Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 175 - Chương 176: Ổ Đại Bàng

Chương 176: Ổ đại bàng Chương 176: Ổ đại bàngChương 176: Ổ đại bàng

Ổ đại bàng

Kelton bật cười nói: "Sao nào, học ma pháp được mấy tháng là có thể coi khinh đám chiến sĩ chúng ta rồi? Ma pháp sư các ngươi quả nhiên đều là cái dạng này. Ta không biết làm phép, nhưng sự hiểu biết của ta về ma pháp chắc chắn ở trên ngươi. Ta học hành bao năm qua cũng không phải để không!"

"Được, ngươi biết Thiên Phú Người Hầu hay biết Tộc Đàn Người Hầu chứ? Ngươi nói thử xem Fire Goblin Remains là để làm gì?" Valhein hỏi.

Kelton nghẹn lời trố mắt nhìn.

Hag ngó ra ngoài cửa sổ, bàn tay đang vuốt ve chiếc đoản kiếm sắt bình thường, không biết đang luyện tập, hay là đang ám hiệu cho Kelton nhanh chóng mua chiếc mới.

Qua một lúc lâu sau, Kelton mới giật mình nói: "Ta đại khái đã hiểu, ngươi đây là vì chuẩn bị cho phép Hắc Thiết triệu hoán người hầu Tập Sự sao? Thứ ngươi để ở bên trong hòm lẽ nào là sinh linh thân kỳ?”

"Cũng tạm, ngươi còn biết cả sinh linh thần kỳ, ta cũng mới biết chưa được mấy tháng đâu!" Valhein nói.

"Ngươi thọc vào ổ đại bàng rồi hả? Lấy đâu ra nhiều tiên như vậy? Di hài sinh linh thần kỳ cấp thấp nhất cũng có giá trị hơn vạn vàng đại bàng rồi!"

Kelton thầm tính toán, sau khi thuê mỏ bạc rồi, bản thân cũng không lấy ra được nhiều tiên như vậy.

"Ngươi không biết?" Valhein hỏi.

"Biết cái gì?" Kelton hỏi.

"Ta còn tưởng ngươi hiểu rất rõ Học viện Plato, xem ra ngươi cũng không phải rất quan tâm đến ta!" Valhein lắc đầu.

Kelton cười khổ nói: "Trừ phi xảy ra chuyện gì rất lớn, nếu không sao ta dám tùy tiện nghe ngóng chuyện của Học viện Plato chứ! Nhưng chuyện xảy ra quá lớn ta cũng không nghe ngóng được. Ví dụ như lần trước tượng thần khổng lồ di chuyển, ai cũng nói có liên quan đến học viện của các ngươi, nhưng đến bây giờ cũng không ai biết được nguyên nhân cụ thể. Ta không có sách ma pháp giống như các ngươi, tùy tiện nhận gửi tin ma pháp. Chiến sĩ chúng ta sau khi rời khỏi Học viện Plato rồi, những đặc quyền và sách ma pháp đều bị thu hồi. Ma pháp sư các ngươi có thể giữ sách ma pháp lại, nhưng như vậy cũng cần một số tiên lớn. Ta và thầy giáo quen biết bên trong Học viện Plato một năm còn chưa chắc gặp mặt được một lần."

"Ta dùng huy chương Ma Nguyên đổi." Valhein cũng không che dấu, vì toàn bộ Học viện Plato đều đã biết, hơn nữa sẽ không bị đám người Thánh Ngôn bao che che giấu.

Loảng xoảng!

Đoản kiểm sắt trong tay Hag rơi xuống mặt đất, hắn và Kelton vội vàng tách hai chân ra, sợ bị kiếm sắt đâm phải.

Nhưng biết rõ có thể bị đoản kiếm đâm trúng, cả hai cũng không nhìn xuống dưới, mà là nhìn chằm chằm Valhein.

