Chương 188: Bất mãn (2)
Chương 188: Bất mãn (2)Chương 188: Bất mãn (2)
Bất mãn (2)
Harnas do dự một chút, gật đầu, nói: "Được rôi. Nếu như là người khác, ta sẽ từ chối, nhưng ngươi là người bạn đáng mến, ta đồng ý."
"Nhưng mà" Andrey quay đầu nhìn về hướng Valhein nói: "Vừa lúc trong nhà của ta có dư chút tiền, ta muốn mua cổ phần sáu vạn vàng đại bàng, ta muốn ba mươi phần trăm. Dù sao gia tộc Trausse chúng ta không hứng thú làm cuộc mua bán chỉ chiếm mười phần trăm cổ phần."
Valhein mỉm cười nói:
"Ngại quá, ta không lấy ra nhiều cổ phần như vậy được."
"Lấy ra được chứ. Kelton này lấy ra mười phần trăm, ngươi lấy ra hai mươi phần trăm là đủ rồi." Trong con mắt màu xanh xám của Andrey tràn ngập thiện ý, nhưng khóe môi hơi cong lên khiến người liên tưởng mồm máu to của sư tử.
Sắc mặt của Kelton thoáng chốc trắng bệch.
Kelton đã đặt hết gia sản vào rồi, không ngờ bị gia tộc Anh Hùng theo dõi.
Giây phút này, Kelton không dám nói một chữ không.
Hai bên chênh lệch thực lực quá lớn.
Tướng quân Feirste hít một hơi thật sâu, thở hắt ra, nói:
'Andrey, ngươi và ta không quen thuộc. Nhưng mà, chuyện này là Kelton tín nhiệm ta, do ta liên hệ gia tộc Agala. Bây giờ ngươi sư tử há to mồm đòi nuốt trọn cổ phần của Kelton là đang khó xử tai"
Andrey hơi gật đâu hướng Feirste, nói:
"Tướng quân đại nhân, ta cũng không phải sư tử há to mồm, ta sẵn sàng thanh toán hai vạn vàng đại bàng cho Kelton. Theo ta được biết, hắn không bỏ ra một đồng nào, chỉ riêng là phụ trách kinh doanh. Ta cũng không có ý hạ thấp Dolphin River, nhưng mà hắn không xứng với mười phần trăm cổ phần này. Hắn bây giờ tương lai với được tặng không hai vạn vàng đại bàng, một chiến sĩ Bạch Ngân bình dân như hắn còn có cái gì bất mãn?"
Feirste ngây ra một lúc, nếu nhìn theo này góc độ quả thực Kelton không chịu thiệt, được tặng không hai vạn vàng đại bàng.
Kelton cúi đầu, hai tay siết chặt, không nói lời nào.
Valhein vỗ vai Kelton, nói:
"Ngươi xem, người này lấy đi cọng rơm của ngươi, còn ghét bỏ ngươi không đủ khảng khái." Kelton cúi đầu, không nói một lời, bởi vì hắn biết, chính mình chỉ cần nói ra nửa nửa chữ không, thậm chí biểu lộ chút xíu cảm xúc chống cự thì tất cả căn cơ sẽ bị Andrey nhổ tận gốc.
Sự sống chết của Kelton chỉ cân một câu nói từ Andrey.
Dưới Thánh Vực, tất cả như con kiến trong mắt gia tộc Anh Hùng.
Valhein ít nhất còn là học sinh của Học viện Plato, Kelton thì chỉ là một chiến sĩ Bạch Ngân.
Feirste nhìn Kelton, trên mặt hoàn toàn mất đi ý cười thường ngày, vẻ ủ rũ tuôn ra từ con ngươi, lan tràn đến làn da, nhuộm xám da của hắn.
Thánh Vực ở trước mặt gia tộc Anh Hùng không phải con kiến, nhưng cũng chỉ là dã thú hơi to khỏe, huống chị, hiện tại là hai gia tộc Anh Hùng hợp sức.
