Chương 135: Kim Tự Tháp học
Chương 135: Kim Tự Tháp họcChương 135: Kim Tự Tháp học
Kim Tự Tháp học
Cuối cùng, Valhein khiêm tốn nói: "Kỹ thuật Feynman đến từ hiên nhân Feynman, ta chỉ là không ngừng sử dụng, không ngừng tổng kết, còn có nhiều chỗ không hiểu thấu. Kim Tự Tháp học là căn cứ kinh nghiệm của bản thân ta và nhiều người, thậm chí các hiên nhân tổng kết ra kinh nghiệm thô ráp, còn nhiều chỗ chưa được đầy đủ. Nếu mọi người phát hiện có chỗ nào không đúng xin hãy chỉ ra, tranh thủ hoàn thiện hơn nữa, chia sẻ cho càng nhiều bạn học."
Tay Carlos đã thả áo chùng ra, hắn sững sờ nhìn Kim Tự Tháp học trước mắt, cả người mất hết sức lực.
Tuy Andrey lặp đi lặp lại dặn Carlos không cần sợ, không cần sợ, chỉ cân không vạch trần Andrey là có thể bảo vệ Carlos, nhưng nghe một loạt giảng giải của Valhein xong, Carlos hiểu rằng dù là tên ngốc cũng biết chuyện là thế nào.
Carlos quay đầu nhìn vê hướng Cromwell.
Hắn không biết chân tướng, nhưng hắn suy đoán Andrey dạy tổng kết, phân tích dạy để học cho mình hẳn là đến từ vị bậc thầy này.
Carlos nhìn Cromwell với ánh mắt cầu xin.
Cứu giúp tai
Cứu giúp tai
Ta không muốn thành trò cười của Học viện Plato, ta không muốn trở thành vật hy sinh của Andrey, không muốn khiến gia tộc hổ thẹn, ta không muốn chặt đứt con đường ma pháp
Khi Valhein nói ra Kim Tự Tháp học thì Cromwell không thèm nhìn Carlos cái nào.
Bây giờ chín mươi chín phần trăm tâm tư của Cromwell đều đang suy nghĩ thông qua nắm giữ kỹ thuật Feynman và Kim Tự Tháp học tăng nhanh hiệu suất học tập của chính mình.
Chỉ có một phần trăm tâm tư dùng để trọng tài.
Mỗi một vị ma pháp sư đều là người học suốt đời.
Qua một hồi lâu, ba vị quan trọng tài không nói lời nào, các học sinh nhỏ giọng nghị luận.
"Nhìn Kim Tự Tháp học này, ta đột nhiên phát hiện giống với trải qua của ta. Lúc trước ta cứ cảm thấy chính mình học tập rất chậm, tiếp đó tìm mấy bạn học cùng nhau học, cùng nhau thảo luận giao lưu, hiệu quả học tập rất rõ ràng."
"Ta không dám khẳng định kỹ thuật Feynman, thực tiễn làm hiệu suất học tập cao thì khẳng định là thật, lúc chúng ta học lớp dưới, hoàn toàn mù tịt một số kiến thức lý luận. Chờ lên lớp cao, tham gia luyện tập, tiếp đó trải qua chiến đấu, hiểu kiến thức lý luận nhanh vèo vèo như ngồi xe ngựa ma pháp."
"Có một điều hắn nói không sai, đó là nhớ hình dễ hơn nhớ chữ."
"Hèn gì ta cứ cảm thấy nếu quên chuẩn bị bài, nghe giáo viên giảng bài không bằng bản thân ta đọc sách, xem ra không phải lỗi của ta. Nhưng nghe ý của Valhein thì dường như hắn còn nắm giữ phương pháp nghe giảng."
Vô luận là học sinh bình dân hay học sinh quý tộc, giờ phút này hoàn toàn quên Carlos, chỉ lo thảo luận Valhein.
Có lẽ bọn họ vẫn không thể hiểu rõ kỹ thuật Feynman và Kim Tự Tháp học, nhưng mà, bọn họ bị Valhein thuyết phục.
Đám học sinh lớp ba hiện tại không còn vui thay cho Valhein, bắt đầu buồn cho chính mình.
Tại sao trong ban có thể ẩn giấu một vị sư phụ như vậy?
Một tháng trước, trừ Hoth, mấy người khác đều bị mù sao?
Hèn gì Hoth gần như đạt tiêu chuẩn, hoàn toàn là được Valhein dạy.
Có mấy học sinh hối hận đến nỗi suýt chút đấm ngực giậm chân, sớm biết Valhein giỏi như vậy nên sớm học cùng hắn!
Từ lúc Valhein bắt đầu phân tích kỹ thuật Feynman thì Hoth lộ biểu cảm hoang mang.
Mãi đến bây giờ, Hoth vẫn trong trạng thái mờ mịt, thì ra Valhein nắm giữ thứ cao thâm như vậy, lúc trước hắn dạy đơn giản đến thế cho mình, có phải là hơi ủy khuất Valhein?
Paloma cúi đầu, cố gắng ghi chép, đồng thời không ngừng suy nghĩ.
Rollon vuốt trán, cúi đầu nhìn áo da, một cuộc hội trọng tài, hắn móc rách áo da một cái lỗ to cỡ nắm tay, không thể mặc lại nữa.
Rollon hoàn toàn không thể tưởng tượng Valhein làm cách nào nghĩ ra mấy thứ này, nhìn thoáng qua dường như không quá khó, nhưng vấn đề là, bất cứ chuyện gì đều không thể chỉ thấy mặt ngoài, không thể chỉ trông vào cảm giác.
Không nói thứ khác, hiện tại thầy trò cả trường đều biết kỹ thuật Feynman, nhưng được bao nhiêu người luôn sử dụng kỹ thuật Feynman để học?
Không được một phân trăm.
Huống chi, Valhein chẳng những luôn sử dụng kỹ thuật Feynman học tập, còn có thể tổng kết tinh luyện ra, khó khăn vô cùng cao.
Trên mặt Lake lộ ra nụ cười gượng, thì thào tự nói: "Rốt cuộc ai mới là thiên tài?" Jimmy cũng mờ mịt.
Albert luôn nuốt nước miếng, suýt làm bị thương cổ họng.
Cuối cùng Albert chỉ biết nghĩ đến một khả năng này:
"Ài, đây mới là con ruột của nữ thần may mắn."
Trừ số ít học sinh liều mạng học tập kỹ xảo này, đa số thì xì xào bàn tán.
Đám giáo viên, các bậc thây luôn suy nghĩ về kỹ thuật Feynman và Kim Tự Tháp học, thậm chí được gợi ý từ Kim Tự Tháp, giao lưu thảo luận với nhau.
Carlos ngơ ngác đứng trong đại sảnh, cảm giác chính mình bị thế giới vứt bỏ.
Ban đầu Carlos cảm giác cả thế giới tối đen, chỉ có một luồng ánh sáng Thần giới chiếu vào trên người, chính mình rất cô độc.
Nhưng cô độc lâu, hắn đột nhiên phát hiện, thì ra toàn thế giới đều sáng, chỉ có một luồng sáng đen bao lại chính mình, bản thân cô độc, toàn thế giới đều rất vui vẻ.
Carlos nhìn vê hướng Valhein.
Valhein nhàn rỗi không có việc gì, bắt đâu nghiên cứu Mắt To.
Carlos cảm thấy có lẽ Valhein đang nhục nhã chính mình.