Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 122 - Chương 123: Giáp Bụng (2)

Chương 123: Giáp bụng (2) Chương 123: Giáp bụng (2)Chương 123: Giáp bụng (2)

Giáp bụng (2)

Bộ lông sư tử vàng dường như bị gió thổi qua nhẹ đung đưa, trong đôi mắt sư tử to lớn tỏa ra tia hung dữ khiến người sợ hãi, miệng rộng há to dường như phát ra tiếng gâm vang dội, tràn ngập uy nghi của vị vua.

Trong chiến đấu, giáp cứng ở phần bụng sẽ ảnh hưởng chiến đấu, nhưng giáp bụng chiến sĩ thì khác.

Giáp bụng chiến sĩ chế tạo từ da ma thú đặc biệt, mỗi một cái đều là trang bị thần lực, chẳng những không ảnh hưởng chiến đấu, ngược lại sẽ cho chiến sĩ lực lượng vô cùng, hơn nữa có thể ngăn trở thương tổn.

Dưới chiến sĩ Hoàng Kim ít chiến sĩ nào sở hữu giáp bụng, dù là Kelton lúc bình thường không nỡ mặc vào, cẩn thận cất chứa.

Dù thân là ma pháp sư, vĩnh viễn nhìn xuống bất cứ chiến sĩ, nhưng Valhein vẫn không kiêm được nhìn kỹ giáp bụng sư tử vàng.

Thật sự rất ngầu.

So với giáp bụng của chiến sĩ thì huy chương của ma pháp sư quá mức nội liễm.

Ma pháp khí của ma pháp sư không kém cạnh gì, nhưng đụng phải trang phục long trọng hoa lệ của chiến sĩ trong truyền thuyết thì có vẻ hơi kém cỏi.

Dù sao chiến sĩ của bốn quốc gia không biết tồn tại bao nhiêu năm, ma pháp sư nổi lên còn chưa đủ hai trăm năm.

Trên ghế nghị sĩ cao nhất ở tâng trên, bàn xếp thành một hàng, trên bàn trải vải nhung đỏ sậm màu.

Phía sau bàn là chín cái ghế gỗ lưng cao lót nhung đỏ viền vàng, chân ghế vừa cao vừa lớn xếp hàng ngang.

Trên ghế lưng cao trống rỗng.

Valhein nhìn đằng trước, người ở phía trước nhìn hắn.

Valhein đứng ở tầng trên, thầy của Carlos, Gregory cũng đứng ở tầng trên, đại ma pháp sư Thánh Vực Larens ngày hôm qua không xuất hiện.

Chốc lát sau, bên ngoài truyền đến tiếng ồn.

Valhein nhìn lại, một thanh niên vạm vỡ cao hơn hắn một cái đầu đi theo hai vị Người Chấp Pháp dẫn dắt bước vào.

Valhein nhìn Carlos, hắn cũng nhìn Valhein. Trước ngực trái của Carlos đeo huy chương bồ câu Hắc Thiết.

Carlos là một vị ma pháp sư Hắc Thiết.

Trong đầu Valhein hiện ra vô số hình ảnh, hình ảnh rõ nét nhất là xông tới chất vấn Carlos.

Nhưng, Valhein chỉ cười cười.

"Đáng tiếc." Valhein nói xong, quay đầu nhìn đằng trước.

Carlos cũng cười, không nói chuyện.

Mọi người đứng trước cửa nhìn bóng lưng của hai người, không hiểu sao cảm thấy cả hai đều có nắm chắc.

Trong một chốc, ai cũng phân không rõ rốt cuộc là người nào ăn cắp thành quả của kẻ khác.

Đột nhiên, sâu trong đại sảnh truyền đến tiếng bước chân.

Một ông già cao lớn chậm rãi từ ghế nghị sĩ cao nhất bên trái đi tới khúc giữa.

Tất cả mọi người hơi hạ mình cúi đầu chào ông già kia.

