Chương 177: Hai bộ
Chương 177: Hai bộChương 177: Hai bộ
Hai bộ
Valhein thuật lại sự việc một lần.
Kelton xoa cằm, nói: "Không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là đám nhóc chết tiệt quý tộc kia làm. Ngươi phải đề phòng, nhưng cũng không cần quá coi trọng. Đám nhóc chết tiệc quý tộc kia ngươi đánh gần chết, đừng đánh chết là được. Chỉ cần là chiến đấu công bằng, gia tộc của bọn chúng sẽ không ra mặt, điểm này ngươi yên tâm đi, các quý tộc không chú trọng tới danh dự khác, danh dự phương diện này vẫn khá coi trọng. Quý tộc càng to, càng xem trọng hơn, nếu có gia tộc vì quyết đấu công bằng mà tìm tới làm phiên ngươi, ngươi không cần để ý, tiếp tụ đánh gần chết, loại gia tộc đó chắc chắn sẽ không có thành tựu gì. Những gia tộc đó nếu thật sự quá đáng, quý tộc khác nhất định sẽ nhân cơ hội cắn một cái, dù sao năm đó chúng ta cũng đánh như vậy đấy!"
Valhein gật đầu, về mặt này tập tục của Hy Lạp rất tốt.
"Nhưng... nếu như ta đoán không sai, ngươi có thiên phú phun trào ma lực nhỉ? Tăng ma lực chỉ có thể nhanh hơn một giây, nhưng tốc độ làm phép của ngươi nhanh hơn. Thiên tài, đại thiên tài chân chính!" Trong mắt Kelton tỏa ra ánh sáng xanh, giống như con sói hung ác đã đói một tháng nhìn thấy miếng thịt béo vậy.
"Thích hợp thể hiện sức mạnh, còn hơn che giấu nó đi!" Hag nói.
Kelton lập tức gật đầu nói: "Đúng đấy! Ở nơi hòa bình, ngươi có thể chịu đựng, nhưng ở nơi như Athens này, che giấu chút thực lực không là vấn đề, nhưng phải thể hiện ra chút cơ bắp lúc thích hợp, nếu không ai cũng có thể bắt nạt được ngươi! Trận chiến ngày hôm nay của ngươi ít nhất đã dập tắt ý định làm phiên ngươi của quý tộc bình thường, an ổn hơn không ít! Chỉ là nếu ta đoán không sai, ngươi ngoại trừ phun trào ma lực, còn có thứ khác nữa nhỉ?"
Valhein lập tức nghiêm túc nói: "Không cói"
Kelton và Hag cùng nhìn nhau, đồng thời gật đầu.
"Ngươi nói như vậy thì ta an tâm rồi, khẳng định có!" Kelton cười gật đầu.
Ánh mắt của Kelton và Hag đều nhìn tới cái hòm mà Valhein đang ôm, đây có thể chính là lá bài tẩy tỏa sáng đấy.
Lúc này, chiếc xe ngựa dừng lại.
"Ngài Valhein, đã tới nhà ngài rồi!" Người đánh xe ngựa nói.
"Được, cảm ơn!"
Valhein đang định xuống xe, Kelton bước một bước dài xuống trước, chủ động vươn hai tay ra ở bên dưới, nói: "Nào, ta cầm giúp ngươi, thứ này quá quý giá, không thể bị rơi hỏng đâu
Sau đó trừng mắt liếc Hag, nói: 'Không có mắt gì cả! Làm hộ vệ kiểu gì vậy?"
Hag im lặng xuống xe, đứng ở bên cạnh Kelton, vươn cánh tay ra.
Valhein đặt hòm gỗ lên trên tay của Kelton.
Hag rụt tay lại.
"Ngươi còn học thói xấu rồi!" Kelton bất đắc dĩ nói.
Hag nói: "Đúng rồi, thanh đoản kiếm ma pháp kia tặng cho ngươi đấy!"
"Ồ? Tốt như vậy sao? Ta còn dự định hôm nay về nhà lấy trả ngươi đấy! Như vậy không tốt lắm đâu nhỉ?" Valhein kinh ngạc nói.
"Ta và Kelton đánh cược một ván..." Hag thuật lại quá trình một lần.
Valhein nở nụ cười sáng lạn với Kelton.
"Ai bảo ngươi không tin ta, đáng lắm!" Valhein cười nhận lấy cái hòm gỗ.
Kelton xụ mặt, không nói thêm lời nào.
Valhein ôm theo hòm gỗ trở lại phòng ngủ, do dự một chút, trực tiếp cất hòm gỗ vào trong không gian phế tích, sau đó lấy túi gói bảng đá ra ngoài.
Valhein có chút muốn thử hiến tế ngay bây giờ, nhưng nghĩ lại buổi tối còn có năm nghìn tiền vàng đại bàng của phó hội trưởng thương hội Plato, vẫn nên cùng hiến tế thì tốt hơn.
"Có thêm một thanh đoản kiếm ma pháp trị giá một trăm vàng đại bàng, thêm một ma pháp khí nụ tai trị giá một nghìn vàng đại bàng, buổi tối thu được năm nghìn vàng đại bàng, cộng thêm thương hội mới, ngày hôm nay thật sự là một ngày khiến người ta thỏa mãn. Đáng tiếc, Fire Goblin Remains là dùng huy chương Ma Nguyên đổi, không thể hiến tế hai lân, nhưng cho dù là một chiếc huy chương Ma Nguyên, thì nhất định cũng có thể đổi được phần thưởng lớn hơn, không biết có thể kích phát vòng tròn thứ ba của tế đàn hay không. Vòng tròn thứ ba, có lẽ sẽ cho ta kinh hỉ nhỉ..."
Valhein một lân nữa bước vào bên trong xe ngựa, cùng Kelton và Hag đi tới "Nhà hàng Violet'.
Valhein lấy sách ma pháp ra, gửi cho thầy Niedern một tin nhắn ma pháp.
"Thầy, giúp ta tra một người, càng chỉ tiết càng tốt, thù lao là một bộ dụng cụ ăn bằng bạc....
Niedern nhanh chóng trả lời.
"Hai bộ!"
"Đồng ý! Nhưng khi nào ngươi nói cho ta biết vê bảng đá của gia tộc, dù sao ta sớm muộn cũng phải biết thôi!" Mỉm cười gửi tin nhắn ma pháp xong, Valhein ngẩng đầu lên, nói: "Nói thử xem quý tộc kia đi, còn vị chiến sĩ Thánh Vực mà ngươi biết kia nữa!"
Kelton gật đầu, nói: "Trước tiên nói một chút về tướng quân Feirste đi, chính là vị chiến sĩ Thánh Vực kia. Hắn không giống với những quý tộc khác, vốn dĩ là một người bình thường. Thiên phú của hắn có tốt một chút, may mắn hơn một chút, đương nhiên, cũng cố gắng hơn gấp mười lần so với người bình thường. Hắn làm từ một binh tốt lên, từng bước từng bước phát triển."
"Hắn rất khiêm tốn, hơn nữa thích đặt câu hỏi. Mỗi lần gặp phải việc gì không hiểu được, dù đối phương là một tên đầy tớ, hắn cũng sẽ đặt câu hỏi giống như học sinh, sau đó tìm hiểu vấn đè kia. Thói quen của hắn cũng đã ảnh hưởng sâu đậm tới ta, cho nên mỗi khi ta có bất kỳ dấu hiệu kiêu ngạo nào, ta đều sẽ nghĩ tới ngài Feirste. Hắn vẫn luôn nói rằng khiêm tốn và hỏi thăm là hai đại bảo vật thành công của hắn đấy!"