắn lấy bờ môi xinh đẹp của chính mình, ẩn nhẫn chịu đựng cảm giác xé rách.
Bờ môi hồng bị cắn đến tái bệch làm lòng Huyết Thần Hy đau xót, cô nhanh chóng hạ xuống môi nàng một nụ hôn nhằm xoa dịu cảm giác đau đớn. Ngón tay bất động chôn trong khe suối, Huyết Thần truyền ít linh khí giúp nàng thoải mái hơn, trong khi đó bàn tay còn lại mơn trớn vùng đồi nhấp nhô, kích thích nàng khoái lạc. Rất nhanh cơn đau phía dưới dần tan biến thay bằng ham muốn được ngón tay Huyết Thần mạnh mẽ xâm lấn.
Cẩn thận quan sát sắc mặt của Âu Dương Giai Tuệ, biết rằng nàng đã thích nghi, Huyết Thần nhanh chóng đưa đẩy ngón tay tiến vào sâu hơn. Bên trong chật hẹp, róc rách chảy nước ngầm bôi trơn giúp ngón tay cô ra vào một cách trơn tru hơn. Huyết Thần muôn phần yêu thích cảm giác được nàng bao bọc ra sức lấy lòng.
- Tỷ yêu muội, Tuệ Tuệ.
Huyết Thần nhu tình bày tỏ tình cảm với Âu Dương Giai Tuệ. Lời nói yêu khẳng định đầu tiên mà Huyết Thần dành tặng cho Âu Dương Giai Tuệ làm nàng rất vui trong lòng, nàng đã chính thức trở thành người của cô. Tâm hồn nàng, thể xác của nàng nguyện dâng hiến tất cả dành cho cô, người nàng yêu sâu sắc bằng cả trái tim son sắc.
- Tuệ Tuệ cũng yêu tỷ... Ân~.
Âu Dương Giai Tuệ khó khăn nói, giọng nói có phần lạc tông nhưng Huyết Thần vẫn nghe rõ ràng từng chữ. Âu Dương Giai Tuệ ôm tấm lưng Huyết Thần, dán sát vào người cô như muốn hoà với thể xác của cô nhập lại làm một. Đôi gò bông vì bị chèn ép mà biến dạng, ma sát với lớp vải trên người Huyết Thần sinh ra ngứa ngáy râm ran khó chịu.
Huyết Thần nhìn đến biểu hiện của Âu Dương Giai Tuệ đã hoàn toàn chìm vào chốn thần tiên bay bổng, cô nở nụ cười hài lòng, ngón tay ra sức xâm chiếm khai phá vùng đất tiên cảnh. Đi thật sâu vào trong nhất có thể rồi lại quay đầu rẽ hướng đâm chọc lung tung, cắm cờ tùm lum trong hang động ẩm thấp tối đen như mực khiến cho Âu Dương Giai Tuệ hô hấp mãnh liệt, nàng đê mê đến quên hết mọi thứ, chỉ biết một điều tận hưởng cảm giác sung sướng ngay tại lúc này.
Huyết Thần nhếch mép cười khi tìm ra điểm gồ lên phía trong, cô xấu xa cong ngón tay chạm vào nơi đó, ngay lập tức Âu Dương Giai Tuệ nức nở rên khẽ, lắc mông muốn tránh thoát nhưng đã bị Huyết Thần chế trụ dưới thân.
- Hy tỷ... â~... đừng... chạm... vào... ứm~... nữa mà~.
Âu Dương Giai Tuệ ướt lệ khóc thút thít khi bị Huyết Thần bắt nạt. Ngón tay Huyết Thần Hy ra vào với tốc độ nhanh, liên tiếp chạm đến nơi nhạy cảm khiến nàng sướng đến khóc.
- Chẳng phải miệng dưới của muội bao bọc lấy ngón tay của tỷ không rời hay sao. Muội khẩu thị tâm phi nha.
Huyết Thần Hy không có liêm sỉ mà nói ra câu khiếm nhã làm Âu Dương Giai Tuệ ngại ngùng đến ngượng, không dám mở mắt ra nhìn cô. Mắt nhắm nhưng bờ mi lại run lợi hại, đồi núi phập phồng theo mỗi lần ngón tay Huyết Thần chạm đến điểm gồ đó.
Biểu hiện này của Âu Dương Giai Tuệ càng làm Huyết Thần sinh ra ý nghĩ muốn bắt nạt nàng nhiều hơn thế nữa, đè nàng dưới thân âu yếm thật nhiều cho thoả nỗi lòng ham muốn. Huyết Thần chen vào thêm một ngón nữa càng quấy phía trong, mị thịt gắt gao cắn nuốt hai ngón tay thon dài của Huyết Thần chặt chẽ, ma sát phát ra âm thanh "phụt phụt" dâm mỹ.
- Um~ muội muốn ra... a~.
Kỹ thuật làm tình của Huyết Thần quá tốt, rất nhanh Âu Dương Giai Tuệ chẳng chịu nổi mà cao trào một lần nữa, phun ra suối tiên ướt nhẹp tay Huyết Thần. Phía dưới lầy lội, nhớt nhát vô cùng!.
Huyết Thần Hy rút ngón tay ra, một ít dịch thủy còn sót lại ào ạt tuôn ra như lũ vỡ đê. Trường hợp này thật đúng với câu nữ nhân được làm từ nước mà!.
Thấy Âu Dương Giai Tuệ nằm thở hổn hển, mặt đỏ như tôm luộc, mồ hôi ứ đọng trên vầng trán đẹp. Huyết Thần sinh lòng thương xót, khẽ chồm lên hôn vào trán nàng, hai bên má rồi khắp cả mặt đều được Huyết Thần hôn hít, bàn tay âu yếm, mơn trớn, vỗ về nàng đang trong giai đoạn mẫn cảm.