Hai người bọn họ quả thực không phải ma pháp sư, quả thực không hiểu nhiều về ma pháp, nhưng vẫn biết tới danh tiếng lẫy lừng của huy chương Ma Nguyên.

Cả Hy Lạp này chỉ có duy nhất có thứ đánh đồng cùng với thân phận quý tộc, ngoại trừ thây tế, thì chỉ có thân phận của nghị viên ma pháp.

Mỗi một người giành được huy chương Ma Nguyên đều có thể nhận được sự đối xử long trọng của quý tộc.

Vì huy chương Ma Nguyên không chỉ đại diện cho trí thức, đại biểu cho vinh quang, thể hiện cho tương lai, mà cũng chứng minh khả năng vô hạn.

Nhưng để ở trên người một ma pháp Tập Sự năm thứ hai, không chỉ rất vô hạn, hơn nữa còn đặc biệt có thể.

Năm hai đã giành được huy chương Ma Nguyên, năm thứ năm chẳng phải là truyền kỳ vinh quang sao?

"Valhein, ngươi bình thường khoác lác thì ta không phản đối, thi thoảng khoác lác một chút có thể khiến ngươi càng tự tin hơn. Ngươi vừa mở miệng, bò cả Hy Lạp đều bị ngươi thổi tung, đến cả bò của Lưỡng Hà, Bắc Âu và Ai Cập cũng không chịu nổi kinh hãi đâu!" Kelton không kiêm chế được châm biếm lại.

Hag cũng không kiềm chế được nói: "Huy chương Ma Nguyên mà hắn nói có thể không phải của chính hắn!"

"Cũng đúng... ngươi có lẽ không phải nghị viên vinh dự..." Kelton đột nhiên câm miệng.

Valhein lặng yên lấy ra một chiếc huy chương Ma Nguyên, ném tới.

Trừ phi phá sản, huy chương Ma Nguyên có rất ít người giao dịch, dùng cho giao dịch thông thường là quyền trao đổi vật phẩm của Hội Nghị Ma Pháp.

Tay chân của Kelton luống cuống nhận lấy chiếc huy chương.

Kelton và Hag giống như đứa trẻ lần đầu tiên nhìn thấy món đồ chơi xinh đẹp, cẩn thận quan sát, vuốt ve, phân tích...

Cuối cùng, Kelton quyến luyến trả lại chiếc huy chương cho Valhein.

"Ngươi rốt cuộc đã làm cái gì vậy?" Kelton nhỏ giọng đặt câu hỏi, vẫn có chút thất thần. Trong lòng hắn hiểu rõ, đến suốt cuộc đời của bản thân cũng không cách nào nhận được thứ có cấp bậc như huy chương Ma Nguyên này.

"Chuyện tượng nữ thần khổng lồ di chuyển lần trước..." Hag nói đến một nửa bỗng nhiên ngậm miệng.

Kelton lại liếc nhìn Hag, nói: "Ngươi cũng quá coi trọng Valhein rồi! Lần di chuyển đó rõ ràng cho thấy có liên quan đến bậc thầy Truyền Kỳ hoặc bậc thầy Thánh Vực, có liên quan gì đến hắn. Nhưng lần di chuyển đó đặc biệt quan trọng! Xem như giúp hai vị bậc thây Truyền Kỳ việc lớn. Đáng tiếc, tượng nữ thần khổng lồ lại âm thầm khôi phục lại trạng thái cũ, nếu như liên tục nhìn chăm chú Học viện Plato thì nhất định sẽ rất tốt!"

"Có ý gì?" Valhein hỏi.

"Hai ngày nữa ngươi sẽ biết." Kelton lộ ra nụ cười thần bí.

Valhein mơ hồ cảm thấy Kelton và Niedern như cùng nói tới một sự kiện, xem ra gần đây Athens sẽ có biến hóa không nhỏ đây.

"Đúng rồi, sao ngươi lại đối chiến với Eugene vậy?" Kelton hỏi.
Bình Luận (0)
Comment