Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 165 - Chương 166: Đặc Quyền Của Quý Tộc (2)

Chương 166: Đặc quyền của quý tộc (2) Chương 166: Đặc quyền của quý tộc (2)Chương 166: Đặc quyền của quý tộc (2)

Đặc quyền của quý tộc (2)

Chiếc áo chùng của nàng giống như mũ trùm đầu khoác lên đầu, trên trán lộ ra chiếc mạt ngạt với vàng và bảo thạch đan xen nhau, giữa chiếc khăn che mặt màu đen và mạt ngạch, đôi mắt đen láy giống như vầng trăng sáng ban đêm, hàng lông mi dài mà cong vút, hốc mắt sâu hơn so với người Hy Lạp, mắt hai mí rõ ràng giống như đao cắt.

Lưu tô trên eo nàng rủ xuống, hạt châu khẽ lay động, làn váy dài bên dưới lộ ra ống quần lụa màu trắng, chân đi đôi hài màu trắng Ba Tư điển hình, lộ ra mu bàn chân trắng nõn.

Hai tay nàng vịn mép thuyền, mười ngón tay như bạch ngọc, nắng sớm giống như có thể xuyên thấu qua ngón tay, khiến ngón tay càng trở nên trong suốt hơn.

"Nữ vương điện hạ, chúng ta đã đến chậm một bước, vua yêu tinh lửa của Hội Nghị Ma Pháp đã bị đổi đi rồi.' Một người đàn ông trung niên râu dài đứng bên cạnh khom lưng chờ đợi.

"Chư hầu mất đi thần tích chẳng lẽ còn muốn sử dụng Fire Goblin Remains bình thường kia sao? Phí công ta mong chờ sức mạnh to lớn của thần tích chư hầu như vậy, dù chỉ là chư hầu Tập Sự yếu nhất. Một mất mát nhỏ." Giọng nói của thiếu nữ du dương thánh thót, giọng điệu bình thản, thấp thoáng xen lẫn một chút mị hoặc, không phù hợp với tuổi của nàng.

"Đối với người mà nói, mức độ khác nhau cũng không lớn. Đã đang tiếp tục tìm kiếm di hài thần tích chư hầu cấp Thanh Đồng mà người cần rồi ạI"

"Thôi đi, chỉ cần có thể đoạt được trái tim vị diện của vị diện thần lực thì cũng coi như kiếm được rồi!"

Người đàn ông trung niên râu dài thở dài trong lòng, nữ vương điện hạ này cái gì cũng tốt, chỉ là con buôn quá, chỉ luôn muốn kiếm tiền đền tiên, hoặc có lẽ có liên quan đến việc khi còn nhỏ nàng và vương phi cùng bị đuổi ra khỏi hoàng cung.

Người đàn ông trung niên lại nói: "Tên hồ ly Plato kia yêu cầu chúng ta đáp ứng với bọn họ một điều kiện nho nhỏ, bảo chúng ta..."

Gió biển thổi ập tới, cuốn đi giọng nói ngắt quãng.

Cô gái thần bí lặng yên nhìn tượng thần Zeus, cùng với mặt trời mọc ở hướng đông.

Trong hai mắt của nàng phản chiếu sắc xám của thành Athens.

Học viện Plato.

Valhein thật sự không đè nén được sự hiếu kỳ trong nội tâm, sau khi bước từ phòng làm việc của Niedern ra, liền chạy ngay đến khu vực tư liệu của thư viện tìm kiếm tài liệu liên quan đến quý tộc, không tin không tìm được lai lịch của bảng đá kia. Kết quả thực sự không tìm thấy được gì.

Gần sát giờ học, Valhein không biết phải làm sao mà đi tới đi lui nơi giá sách khu vực tư liệu quý tộc, đi đến cuối cùng, bỗng nhiên phát hiện mười quyển sách màu tím đỏ dày xếp ở vị trí nổi bật, trên gáy sách viết chữ "Sách quý tộc", mỗi một quyển đều là giấy da dê ma pháp dày mười centimet, điều này rất hiếm thấy ở bên trong thư viện.

