Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 113 - Chương 114: Giòi Bọ

Chương 114: Giòi bọ Chương 114: Giòi bọChương 114: Giòi bọ

Giòi bọ

Nàng mím chặt môi mỏng, có lẽ vì dùng sức quá mức mà lằn ranh chỗ môi hồng và làn da trắng đặc biệt rõ ràng.

Hồ nước xanh biếc trong đôi mắt nàng đã đóng băng.

Trên mặt nước đóng băng phản chiếu rau xà lách xanh lá lơ lửng trong bát gốm đen.

Học sinh nữ quý tộc không hề hay biết, vẫn chói tai mắng:

"Loại tiện dân này chỉ xứng sống trong phân"

Trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, Paloma nâng bát gốm đen to lên ụp mạnh xuống đầu học sinh nữ quý tộc.

Rào rào!

Nước canh như thác trút xuống, tưới ướt học sinh nữ quý tộc.

Học sinh nữ quý tộc ngây ra một lúc, ngừng thở, tiếp đó bỗng nhiên hít một hơi sâu như trôi lên từ trong nước.

"AII"

Nàng phát ra tiếng thét chói tai, vừa dùng tay lau nước canh trên mặt vừa đứng bật dậy, bỗng nhiên xoay người, điên cuồng hét to: “Ai cho ngươi lá gan!"

Khi nhìn thấy đôi mắt đóng băng của Paloma, thấy vòng cổ Medusa Hoàng Kim trên cổ của Paloma thì học sinh nữ quý tộc như con gà mái đột nhiên bị bóp cổ, âm thanh ngừng bặt.

Học sinh nữ quý tộc run giọng nói:

"Rất rất xin lỗi, Paloma điện hạ"

Paloma cao ngạo ngẩng cao đầu, chậm rãi nhìn quét tất cả học sinh quý tộc xung quanh, chậm rãi mở ra sách ma pháp của mình, đưa về phía bọn họ.

Trên sách ma pháp xuất hiện hai chữ.

Giòi bọ.

Bộp một tiếng khép lại sách ma pháp, như thiên nga trắng ưu nhã cất bước đi ra nhà ăn.

Mãi đến khi Paloma rời đi thật lâu, đám quý tộc vẫn giữ im lặng.

Trên mặt của học sinh nữ quý tộc kia không có tức giận, không có cay nghiệt, chỉ còn lại khủng hoảng.

Không có một người giúp nàng cầm bát gốm đen to ụp trên đỉnh đầu xuống, và mảnh rau xà lách nấu nát kia.

Cái mũ rất thời trang, một ít quý tộc trong lòng cay nghiệt nói thầm.

Phòng học buổi trưa yên lặng hơn hôm qua, nhưng không khí cũng kỳ dị hơn mọi khi.

Chỉ có Valhein là tiếp tục học như không có chuyện gì xảy ra.

Buổi chiều, trước khi vào tiết học đầu tiên, Hoth một lần nữa giống như voi chiến xông tới, tuy rằng trên mặt vẫn treo nụ cười chất phác nhưng dường như phủ thêm lớp bóng đen mờ nhạt.

Jimmy không kiềm được hỏi:

"Hai ngày này ngươi làm sao vậy? Không thấy ngươi trong sân đấu?"

Hoth cười toe nói:

"Bận."

dJimmy bất đắc dĩ nói:

"Rồi rồi, ngươi bận rộn nhất."

"Đừng bỏ bê học tập." Lake nói.

Hoth cười khờ gãi đâu:

"Sẽ không chậm trễ."

Tiếng chuông tiết học chiều đầu tiên vang lên, Niedern sải bước vào phòng học.

Các học sinh ngây ra một lúc, vội vàng cúi đầu lật xem lịch học trong sách ma pháp.

Buổi chiều đâu có tiết của thầy giáo viên?

Niedern nói:

"Buổi chiều thây Cadmus bận việc, cho nên đổi tiết học này với tiết thân chú của ta vào ngày mai. Trước khi lên lớp, ta tuyên bố một việc. Valhein, lại đây."

Đám bạn học quay đầu nhìn vê hướng Valhein, hiện tại bọn họ đã không còn giống lúc trước mỗi khi Valhein bị kêu tên là cười ồ lên, mà là yên lặng chờ đợi kết quả cuối cùng.

Valhein cũng không biết thầy giáo viên muốn làm cái gì, đi đến trước bục giảng, đứng đối diện với Niedern.

Niedern thế này mới xòe tay phải, bày ra cho tất cả bạn học xem huân chương kim loại màu hơi đen.

"Bạn học Valhein một tháng trước trong hội thi đấu quy mô nhỏ ma pháp sư Tập Sự đã vì Học viện Plato nhận lệnh trước nguy cấp, thành công lấy chiến tích 3:0 thắng đối thủ bên Học viện Quý Tộc. Hôm nay, quả huân chương này vừa được làm xong, phó viện trưởng Thucydides tự tay giao quả huân chương này cho ta, bảo rằng vinh dự của học viện không cho phép làm bẩn. Bây giờ phát quả huân chương Hắc Thiết này cho Valhein, hy vọng mỗi một bạn học đều có thể giống như Valhein, khi học viện cân mình nhất thì đứng ra, chứ không phải chỉ biết nói mà không làm."

Niedern nói rồi tự tay gắn huân chương Hắc Thiết lên ngực Valhein.

Valhein hơi cắn răng, hít sâu một hơi, mạnh cúi đầu hướng Niedern.

Valhein nói:

"Cảm ơn thây!"

Niedern vừa lòng nhìn Valhein, vỗ vai hắn, nói:

"Ngươi là học sinh rất ưu tú, rôi sẽ càng ưu tú hơn, vê chỗ ngồi đi."

Valhein gật đầu, đi hướng bàn thứ năm.

Hoth hét to:

"Valhein làm giỏi lắm!"

"Đúng vậy!" Lake lớn tiếng nói.

Trong phòng học bùng nổ tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Valhein chỉ cảm thấy hốc mắt có dòng khí nóng dâng lên, hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh, ngồi xuống chỗ của mình.

Niedern tiếp tục giảng bài, trong quá trình tổng cộng đặt câu hỏi năm lần, trong đó ba lần kêu Valhein trả lời.

Mỗi lần Valhein trả lời đều hoàn toàn chính xác.

Hết giờ học, lớp im ắng.

Chốc lát sau, có mấy bạn học đi tới an ủi Valhein.

Mỗi một người đều vô cùng chân thành.

Phòng học buổi chiều càng thêm ấm áp.

Lớp dường như không khác gì mọi ngày, trở lại bình tĩnh.

Mãi đến tiết học thứ ba, Hoth đấm tay phải xuống bàn.

Rầm!

Nguyên cái bàn rung lên một cái như con thỏ bị dọa sợ.

Tiếng động lớn làm mọi người giật mình, từ giáo viên đến học sinh đều cùng nhau nhìn vê hướng Hoth.

Mọi người đều kinh ngạc thấy khuôn mặt Hoth đỏ bừng, trong mắt tràn ngập lửa giận không thể dập tắt. Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Hoth tức giận đến thế.

"Xin lỗi." Hoth vội vàng đứng lên xin lỗi.

"Lần sau chú ý."

Giáo viên tinh tướng học Teperas gật đầu, cũng không có trách cứ Hoth, nói xong tiếp tục giảng bài.

Valhein nhìn Hoth.

Hoth trâm mặc thật lâu, dùng sách ma pháp viết thư cho Valhein, hắn sợ không thể khống chế cơn giận của mình.
Bình Luận (0)
Comment