Chương 165: Đặc quyền của quý tộc
Chương 165: Đặc quyền của quý tộcChương 165: Đặc quyền của quý tộc
Đặc quyền của quý tộc
Ngoài ra, một nửa tinh cầu đều là biển, phần lớn biển đều bị sương mù bao phủ, chưa được thăm dò.
Valhein tò mò vươn tay điểm tới hướng bán đảo Hy Lạp, tinh cầu ma pháp nhanh chóng phóng gần hơn.
Từng ngọn núi cao thấp nhấp nhô, từng cánh đồng ruộng, rừng cây, từng thành phố cao lớn chót vót, tất cả giống như thật sự xuất hiện ngay trước mắt vậy.
Valhein điểm lên thành Athens một cái.
Tầm nhìn của tinh câu ma pháp một lần nữa được phóng to.
Một tòa thành cỡ nhỏ giống thành Athens như đúc xuất hiện trước mặt, rõ ràng, lập thể.
Trung tâm thành phố Athens vô cùng bắt mắt, tượng thần Athena và Zeus giống như ở ngay trước mắt, tất cả những tòa kiến trúc to lớn hoàn toàn hiện ra từng chút một.
Ngón tay của Valhein đặt ở bên trên, bắt đầu kéo mở tinh cầu ma pháp, khó có thể tin được mà phát hiện tinh câu ma pháp này lại có thể đúng từng ngõ ngách của thành Athens, dù là tảng đá gồ lên, mảng tường tróc ra, hay là vết nứt trên bức tường, thì đều có thể nhìn thấy rõ được.
Chỉ có điều chỉ có thể nhìn thấy cạnh ngoài, không cách nào nhìn vào gian phòng của người khác.
Sau lưng Valhein lạnh cả người, hàng tỉ camera của Ngôi Sao Xanh cũng không bằng tinh cầu ma pháp này.
"Các nghị trưởng có lẽ mới nhìn được cảnh tượng bên trong tòa kiến trúc nhỉ?" Valhein nhìn về phía Niedern.
Niedern gật đầu, nói: "Chỉ cần không bị bảo vệ đặc biệt, bọn họ có thể nhìn thấy được tất cả, chỉ cần đám người nghị trưởng bằng lòng tiêu hao ma pháp, thậm chí có thể nhìn thấy được người trong mỗi phòng đang làm cái gì, thậm chí biết được mỗi một con sâu con kiến đang làm cái gì nữa."
"Ta quả nhiên hoàn toàn không biết chút gì về sức mạnh ma pháp cả... Như vậy cũng có nghĩa là nếu đám người nghị viên muốn nhìn lén..."
"Bọn họ không muốn đâu!" Niedern dứt khoát cắt ngang lời của Niedern.
"Thầy là thầy giáo, lời thầy nói là đáp án chính xác!" Valhein nói.
Sau đó, Valhein bỗng nhiên ngẩng đầu liếc mắt nhìn bầu trời, giống như đang suy nghĩ điều gì đó. Niedern kinh ngạc liếc nhìn Valhein, hỏi: "Tại sao ngươi nhìn bầu trời vậy?"
Valhein nói: "Có thể quan sát mỗi ngóc ngách của thế giới rõ ràng như vậy, nhất định là đã thả lên trời khí cụ ma pháp gì đó."
Niedern trầm mặc rất lâu, nói: "Ta là rất lâu về sau mới đoán ra được, xem ra kẻ ngốc biết ảo tưởng hơn so với người thông minh rồi!"
Valhein méo miệng, nói: "Không khiêm nhường chút nào! Chúng ta đang nói chủ đề chính đấy! Ngoại trừ tinh câu ma pháp ra, còn có cái gì cần ta biết nữa không!"
Sau đó, Niedern bắt đầu giải thích quyền hạn của hội viên vinh dự, ngoại trừ tinh cầu ma pháp này ra, còn có thể đi vào Hội Nghị Ma Pháp kiểm tra loại thông báo, tư liệu và sách ghi chép này, đồng thời cũng có thể bước vào các thị trường ma pháp của Hy Lạp vô điều kiện, nhưng điều kiện là phải trở thành pháp sư Hắc Thiết trước...
Những tri thức này thông thường phải là pháp sư Hoàng Kim mới có thể nắm giữ được, một chốc bị Niedern nói ra, Valhein vô cùng hưng phấn, nhưng đầu óc cũng có chút choáng váng, có rất nhiều thứ đều không thể hiểu được, hoàn toàn là lĩnh vực mà bản thân không hiểu.
"Hiệu suất nghe giảng quả nhiên không bằng đọc hiểu, được rồi, ngươi đi ăn một bữa cơm sau đó đi học đi. Chi tiết có liên quan đến Hội Nghị Ma Pháp đã ghi lại trong sách ma pháp của ngươi rồi, có thời gian từ từ xem đi."
"ồỒI" Valhein mơ mơ hồ hồ chạy ra ngoài, đi tới cửa rồi bỗng nhiên xoay người, vươn tay với Niedern.
"Quý tộc cần mặt... không, tín vật của cổ đông quý tộc thì sao?" Valhein nói.
"Cho ngươi, vật này gọi là biển đá!" Niedern lấy một cái túi ra, đưa cho Valhein.
Sau khi Valhein tiếp được một cú đập mạnh vào tay phải liền vội vàng nắm chặt, sau đó lấy từ bên trong túi vải ra một sản phẩm làm bằng đá lớn cỡ bàn tay dày một tấc, thứ đồ vật nhỏ như vậy ít nhất là một cân rưỡi, hai cân, toàn thân màu xám đen, mặt ngoài có đường vân rất nhỏ màu trắng.
Bê ngoài bảng đá là hình tấm chắn, bê mặt bóng loáng, bên trên tấm chắn điêu khắc một đôi mắt thô mảnh mai, ngoại trừ nó ra không còn thứ gì khác. Điều quái dị đó là kỹ thuật điêu khắc rất thô, nhưng cặp mắt kia lại có kiểu thông tuệ.
Valhein đã mơ hồ hiểu ra đây là tín vật của gia tộc cổ xưa.
Các quốc đô trước mắt đều không có hệ thống huy chương gia tộc hoàn chỉnh, nhưng đã có nguyên mẫu, loại tín vật của gia tộc cổ xưa này đại để chính là một trong những huy chương nguyên mẫu.
Cả Athens gia tộc có loại tín vật cổ xưa này sẽ không vượt quá hai mươi.
"Thây, xem ra thây dựa vào gia tộc khó lường đấy!" Valhein nói. "Haiz, vì ngươi, ta chạy gấy chân, đã bị vô số quý tộc khinh thường, nhưng ngươi lại chỉ cho ta ba bộ dụng cụ ăn bạc. Haiz, không nói nữa, ngươi đi đi...
Khi nói chuyện, Niedern vẫn biểu lộ vẻ mặt nghiêm trang như cũ, nếp nhăn trên gương mặt không có bất cứ thay đổi nào.
"Thầy à, thầy từ nay về sau khi diễn trò, chú ý biểu lộ trên gương mặt một chút. Tạm biệt! Tối nay ta tới lấy Fire Goblin Remains." Valhein nhanh chóng rời đi.
Cảng Lion.
Một con thuyền Ba Tư lớn dần dần bơi nhanh tới hướng bến tàu.
Một thiếu nữ mặc váy lụa dài thêu hoa hồng tím đứng ở mép thuyền, nhìn về phía tượng thân Zeus ở cửa cảng.