Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 171 - Chương 172: Dáng Vẻ Anh Hùng

Chương 172: Dáng vẻ anh hùng Chương 172: Dáng vẻ anh hùngChương 172: Dáng vẻ anh hùng

Dáng vẻ anh hùng

Khi mặt trời mọc ở giữa bầu trời, Valhein và Hoth ăn cơm trưa như thường lệ, kết quả có rất nhiều người ở lớp khác tới nhà ăn hỏi chuyện của Valhein và Eugene, không rõ vì sao Valhein phải đấu với Eugene.

Valhein là người nổi tiếng bên trong học viện, mọi hành động đều bị người khác chú ý tới.

Valhein không có thời gian giải thích cặn kẽ, chỉ có thể nói: "Ta muốn khiến Eugene, khiến Học viện Quý Tộc biết được, không ai có thể tổn thương tới học sinh Học viện Plato, nhất là bạn cùng bàn của ta! Các bạn học yên tâm đi, trước kia ta chưa từng khiến Học viện Plato mất mặt lần nào, lần này cũng sẽ không."

Những người kia đều tin lời của Valhein, dồn dập khen ngợi Valhein, nhưng phần lớn đều chỉ là học sinh bình dân.

Có rất nhiều quý tộc đều cách xa Valhein.

Mỗi quý tộc đều biết Valhein đã chọc tới đại quý tộc rồi.

Còn về Valhein có Nữ Thần Trí Tuệ quan sát việc này, quý tộc bình thường có thể sẽ rất hâm mộ, nhưng đại quý tộc đừng nói là không biết, cho dù có biết cũng không sợ.

Bởi vì mỗi một đại quý tộc đều sẽ hiến tế cho thần linh, nhận được sự chiếu cố.

Buổi chiều của Học viện Plato đầy tĩnh mịch.

Khi lớp tự học tới, rất nhiều học sinh cấp cao đều không kìm nén được mà trốn học tới trước cửa trường học.

Mặt trời hạ đằng Tây, trong ngoài cửa lớn của Plato học sinh ngày càng có nhiều hơn.

Đại đa số học sinh của Học viện Plato đều đứng bên trong cửa, cách cánh cửa của Plato nhìn ra bên ngoài.

Một số học sinh tiểu quý tộc trực tiếp bước ra khỏi cửa chính, đứng bên cạnh người của Học viện Quý Tộc, trò chuyện vui vẻ.

Lối vào chính của Học viện Plato nằm trên đường Socrates nổi tiếng, rất nhiều người lui tới, rất nhiều người nhanh chóng vây quanh.

Nhưng những người này cơ bản đều ở cách trăm mét, sợ bị ma pháp vừa thần bí vừa đáng sợ ảnh hưởng đến.

Một chiếc xe ngựa bình thường chậm rãi chen từ trong đám người đi ra, dừng cách cửa chính không xa.

Kelton và Hag bước từ trên xe ngựa xuống, nghi ngờ nhìn người ở cửa lớn. "Đây là... học sinh Học viện Quý Tộc sao? Hill, ngươi đi nghe ngóng thử xem đã xảy ra chuyện gì đi!”

"Rõ, thưa ngài

Người đánh xe ngựa nhảy xuống xe ngựa, đi đến hướng đám người.

Chỉ chốc lát sau, người đánh xe ngựa đã trở về, thuật lại chuyện đã xảy ra.

Kelton chớp mắt, nhìn vê phía Hag.

Vẻ mặt của Hag đờ đẫn.

"Valhein kia thật sự biết chơi đấy! Ngươi nói xem lỡ như hắn bị Eugene đánh thành đầu heo, thì sao đi đàm phán thành lập thương hội đây? Cái tên Eugene này ta biết, là người thừa kế vô cùng có thiên phú của nhà Eugene, qua thêm mấy năm nữa đên cả ta cũng không phải đối thủ của hắn, thiên tài chân chính, có tư cách anh hùng! Hagm ngươi thấy thế nào?" Kelton nói.

