Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 174 - Chương 175: Đều Chọn (2)

Chương 175: Đều chọn (2) Chương 175: Đều chọn (2)Chương 175: Đều chọn (2)

Đều chọn (2)

"Đoản kiếm ma pháp mới!"

Miệng của Kelton có thể bỏ một cái chén vào rồi.

Valhein quay đầu liếc nhìn Hoth và Lake, khẽ mỉm cười, sau đó cúi đầu nhìn về phía Eugene.

"Ta hỏi ngươi cánh tay bị đứt gấy kia, ngươi không trả lời, vậy ta chỉ có thể chọn tất thôi."

Valhein cúi người, mò vào bên trong vạt áo dưới cánh tay trái của Eugene, sau đó dẫm nát khớp xương chỗ sườn khuỷu cánh tay trái, giơ cổ tay của Eugene lên, bẻ mạnh một cái.

Rắc...

Âm thanh xương cốt đứt gãy vặn vẹo giòn giã vang lên.

Valhein vừa thả tay ra, cánh tay trái của Eugene đã mềm oặt rơi xuống mặt đất, giống như một miếng thịt heo bị thối rữa.

Valhein một lần nữa xoay người, một lân nữa giãm lên cánh tay phải của Eugene, một lân nữa giãm đạp xuống.

Rắc!

Một ma pháp sư coi như thanh tú lại giãm gãy hai tay của một chiến sĩ.

Cảnh tượng trái ngược này khiến trái tim những người có mặt không rét mà run.

Hutton ôm chặt hai tay theo bản năng, hai bàn tay đặt ở chỗ khớp xương khuỷu tay đối ứng, cơ thể khẽ run rẩy.

Cái bóng của Valhein, hình như lại nặng thêm một chút rồi.

Hutton bỗng nhiên muốn cảm ơn Valhein, vì cùng so sánh với cảnh tưởng này, Valhein đã rất nhân từ đối với hắn rồi.

Nhưng hắn lại phát hiện ra, Valhein giống như người vươn tay ra với mình kia, chỉ có điều nếu không để ý sẽ rơi xuống mũi của chính mình...

Mỗi học sinh của lớp ba đều nghĩ tới lời Valhein đã nói trước đó.

Valhein rất biết phân biệt giữa bạn bè và kẻ địch.

Học viện Quý Tộc không có ai chửi mắng, Học viện Plato cũng không có ai vỗ tay.

Đều bàng hoàng trước hành vi hung tàn của Valhein.

Valhein đi tới trước mặt học sinh gầy yếu kia, cầm chiếc nụ tai kiểu nữ kia lên, không quan tâm tới năm mươi tiền vàng đại bàng sáng lấp lánh kia, quay trở lại bên cạnh Eugene. Trước ánh mắt khó có thể tin được của mọi người, Valhein câm lấy nụ tai, đâm xuyên qua lên vàng tai trái của Eugene, sau đó từ từ rút ra, đứng dậy đặt lên trước mắt quan sát dưới ánh nắng chiều phương tây.

Ánh nắng chiều tụ thành máu chảy từ trên nụ tai xuống.

"Rất đẹp, cảm ơn, Eugene!"

Valhein nhìn vê phía học sinh Học viện Quý Tộc.

"Ta rất hi vọng thông qua phương thức so tài mà tiến bộ, cho nên ta hoan nghênh bất cứ ai tới khiêu chiến, bao gồm cả Eugene vào lần sau, nhưng ta càng hi vọng các ngươi hiểu được cái ta cần chính là chiến đấu công bằng, không hi vọng bất cứ kẻ nào quấy rối bạn của ta. Bàn tay phi nghĩa, cần phải bị chặt đứt!"

Valhein nói dứt lời, vẫy tay gọi Hoth, sau đó nhặt cuốn sách ma pháp đặt ở dưới đất lên, phủi bụi đất bên trên.