Trên người ông già mặc áo chùng Hy Lạp màu trắng điển hình, ngực trái đeo huy chương thuyền trắng lướt sóng màu vàng sậm, tay phải câm quyền trượng màu vàng, trên đầu quyền trượng khảm một viên hồng ngọc to cỡ nắm tay trẻ sơ sinh.

Bên trong hồng ngọc lượn lờ làn sương mảnh như sợi tơ, nhìn kỹ thì mỗi sợi tơ giống như một con rắn dài.

Hai người đi theo phía sau ông già, đều là bậc thây Thánh Vực đeo huy chương vàng sậm thuyền trắng lướt sóng, một người trong số đó là người Valhein đã gặp ngày hôm qua, trưởng giáo vụ Larens.

Không lâu sau, ông già tay câm quyền trượng Hoàng Kim đứng trước cái ghế vị trí chính giữa, quay mặt về phía dưới, hai vị sư phụ khác đứng hai bên của ông.

Valhein cảm thấy Niedern đá lông nheo với mình, một cái đá lông nheo khiến người rất khó chịu.

Valhein lẳng lặng nhìn ông già tay cầm quyền trượng Hoàng Kim.

Bọng mắt, gò má, thịt phần cằm của ông già rũ dài xuống, giống như một mớ túi nhỏ màu trắng đựng đầy tiên, nhưng sắc mặt đặc biệt hồng nhuận khỏe mạnh, trắng hồng, đỏ đến mức hơi bất thường.

Ông già không có râu, mái tóc màu trắng ngắn ngủn lưa thưa.

Nhìn từ xa, đầu của ông già trông như đường trắng rải thưa thớt trên trứng gà vỏ đỏ.

Valhein cẩn thận quan sát áo chùng trên người ông già, tơ lụa đắt tiền, trang sức tinh xảo, mỗi một chỗ chỉ tiết đều vô cùng hoàn mỹ.

Ông già càng giống hàng triển lãm nặng ký được bày trong quầy trưng bày trong suốt ở nhà bảo tàng được ánh đèn chiếu sáng.

Cùng là đại ma pháp sư Thánh Vực, Larens và một vị bậc thây Thánh Vực khác đứng một bên trông hơi nghèo hèn, thậm chí là nghèo mạt rệp.

Lòng Valhein chùng xuống.

Ông già mỉm cười hiền hòa, tay phải nhẹ nhàng hạ quyền trượng xuống, đế gậy gõ sàn nhà.

Đùng!

Tiếng vang khẽ khuếch tán bốn phương tám hướng.

Âm thanh lan tới đâu là cỏ cây mọc, dây leo lan tràn.

Chợt thấy lá cây xanh rậm rạp và dây leo sinh ra từ mặt đất, bò đầy cột, vách trong, vách ngoài đại sảnh, khiến nguyên phòng họp rực rỡ hẳn lên.

Ngoài phòng họp rộ lên từng tiếng kêu khe khẽ.

Buổi tối vốn đen ngòm bất ngờ tỏa sáng, cuối cùng lấy phòng họp làm trung tâm, phạm vi trăm mét đều sáng như ban ngày, cỏ xanh um tùm, hoa tươi nở khắp nơi, đàn tinh linh bướm bay qua bay lại rắc phấn hoa thơm nức.

Những tinh linh bướm này có hình thể con người nhưng chỉ cỡ ngón tay cái, liên tục vỗ cánh, đặc biệt đáng yêu.

Một số thiếu nữ thăm dò vươn ngón tay ra chạm khẽ, những tinh linh bướm cười khúc khích bay đi.

Quái dị là, rất nhiều tinh linh bướm vòng qua người khác, bay quanh Paloma, giống như nịnh nọt nàng, khiêu vũ trong không trung.

Paloma phớt lờ đàn sinh vật nhỏ bé đáng yêu này, khoanh tay ôm sách ma pháp to, chăm chú nhìn trong đại sảnh.
Bình Luận (0)
Comment