Chương 112: Lời đồn (2)
Chương 112: Lời đồn (2)Chương 112: Lời đồn (2)
Lời đồn (2)
"Chắc ngươi cũng nhận ra, ta không giỏi dạy người khác, giáo viên còn không dạy hắn được thì sao ta có thể dạy? Ta đã thử nhiều lân nhưng đều thất bại. Nhưng mà, chỉ cần hắn hỏi, ta vẫn sẽ giải đáp cho hắn. Đến học kỳ mới, hắn ít khi hỏi ta, ta phát hiện hắn càng thích học với ngươi hơn. Ban đầu trong lòng ta hơi không vui, nhưng về sau phát hiện, khi hắn học với ngươi thì càng vui vẻ hơn lúc học với ta. Kết quả thi kiểm tra lần này là chứng minh, hắn học với ngươi càng có hiệu quả."
'Cho nên "
Hai tay Lake nâng hai cánh tay của Valhein, hai người bốn mắt nhìn nhau, hắn chân thành nói:
"Ta giao Hoth cho ngươi, ngươi thích hợp cùng hắn học tập hơn ta."
Valhein hé môi, không biết nói cái gì.
Lake xoay người rời đi.
Valhein nhìn bóng lưng của Lake, trong lòng ấm áp.
Thì ra bạn cùng bàn của mình luôn giúp đỡ một người bạn cùng bàn khác.
Thì ra Lake tin tưởng chính mình như thế, cho dù là vào lúc thế này.
Thì ra, tín nhiệm của bạn học ấm còn hơn ánh mặt trời.
Valhein đột nhiên phát hiện, so với tín nhiệm và trợ giúp của Lake, ác ý bên ngoài chẳng đáng gì.
Valhein cười cười, trong nụ cười chất chứa sức hấp dẫn, phất đi nước bùn màu đen trên người.
Về phòng học, Valhein giống như mọi khi, nghe giảng, học tập, trước lúc vào tiết tự học thì tìm giáo viên hỏi thăm bài chuẩn bị và nội dung ôn tập.
Nhiều người chỉ trỏ Valhein, nhưng hắn luôn treo nụ cười thản nhiên.
Vô luận nhìn thấy cái gì, nghe thấy cái gì, cảm giác được cái gì, Valhein đều sẽ vâng theo nguyên tắc không phán xét, không bình luận mọi thứ, không có gì tốt, cũng không có gì xấu, tự nhiên không sẽ ảnh hưởng chính mình.
Hơn nữa, mỗi lân không phán xét thì trong lòng Valhein tăng thêm vui sướng, bởi vì nắm giữ năng lực này càng mạnh mẽ hơn.
Tuy lần này Valhein không suy ngẫm, nhưng hắn nảy ra một ý tưởng, tất cả ác ý từ bên ngoài đều hóa thành nhiên liệu, tăng cường năng lực không phán xét của chính mình, do đó tẩm bổ năng lực tổng thể của chính mình. Nụ cười của Valhein tràn ngập chân thành.
Chẳng qua ở trong mắt người khác thì là ngụy trang.
Tiếng chuông tan học vừa reo, Hoth đột nhiên đứng lên, nói: "Ta còn có việc, hôm nay không học tập, ngươi sớm về nhà."
Nói xong, Hoth bước nhanh rời đi.
Mấy bạn cùng bàn sửng sốt nhìn bóng lưng của Hoth, mấy ngày hôm trước Hoth mỗi ngày tan học đều quấn quýt lấy Valhein học tập, tại sao tin đồn nổi lên thì Hoth không muốn học với Valhein nữa?
Jimmy nhìn Valhein, lộ ra đồng tình, hắn lại gần vỗ vai của Valhein, nói:
"Đừng để bụng, tin đồn như vậy rất nhanh sẽ trôi qua.
Albert âm thâm bật cười, theo sau phát hiện chính mình dường như hơi quá đáng, nói:
"Không sao, vàng rồi sẽ phát sáng, điều kiện tiên quyết là vàng thật."
Albert nói xong còng lưng đi ra ngoài.
Rollon cau mày nhìn Valhein, không nói gì thêm.
Paloma luôn đọc sách.
Valhein ngồi trước bàn, nghiêm túc ôn tập xong môn học hôm nay, cầm sách ma pháp đi về nhà.
Valhein vòng qua rừng cây, bước lên đường cái, thấy cửa cổng Học viện Plato.
Valhein chưa đi được vài bước thì có bốn, năm học sinh mặc áo chùng màu trắng hoa lệ đi tới trước mặt.
"Là Valhein đây mà? Tháng trước hết sức nổi bật, sao hôm nay ủ rũ thế?"
"Lúc ngươi ở sân đấu ăn nói giỏi lắm mà, sao bây giờ im lặng vậy?”
"Dây ma pháp của ngươi đúng là rất xuất sắc, ta tin tưởng ngươi không sao chép."
"Ai mà nói ngươi là tên ngốc thứ ba thì ta là người đầu tiên không phục."
Bọn họ cười lớn vào mặt Valhein.
Valhein nhìn thoáng qua bọn họ, học sinh quý tộc lớp trên xa lạ, thân hình cao lớn, cử chỉ trâm ổn, hoặc là Hắc Thiết hoặc là Thanh Đồng.
Valhein không nói lời nào, tiếp tục đi về phía trước.
Mấy học sinh kia cười nhạo vài câu, chờ Valhein đi xa bọn họ mới cười cợt đi sân đấu.
Không phán xét khiến Valhein chống cự ác ý nhẹ, nhưng đối diện ác ý càng mãnh liệt thì trong lòng hắn dao động nhẹ.
Dọc đường đi, Valhein không làm gì, sau khi vê nhà, hắn đứng trong sân vườn. Valhein không chú ý bất cứ cảm xúc nào của bản thân, mà là nhắm mắt lại, cảm giác trái tim của mình, cảm giác máu chảy, cảm giác đại não, cảm giác thân thể, dùng cảm xúc xây dựng tri thức tương quan để giải thích mọi chuyện phát sinh.
Hết thảy chẳng qua là phản ứng của thân thể.
Dần dà, tinh thân của Valhein được đến một loại thanh tẩy, cuốn trôi cảm xúc và ảnh hưởng mặt trái.
Nhưng tiêu cực nho nhỏ vẫn còn.
Valhein chợt nở nụ cười, tiếp đó hơi thay đổi hình thức nhật ký, viết nhật ký cảm ơn.
Cảm ơn thu hoạch từ học tập, cảm ơn nhắc nhở của Hoth, cảm ơn tín nhiệm của Lake, cảm ơn quan tâm của thầy giáo viên Niedern, cảm ơn bản thân không ngừng tiến bộ
Toàn thân Valhein ấm áp, nụ cười càng lúc càng lớn.
Viết xong nhật ký, Valhein đi ra sân vườn, nhìn hướng trời sao.
Đêm tối không thể che đi rực rỡ của đàn sao.
Lại lân nữa về phòng ngủ, Valhein nghiêm túc học tập, cố gắng hơn mọi khi.
Sáng sớm, Valhein lại đi trong Học viện Plato.
Tuy rằng sự tình đã trải qua đi một ngày, nhưng vẫn có các học sinh dư thừa tinh lực chỉ trỏ Valhein.
Valhein vẫn luôn mỉm cười, một đường bình thường đi tới phòng học.
Mắt Valhein lấp lóe, đi hướng bàn thứ năm.
"Buổi sáng." Lake hiếm khi chủ động chào hỏi Valhein.