"Valhein, ngươi thấy điều kiện của ta thế nào? Bây giờ ngươi được tặng không bốn vạn vàng đại bàng.' Andrey nói.
Valhein cười tủm tỉm nhìn Andrey:
"Đúng là khá hợp lý, được, ta đồng ý. Thương hội, các ngươi quyết định, nhà hàng, các ngươi quyết định, thương phẩm, các ngươi quyết định, tất cả do các ngươi phụ trách, ta bán hết bốn mươi phần trăm cổ phần trong tay, cộng thêm Kelton là năm mươi phần trăm cổ phần, bán mười vạn, tiền trao cháo múc. Giờ ta mới biết dễ kiếm tiên như vậy.
Andrey mỉm cười nói:
"Trò đùa này không buồn cười chút nào."
Trên mặt Naidl thoáng qua vẻ bực bội, vốn là chuyện tốt bây giờ thành ra như vậy. Valhein mà rút ra thì giao hẹn lúc trước tự nhiên sẽ không có hiệu quả.
Tất cả mấu chốt thiết kế và sản phẩm đều do Valhein, xưởng Người Lùn nắm giữ, với tính xấu của đám Người Lùn, Valhein không mở miệng, Hasock đi quậy chỗ Plato cũng vô dụng.
Valhein sửng sốt nhìn về hướng Andrey:
"Ngươi muốn, ta cho ngươi, có lấy không?”
Andrey nói:
"Ta mang theo thiện ý và tiên vàng đến, nhưng ngươi nhục nhã ta."
Valhein cười cười, tiếp đó đứng lên, vươn ra tay phải hướng Andrey.
Tay trái của Valhein vẫn nắm ly rượu.
"Ta biết ngươi còn nhớ kỹ chuyện hiểu lầm trong hội thi đấu ma pháp sư nhỏ kia, ta cho rằng, một người bước trên đường Truyền Kỳ sẽ không để ý loại mưa gió này, ngược lại xem nó như lực đẩy, bởi vì nó đang mài giũa chúng ta, đang xây bậc thang lên cao. Cho nên, ta chủ động cầm cành ô-+liu bắt tay với ngươi, bày ra chân thành của ta."
Andrey chậm rãi đứng lên, hai tay tự nhiên rũ xuống, nhìn chằm chằm con ngươi đen láy của Valhein.
Andrey nói bằng giọng điệu rất vui vẻ:
"Là ngươi hiểu lầm. Ta không quan tâm chuyện nhỏ đó, hôm nay ta chỉ ngẫu nhiên đi ngang qua, chân thành muốn hợp tác với các ngươi."
"Chẳng lẽ ta chủ động vươn tay ra, còn không đáng giá ngươi hợp tác sao?" Valhein hỏi.
Andrey cười nói:
"Ta muốn nghe điều kiện hợp tác của ngươi trước."
"Chỉ cần gia tộc Trausse thật sự muốn hợp tác với ta, vậy thì chúng ta có thể hợp sức mở một nhà thương hội mới, chúng ta chia đôi lợi nhuận, ta sẽ cung cấp gợi ý chắc chắn kiếm tiền, khiến hai bên kiếm đầy tiền."
Andrey hỏi:
"Vậy còn thương hội này?”
'Các ngươi rút ra. Valhein nói.
Andrey cười nói:
"Ta phải trở thành cổ đông trước, có cơ sở hợp tác với ngươi rồi mới hợp sức mở thương hội thứ hai."
"Tức là, ngươi không muốn rút ra?" Valhein hỏi.
"Không, ta nhất định phải gia nhập." Andrey mỉm cười, hơi hếch cằm, không chút che giấu tư thái của người khác.
Valhein cười cười, chuyển ly từ tay trái sang tay phải, tay phải nhẹ nhàng nắm lấy rồi nhanh chóng thả ra.