Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 167 - Chương 168: Người Điên

Chương 168: Người điên Chương 168: Người điênChương 168: Người điên

Người điên

Các học sinh gật đầu, mặc dù Hoth vẫn luôn không cách nào có được thần lực, tập trung suy nghĩ cũng không được, trước sau vẫn không cách nào trở thành chiến sĩ Tập Sự được, nhưng cơ thể của hắn thật sự quá mạnh mẽ, rất nhiều người thậm chí còn nghi ngờ hắn có thiên phú tinh linh loại thể chất chiến đấu.

"Sự việc ban đầu rất thuận lợi, chúng ta thắng liên tiếp ba trận, thắng thêm hai trận nữa là có thể kiếm được mười tiền vàng đại bàng, nhưng xuất hiện điều bất ngờ, mấy học sinh quý tộc mới tới xuất hiện, đầu tiên là cười nhạo Học viện Plato, sau đó cười nhạo chúng ta, cuối cùng thậm chí còn chửi mát, vô cùng giống 'Hard Stip'."

Trên mặt rất nhiều người đều lộ ra vẻ chán ghét.

Hard Strip là chỉ thanh niên chơi bời lêu lổng trong thành Athens, thích nhất là nhân buổi đêm kết bè kết đội bắt nạt người khác.

"Tính tình của Hoth tốt, không tức giận, nhưng ta rất không vui, liền trả treo bọn họ. Kết quả các ngươi cũng biết rồi đấy, bắt đâu mắng chửi nhau. Bọn họ mắng rất khó nghe, mắng tất cả chúng ta lại." Lake bất đắc dĩ nói.

Lake nói: "Ta và Hoth vừa thảo luận, cảm thấy đối phương cố ý, nhưng khi ấy không suy nghĩ nhiều như vậy. Những học sinh của Học viện Plato khác bị chửi mà giận, vì vậy đưa ra lời khiêu chiến, đối phương đều là chiến sĩ Hắc Thiết, nói là không so được, sau đó có người đề nghị đối đầu không dùng thần lực, ban đầu đối phương không đồng ý, học sinh Học viện Plato chúng ta tiếp tục cười nhạo, bọn họ mới đồng ý đó."

"Haiz, khi ấy chúng ta cho là quỷ kế của chúng ta đã thực hiện được, vì các ngươi cũng biết đấy, chúng ta có Hoth ở đây, chỉ cần không dùng thần lực, Hoth luôn có thể một đánh ba, một địch năm được. Lần này cũng như vậy, chúng ta đặt Hoth ở vị trí thứ năm, sau đó..."

Trong mắt của Lake hiện lên vẻ sợ hãi và bất lực.

Valhein mơ hồ cảm thấy không đúng.

"Sau đó thì làm sao?" Hutton sốt ruột hỏi.

Lake nói tiếp: "Đối phương chỉ phái ra một chiến sĩ Hắc Thiết, không dùng thần lực, sau đó đánh năm người chúng ta thành ra như vậy, đến cả Hoth ở trận cuối cùng không hề có chút lực đánh trả lại nào."

"Đối phương không chỉ có thực lực mạnh mẽ, hơn nữa còn có thể chất rất mạnh nhỉ?" Valhein hỏi.

Lake gật đầu nói: 'Lúc này chúng ta mới biết người đó là thiên tài năm ba Học viện Quý Tộc, Eugene.' Trong lớp lập tức vang lên những tiếng hô khẽ.

Quý tộc bình thường không dám tên Eugene, bởi vì Eugene có ý nghĩa là huyết thống cao quý, ít nhất là hậu duệ gia tộc anh hùng mới dám đặt tên như vậy.

Thiên tài năm ba Eugene, chỉ có thể là cái tên Eugene mà có rất nhiều người đã nghe nói tới nhưng chưa từng gặp mặt. Hai năm trước Eugene rất có tiếng, nhưng không biết vì sao bắt đầu học kỳ trước mai danh ẩn tích, khai giảng cũng không có tin tức gì, không ngờ lại đột ngột xuất hiện.

Paloma đang đọc sách ma pháp xuất hiện ý cười lạnh nơi khóe môi, sau đó hàng mày nhỏ hơi nhíu lại.

Rollon thở dài, nói: "Nếu là Eugene thì thôi đi, tốc độ phát triển của hắn rất đáng sợ, ta và hắn đã từng so đấu rồi, khi đó ta và hắn đều là chiến sĩ Tập Sự, sau đó... hắn thắng ta bằng một tay, hơn nữa ta còn không có lực phản kháng lại. Ta đề nghị mọi người... né tránh hắn đi, con người hắn thật ra không xấu, là kẻ cuồng chiến đấu, hơn nữa chỉ thích thắng. Hắn một lòng muốn trở thành Eugene thứ hai." Khi nói chuyện, Rollon làm như lơ đãng liếc mắt nhìn về phía Paloma.

Chỉ khi tấn thăng lên anh hùng, đạt tới cảnh giới của tổ tiên, mới có thể được chính phủ nhận định là Eugene đời thứ hai.

Ngay cả Valhein cũng đã từng nghe qua Eugene.

Valhein lại hỏi: "Đối phương có nhắc tới gì khác không?"

Lake do dự một lúc lâu, liếc nhìn Hoth, sau đó nói: "Không có!"

Valhein lại bật cười, nói: "Ít nhất ta cảm thấy Eugene sẽ không đánh các ngươi thành ra như vậy mà không có nguyên nhân đâu!"

"Thật sự không có!" Lake kiên quyết nói.

Hoth cúi đầu, không nói gì.

Người trong lớp thông minh đều nhìn về phía Valhein.

Valhein nhìn về phía Rollon, hỏi: "Nếu ngươi đã từng gặp Eugene rồi, vậy thì Eugene có đánh ngươi thành ra như vậy không?”

Rollon lắc đầu.

"Eugene cũng thích đấu cá nhân?"

Rollon có chút sửng sốt, do dự nói: "Hắn quả thật không thích, hắn thích chiến thắng kẻ địch ở nơi đông người hơn, hắn hoàn toàn không có hứng thú với đấu cá nhân, thích chiến đấu quang minh chính đại hơn, đương nhiên hắn chủ yếu thích được mọi người ủng hộ."

"Hắn bình thường ra tay có nặng không?" Valhein hỏi.

Lúc này Rollon mới cẩn thận nhìn về phía Hoth và Lake, hỏi: "Hai người các ngươi ai mạo phạm tới Eugene vậy hả?"

Hoth vẫn không nói gì như cũ.

Lake lại nói: 'Không mạo phạm gì, có thể là hắn không dừng tay thôi."

Rollon lại nói: "Không, nếu như Eugene đã đánh các ngươi thành như vậy rồi, chỉ có thể là vì sỉ nhục các ngươi, các ngươi trước kia đã từng chọc tới bạn của Eugene sao?"

"Có thể là vậy đi!" Lake lóng ngóng trả lời.

Rất nhiều học sinh nhận ra được rằng Lake đang che giấu điều gì đó.

Rollon hừ lạnh một tiếng, nói: "Cái gì cũng không nói, chuyện này có vẻ kỳ lạ. Valhein, hai người bọn họ không nói, ta và ngươi cũng không cần quan tâm đâu. Các bạn học đều vê chỗ đi, chuyện ngày hôm nay coi như chưa từng xảy ra."

Không có ai rời đi, tất cả đều nhìn chằm chằm Lake.
Bình Luận (0)
Comment