Chương 174: Đều chọn
Chương 174: Đều chọnChương 174: Đều chọn
Đều chọn
Đám quý tộc lặng ngắt như tờ, đây là chuyện thê thảm nhất của Eugene, không ai dám nhắc tới khi ở trước mặt Eugene cả.
"Rất tốt, ngươi đã thành công chọc giận ta! Thi triển ma pháp ra đi, gà con mới nởi" Eugene vươn tay phải ra, ngón tay ngoắc hướng Valhein với vẻ khinh miệt.
Valhein chậm rãi hít một hơi thật sâu, tập trung tinh thân, sau đó ngừng tuôn động thiên phú tăng ma lực của lần thi phép này, làm phép bình thường giống như cùng với tất cả ma pháp Tập Sự phổ thông bình thường khác.
Vì học thần chú học sâu sắc, Valhein đã nắm rõ như lòng bàn tay một lượng lớn thần chú, không còn giống như khi học dây ma pháp, chỉ nhớ âm không nhớ ý.
"Thuật đao gió!"
Valhein niệm thân chú xong, ma lực tuôn vào bên trong trận đồ ma pháp, sau đó sức mạnh thành hình, thậm chí còn chưa tới hai giây rưỡi, một lưỡi đao hình trăng khuyết cong màu xanh nhạt dài một thước dựng đứng trước người, kéo theo tiếng xé gió rất nhỏ bay thẳng về phía Eugene.
Trong khoảnh khắc lưỡi đao gió hình thành, tất cả khiến trong đám học sinh có người phải kinh ngạc kêu lên.
Valhein trở thành ma pháp Tập Sự mới mấy tháng, tốc độ làm phép thuật Tập Sự đã gần đạt tới tốc độ cực hạn hai giây, phần năng lực học tập này cũng kinh người quá rồi, hoàn toàn có thể so sánh với thiên tài nhỏ rồi.
Trong khoảnh khác bọn họ kinh ngạc kêu lên thì cũng đồng thời không quên quan sát.
Khi lưỡi đao gió bay được hơn mười lăm mét rồi liền thu nhỏ lại một vòng, nhưng tốc độ vẫn cực kỳ nhanh, chiến sĩ Tập Sự bình thường vẫn có thể bị đánh trúng.
Nhưng trên gương mặt của Eugene xuất hiện nụ cười như đã tính từ trước, cơ thể chạy xéo, không chỉ thoải mái tránh thoát hướng đi của lưỡi đao gió, còn đi thẳng tới hướng Valhein.
Âm... Âm... Âm...
Tốc độ chạy trốn của Eugene hoàn toàn vượt xa tưởng tượng của mọi người, mỗi một chân đáp xuống đất đều thổi tung một đống bụi mù lớn.
Trong hai giây, Eugene tuyệt đối có thể vọt tới trước mặt Valhein.
Hai mươi mét, đối với chiến sĩ mức độ Hắc Thiết mà nói, không cần tới hai giây.
Eugene rõ ràng không sử dụng thần lực Hắc Thiết, chỉ sử dụng thần lực cỡ Tập Sự, nhưng tốc độ vượt xa chiến sĩ Hắc Thiết bình thường.
"Xong rồi..."
Học viện Plato ngập tràn tuyệt vọng, tất cả đều đã tính ra, nhưng không ngờ tốc độ của Eugene nhanh đến như vậy.
Hoth thở dài, cảm giác bản thân đã hại Valhein.
Lake lắc đầu một cái, hóa ra ngày đó Eugene vốn không hề sử dụng toàn lực.
Rollon cũng phải thở dài một tiếng, so sánh với loại thiên tài như Eugene, Valhein vẫn còn kém xa.
Tay phải của Kelton đặt ở trước mặt của Hag, cũng vươn ba ngón tay ra.
Valhein chỉ hướng Eugene, lúc này đã không ngừng sức mạnh của tăng ma lực nữa.
"Dây ma pháp!"
Thần chú dây ma pháp vang lên, âm thanh dồn dập mà vang dội rơi vào trong tai của mỗi người.
Nhưng ai ai cũng không có bất kỳ phản ứng nào với câu thần chú kia.
Bởi vì, nó quá...
Trong đầu mọi người còn chưa hiện lên hết toàn bộ từ "quá chậm này, thì bên hông của Valhein một con rắn dài bỗng nhiên bay ra, xông tới phía trước cách Eugene không tới năm thước.
Eugene cường đại siêu việt hơn bất cứ chiến sĩ Hắc Thiết, hắn trong nháy mắt thay đổi phương hướng, ý định né tránh dây ma pháp.
Nhưng dây ma pháp hiện giờ của Valhein đã có thể dễ dàng trói ma thú Băng Lang rồi.
Vút vút vút...
Lúc này, Valhein không nhắm vào cái cổ, mà là nhắm tới phần người trên có diện tích lớn hơn.
Dây ma pháp giống như là vật sống, nhào lên nửa thân trên của Eugene, cũng nhanh chóng trói chặt lại.
Eugene vẫn còn trong trạng thái chạy trốn.
Nửa người trên của hắn bị dây ma pháp trói chặt, hai chân còn đang xông về phía trước, giống như trong quá trình chạy trốn bị một cây gậy dài đánh trúng ngực.
Cả người Eugene té ngã về phía trước, cả người bay lên không trung, rơi xuống nặng nề.
Dù vậy, hắn cũng cố gắng nâng cao cổ, tránh cho gáy đụng với mặt đất, đồng thời điều chỉnh phương hướng, muốn đi đá Valhein, làm lần giãy giụa cuối cùng. Valhein thoải mái nghiêng người một cái, tránh né đòn tấn công của Eugene.
Âm!
Eugene thật sự ngã xuống trước mặt Valhein.
Trong khoảnh khắc rơi xuống đất, Valhein nhìn xuống Eugene.
Eugene ngẩng nhìn Valhein.
Tầm mắt của hai người giao nhau.
Trong ánh mắt của một người là ý cười nhẹ nhàng.
Trong ánh mắt của một người ngập tràn kinh ngạc, bi phẫn và nghi ngờ.
Trong tích tắc đó, Valhein giơ chân lên, gót chân nện mạnh lên mặt Eugene.
Eugene kêu thảm một tiếng, trước mắt bỗng nhiên tối sâm, máu mũi bắn tung tóe.
Valhein xoay người, tay trái đè chặt đầu của Eugene, vung nắm đấm phải, dùng chỗ nhô lên của đốt ngón tay nện lên huyệt thái dương bên phải của Eugene.
Một đấm! Hai đấm! Ba đấm! Bốn đấm! Năm đấm!
Valhein thậm chí còn loáng thoáng mơ hồ nghe thấy âm thanh động vỡ tan trong đầu của Eugene, giống như nhìn thấy một lượng máu lớn phun từ trong đầu của Eugene ra, hình thành tụ máu.
Eugene kêu lên một tiếng đau đớn, ngất đi, toàn thân mềm oặt nằm vật ra.
Chiến sĩ Hắc Thiết có mạnh mẽ hơn nữa, khi không có lớp bảo hộ Hắc Thiết bên ngoài, cũng sẽ không chịu được đòn tấn công hung ác như vậy.
Nếu như là người bình thường đã có thể tuyên bố tử vong rồi.
Valhein đứng dậy, nhìn cảnh tượng xung quanh.
Trên đường Socrates lúc này càng yên tĩnh hơn so với lúc sáng sớm.
Hag đè tay của Kelton xuống, sau đó giơ tay phải ra với Kelton.