Valhein rút cuộn thứ nhất ra, nhìn thấy bên trên bao bì bên ngoài viết một cái tên quen thuộc.

Sokrates.

Valhein bỗng nhiên hiểu ra, trước kia hình như đã nghe nói tới thần chiến tranh Ares mời Sokrates biên soạn một bộ sách có liên quan tới quý tộc, tên là “Sách quý tộc.

Gần như mỗi một gia tộc quý tộc đều sẽ cất giữ.

Bộ này rất có thể là bộ trân quý đầu tiên.

Valhein hiếu kỳ một Sokrates chống lại quý tộc sẽ viết cái gì, vì vậy liên mở mặt bìa cứng của cuộn thứ nhất ra, hàng chữ của trang đầu hơi vàng đập ngay vào mắt.

Đặc quyền quý tộc, bẩm sinh.

Kiểu chữ viết tuyệt đẹp khiến trang bìa trong vô cùng nặng, mỗi một chữ viết giống như được khắc lên vậy.

Valhein ngây ngẩn cả ngời, hàng chữ này mỗi bộ "Sách quý tộc" đều có, tán thưởng quý tộc như vậy, ma pháp sư mày rậm mắt to Sokrates kia lẽ nào phản biến rồi?

Vì vậy, Valhein lật xem mục lục, hình như không có gì đặc biệt, chỉ là ghi chép lại lịch sử của quý tộc mà thôi.

Valhein đặt lại cuộn thứ nhất lên giá sách, nhìn lại mười cuộn sách dày cộp, rút ra cuộn cuối cùng.

Mở mặt bìa cuộn cuối cùng, bên trong trang bìa chỉ viết quyển thứ mười và tên của Sokrates, không có gì đặc biệt.

Valhein lắc đầu, đặt lại quyển thứ mười lên giá sách, đang muốn đẩy vào sâu bên trong, suy nghĩ xoay chuyển, lại lấy sách ra, trực tiếp mở trang bìa cứng ra.

Một hàng chữ viết tuyệt đẹp xuất hiện ở trang cuối.

Valhein nhìn chằm chằm vào hàng chữ rất lâu, rôi mới từ từ khép sách lại.

"Không hổ danh là Sokrates, mặc dù đã chết rồi, cũng mãi mãi lẫy lừng."

Valhein khế than, xoay người rời khỏi thư viện.

Valhein xách theo hai chiếc túi vải đựng bữa sáng đã buộc thắt nút, quay trở lại lớp học.

Điều khiến Valhein ngạc nhiên chính là ngày hôm nay Lake và Hoth đều không đến, trong bốn vị hiệp sĩ đến sớm của bàn số năm thì hai vị đã nghỉ học, hơn nữa hiện giờ đã gần tới giờ học rồi.

Sau khi Valhein ngồi xuống, lấy từ trong túi vải ra bảng đá hình tấm khiên chắn, đặt trên bàn hỏi Paloma ở bên cạnh.

"Bạn cùng bàn, tín vật này là của gia tộc quý tộc nào vậy?"

Paloma liếc qua bảng đá, sau đó dùng gương mặt không cảm xúc tiếp tục xem sách.

Không để ý tới.

Valhein phát hiện Rollon với vẻ mặt ngạc nhiên nhìn chằm chằm bảng đá kia, trong ánh mắt khó nén sự bàng hoàng.

"Rollon, ngươi biết miếng đá này là của gia tộc nào sao?”

Rollon thu lại thân sắc quái lạ, cuối cùng mới nói: "Tự ngươi tìm hiểu đi, nhưng... không được tùy tiện đưa miếng tín vật cổ xưa này cho người khác xem."
Bình Luận (0)
Comment