"Không có thứ gì mà Valhein không có được!" Giọng nói của Hag ngập tràn tang thương.

"Nhìn từ góc độ này có vẻ khá có lý, dường như Eugene sẽ thất bại vậy! Như vậy đi, dùng đoản kiếm ma pháp của ngươi làm tiền đặt cược!" Kelton nói.

Hag lặng yên nhìn chằm chằm Kelton, giống như đang gầm thét, sao không dùng của ngươi đi!

Kelton nói: "Nếu như lần này Valhein thắng đẹp, thì thanh đoản kiếm ma pháp kia của ngươi đưa cho Valhein, ta mua cho ngươi một thanh mới. Nếu như hắn thua, hoặc là thắng thảm, ngươi lại thua ta ba năm, thế nào?"

'Hai năm

"Không được! Là ta trả tiên thuê ngươi, vì sao ngươi còn ngại bị thiệt nữa?" Kelton hỏi ngược lại.

"Vì lại thêm ba năm thì chính là chín mươi ba năm, ta không muốn ở với ngươi lâu như vậy!" Hag biểu lộ lãnh đạm, trong giọng nói ngập tràn đau khổ.

"Không, ngươi muốn! Cứ quyết định như vậy đi, ba năm!" Kelton cười ha ha nói.

"Vậy nếu hắn thắng vô cùng hoàn mỹ thì sao?" Hag bỗng nhiên hỏi.

Kelton cảnh giác nhìn Hag, nói: "Sao ta lại cảm thấy ngươi học chơi xấu vậy? Ngươi sẽ không phải lén liên lạc với Valhein, cùng liên thủ đặt bẫy đó chứ?"

Hag lười để ý đến Kelton.

Kelton ngẫm nghĩ, nói: "Như vậy đi, nếu như hắn có thể thắng được Eugene trong mười giây, thì tính là thăng lợi hoàn mỹ. Ta giảm cho ngươi năm năm!"

"Một lời đã định!" Hag nói. "Lần nào ngươi cũng bị lừa, tính cá độ quá nặng! Khó trách đến cả người cũng thua cho ta." Kelton vui sướng dùng tay phải tung một miếng tiền vàng đại bàng chơi.

Hag lặng yên nhìn suối phun Hải Ma bên trong Học viện Plato, nghĩ thâm Valhein ngươi phải cố lên đấy, ngươi là hi vọng chuộc thân duy nhất của ta đấy.

Hai người lặng yên nhìn chằm chằm phía cửa, khi dưới mặt trời có mấy chỗ tối, một đám người bước ra.

Bắt mắt nhất không phải là Valhein, mà là Hoth.

Hoth khẩn trương đi theo sát phía sau Valhein, còn lo lắng cho Valhein, còn có chút tâm tư nhỏ muốn Valhein báo thù cho mình.

Trong tay Hoth còn ôm một cái hòm bằng gỗ cao hơn nửa thước, trên cái hòm có đặt một túi tiền.

Lake bước đi khập khiễng cùng với đội ngũ phía sau, vẻ mặt lạnh lùng.

Quá mất mặt!

Paloma theo sát từ đằng xa với đội ngũ phía sau, nàng nhận định bản thân tới là vì học chiến đấu.

Đến nơi có thể nhìn từ ngoài cửa, Paloma không tiến thêm nữa, nhìn từ đằng xa ra ngoài cửa, giơ tay vén lên một lọn tóc, nhẹ nhàng vân vê trong tay.

Hơn phân nửa người của Học viện Plato đều đến đây, các thầy cũng tới tham gia náo nhiệt, mấy người Niedern và Gregory đứng bên cạnh nhau.

Niedern liếc mắt nhìn Gregory, nói: "Có dám đánh cược với ta một lần không?”
Bình Luận (0)
Comment