Hoth lập tức đon đả ôm hòm gỗ chạy tới, giao vào tay Valhein.

"Lấy tiền vàng đại bàng đi, trước mắt không có ai thì tìm thầy tới chữa trị cho Eugene một chút đi, thời gian cũng dài rồi, hắn có thể sẽ trở thành kẻ ngốc đấy!"

Trước cửa lớn thật yên tĩnh, Valhein đi về hướng của Kelton.

Thời gian khoảng bảy, tám giây trôi qua, trước cửa lớn mới truyền tới tiếng hoan hô của các học sinh Học viện Plato.

Những học sinh của tiểu học viện khác cũng võ tay cho Valhein, thậm chí còn huýt sáo.

Học sinh Học viện Quý Tộc lúc này mới xông tới hướng Eugene, thầy giáo đi theo đoàn cũng vội vàng trị liệu cho Eugene.

Sau đó, tất cả học sinh học viện đều thảo luận điên cuồng.

"Dây ma pháp sau cùng đó của Valhein dùng bao nhiêu giây vậy?"

"0. 5 giây đến 0. 75 giây!"

"Như vậy thì khá kỳ lạ, hắn rốt cuộc nhận được tăng ma lực hay là nhận được phun trào ma lực vậy? Hoặc là thiên phú khác không biết tên?"

"Ta nghi ngờ là phun trào ma lực, khả năng lớn là giảm bớt thời gian hai giây làm phép."

"Quả thực, dây ma pháp là ma pháp hệ căn bản, không phải ma pháp hệ nguyên tố. Tất cả hệ nguyên tố có thiên phú đặc biệt hoặc tốc độ làm phép giảm bớt sức mạnh, nhưng ma pháp hệ căn bản trước mắt hình như chỉ có tăng ma lực và phun trào ma lực, hoặc là, là loại thiên phú đặc biệt cấp cao, hắn không thể có được."

"Các ngươi nói xem, có phải là sức mạnh huyết mạch không? Có huyết mạch hình như có thể giảm bớt thời gian thi phép của một số loại phép đấy!" "Ai biết chuyện gì xảy ra..."

Đám học sinh thảo luận đủ loại khả năng.

Trong đầu của Niedern hiện lên bức thư qua lại với Valhein trước kia, bỗng nhiên nhận ra được Valhein có lẽ đã có thiên phú tăng ma lực, sau đó lực lượng bị nữ thần trí tuệ nhìn kỹ thúc hóa.

"Thật hâm mộ ngươi có đứa học trò giỏi!" Giọng điệu buồn bực của Gregory vang lên.

"Ngươi nên hâm mộ hắn có thầy giáo tốt đi!" Niedern ngẩng đầu, xoay người rời đi.

Trước xe ngựa.

"Valhein!" Kelton lần này có vẻ còn nhiệt tình hơn so với bình thường.

Valhein liếc nhìn đánh giá hắn, áo chùng màu trắng trên người gọn gàng, sạch sẽ hơn so với ngày thường, đeo nhiều hơn đồ trang sức trên người, làn da hơi tỏa sáng, rõ ràng là vừa lau bằng dầu ô liu.

Chiếc nhẫn đầu rắn vô danh trên ngón tay trái của hắn vẫn bắt mắt như cũ.

"Đưa ta về nhà một chuyến trước đãi!" Valhein vỗ chiếc hòm gỗ của mình.

"Được!" Kelton cười nói.

Chiếc xe ngựa đi trên đường với tốc độ nhanh như chớp, hơi lay động.

Valhein cẩn thận đặt hòm gỗ trên đùi, cẩn thận ôm trong lòng, không nói lời nào.

Kelton rất kinh ngạc, nói: "Bên trong hòm gỗ này đặt cái gì vậy, khiến ngươi để ý đến như vậy?”

"Nói ra ngươi cũng không hiểu đâu!" Valhein nói.
Bình Luận (0)
Comment