Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 129 - Chương 130: Bản Chất

Chương 130: Bản chất Chương 130: Bản chấtChương 130: Bản chất

Bản chất

Valhein lạnh lùng nói:

"Sai hoàn toàn! Ngươi quả nhiên ăn cắp phương pháp của ta, chỉ học đến biểu tượng, không có học được bản chất!"

"Ngươi đừng nói bậy! Trọng điểm của dạy để học là như vậy." Carlos lớn tiếng phản bác.

Bởi vì là Andrey giúp Carlos âm thầm tìm một vị bậc thây cuối cùng xác định trọng điểm, hắn tin tưởng kết luận của bậc thầy đó.

Cromwell nói: "Valhein, ngươi hiện tại cần giải thích phương pháp của mình, không phải phản bác đối phương!"

Valhein nói:

“Được, vậy ta sẽ nói kỹ thuật Feynman thật sự.

"Bước thứ nhất, xác định điểm kiến thức, cũng là trước tiên học một kiến thức."

"Thí dụ như, ánh sáng Thân giới."

"Bước thứ hai, dạy cho người giả tưởng. Là tưởng tượng một người đứng ở trước mặt, tiếp đó dạy cho đối phương kiến thức này."

"Thí dụ như, ta tưởng tượng dạy kiến thức 'ánh sáng Thần giới' cho Hoth, như vậy ta sẽ nói với Hoth trong tưởng tượng: Sau khi lực lượng thần bí của Thần giới xuyên qua lỗ thủng vách ngăn hai giới hình thành cảnh tượng có thể bị tinh thân thể minh tưởng nhìn thấy, tên là ánh sáng Thân giới."

"Bước thứ ba, phán đoán kết quả. Nếu ta dạy suôn sẻ thì chứng minh ta nắm giữ phương pháp này, nếu ta dạy trúc trắc, nói lắp ba lắp bắp, chứng minh ta vẫn chưa hiểu, vậy cần học lại, tiếp đó lặp lại bước thứ hai."

"Thí dụ như, ta cảm thấy ta nói rất trơn tru thì đến bước kế tiếp."

"Bước thứ tư, giản hóa nội dung. Cũng là khiến nội dung đã dạy càng đơn giản dễ hiểu, trong đó chữ 'càng' là trọng điểm."

"Thí dụ như, ta sẽ tưởng tượng nói với Hoth trong tưởng tượng: Ánh sáng Thần giới giống như là mùa hè nhà lá dột nóc. Bầu trời là Thần giới, mưa to là lực lượng thần bí, nóc nhà là vách ngăn hai giới, nước dột là ánh sáng Thần giới."

"Quá trình này rất đơn giản, nhìn như giống phương pháp của Carlos, đều giống như đang dạy người khác, nhưng chỉ tiết khác nhau, đúng không?"

Valhein hỏi xong, nhiều người mơ hồ nhẹ gật đầu. Valhein nói tiếp: "Vậy thì ta sẽ nói sự khác nhau của hai phương pháp của chúng ta. Sử dụng kỹ thuật Feynman rất đơn giản, nhưng để hiểu sâu hơn thì cực kỳ khó khăn, bởi vì ta chỉ dám nói biết cách dùng chứ không dám nói hiểu hoàn toàn."

"Khác biệt đầu tiên là người thật và người giả không giống nhau. Rất hiển nhiên, phương pháp của ta tùy thời tùy chỗ đều có thể dùng, của hắn thì không thể. Dù đi trên đường cái, ta cũng có thể tưởng tượng ta đang dạy một người. Carlos đang đi đột nhiên muốn học, đầu tiên cần tìm người trông có vẻ kiên nhẫn, được rồi, có một ông già trông hiền đấy, Carlos đi qua, kiêu ngạo mà ngẩng đầu, nói: Ngươi biết cái gì là ma pháp sao? Ma pháp là ' ông già nhanh chóng ngắt lời của hắn, nói: 'Xin chào, bạn học Carlos năm năm, ta tên Plato, đúng rồi, là Plato mà ngươi nghĩ trong đầu '."

Mọi người cười vang.

Một ít giáo viên mỉm cười lắc đầu, miệng của Valhein quả nhiên độc địa.

Valhein tiếp tục cười nói: "Đây là phương pháp học tập, không phải đoàn đội thi đấu. Nếu một phương pháp cần tìm người có kiên nhẫn mới có thể phát huy tác dụng, vậy ta có thể phát minh vô số phương pháp, mỗi phương pháp bước thứ nhất là tìm một Thần Linh lương thiện khiến ta không có gì không thể làm được'."

Mọi người gật đầu, đồng ý với cách nói này của Valhein.

Valhein hỏi:

"Tại sao hắn cho rằng phương pháp này chỉ có thể dùng người thật? Bởi vì hắn hoặc là người giúp hắn chỉ có thể nhìn thấy ta dạy cho Hoth, không thấy người trong tưởng tượng được ta dạy. Còn một điều đặc biệt thú vị, ba năm trước hắn dùng dạy để học là muốn giảng cho người khác, nhưng hắn thực tế tinh luyện dạy để học thì bắt buộc phải có người thật, ta cảm thấy, hắn căn bản không tin cách làm từ ba năm trước, cũng không giống như đang tinh luyện phương pháp của mình."

Rất nhiều người ra chiêu đăm chiêu.

Carlos mặt không đổi sắc.

Valhein nói tiếp:

"Khác biệt thứ hai là 'Càng đơn giản dễ hiểu'. Tại sao nhất định phải càng đơn giản dễ hiểu?"

"Feynman là vị hiên nhân, ta không hoàn toàn rõ ràng có bao nhiêu nguyên nhân bắt buộc phải đơn giản dễ hiểu, ta chỉ nói phân mình biết."

"Loại thứ nhất là vì nghiệm chứng. Nghiệm chứng chúng ta hiểu thật hay giả. Người làm bánh mì càng ngon nhất định là thợ bánh mì càng ưu tú, người giảng bài càng có thể cho người ta hiểu rõ chắc chắn hiểu kiến thức kia càng sâu sắc."

"Thứ hai là vì tiện cho việc hiểu, thứ ba là tiện cho việc nhớ. Rõ ràng, nhà tranh dột nóc dễ hiểu hơn ánh sáng Thần giới, cũng càng dễ nhớ."

Valhein quay đầu nhìn về hướng Hoth, nói:

"Trong quá trình ta dạy Hoth, bình thường nói hết nửa ngày, mọi người đều hiểu chỉ có hắn là không."

Rất nhiều người phát ra tiếng cười thiện ý, Hoth ngượng ngùng gãi đầu.

Valhein xòe tay nói:

"Hắn có hiểu hay không chẳng ảnh hưởng đến ta! Ta hiểu rồi là được! Tại sao? Kỹ thuật Feynman là phương pháp học tập, trong dạy để học, học là trọng điểm! Đây là điểm khác nhau thứ ba giữa ta và Carlos.'

"Tại sao hắn phải thêm vào đặt câu hỏi và trả lời? Bởi vì người giúp hắn nhìn thấy ta đặt câu hỏi hoặc trả lời Hoth. Ta làm như vậy chủ yếu là vì trợ giúp Hoth, thứ hai mới là nâng cao hiệu quả học tập. Đặt câu hỏi và trả lời không phải mấu chốt của kỹ thuật Feynman. Dù Hoth đặt câu hỏi tốt đến đâu thì có khó bằng câu hỏi trong bài thi không? Ta nghĩ đạo lý này rất đơn giản."
Bình Luận (0)
Comment