Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 232 - Chương 233: Người Trong Nước

Chương 233: Người trong nước Chương 233: Người trong nướcChương 233: Người trong nước

Người trong nước

Một người hầu Tập Sự không quan trọng mà biết thuật hỏa câu cấp Hắc Thiết cũng đành thôi, còn mạnh hơn chính mình?

Rốt cuộc ai là chủ nhân!

Còn lòng tự trọng của chủ nhân không?

Còn thể diện của ma pháp sư không?"

Valhein yêu cầu:

"Ngươi phát thêm một cái cho ta nhìn xeml"

Long - Thần Lùn - Ngạo Thiên nghiêm túc lập tức phát ra thuật hỏa cầu thứ hai, uy lực vẫn lớn hơn của Valhein.

"Bô lô ba la."

Valhein ngây người thật lâu, đóng kín thiên phú toàn thân, tất cả thiên phú tinh linh gấp khúc cánh bao vây chính mình, màu của vương miện hỏa diễm cũng tối hơn.

Valhein hếch cằm hướng hố to, nói:

"Nào, lại phát ra một cái thử xem."

Lần này Long - Thần Lùn - Ngạo Thiên niệm thần chú xong qua đủ hai giây mới xuất hiện quả cầu lửa.

Lần này thuật hỏa cầu rơi xuống sườn núi yếu hơn rõ rệt, không có lan tràn và không có dính liền.

"Thế này mới phải chứ, mà khoan!"

Valhein lại phát hiện hai điểm mấu chốt.

Một là trong tình huống không nhờ cậy bất cứ ngoại lực, Long - Thần Lùn - Ngạo Thiên thả ra thuật hỏa cầu chỉ cần 2 giây, nhưng chính mình cần hơn 3 giây.

Thứ hai, nhiệt độ lửa thấp hơn lúc chính mình mở ra toàn thiên phú, nhưng cao hơn lúc chính mình không mở ra thiên phú nhiều.

Valhein đi vòng quanh Long - Thần Lùn - Ngạo Thiên mấy vòng, vỗ vai của hắn.

"Từ hôm nay trở đi, tên Ngạo Thiên, tên chính thức là Địa Ngạo Thiên."

Địa Ngạo Thiên nghe thế thì mừng rỡ, một gối nửa quỳ xuống, cảm tạ Valhein.

Valhein cẩn thận suy tư.

"Hắn rốt cuộc có thiên phú của ta hay không? Hoặc là có thiên phú của ta thì được cộng thêm gấp đôi thiên phứ?”

"Mấu chốt là, tiểu tử này a không, Địa Ngạo Thiên trừ có thể cộng hưởng thiên phú hệ hỏa của ta ra còn có thể cộng hưởng thiên phú ma pháp khác của ta! Hắn rõ ràng cộng hưởng thiên phú ma lực dâng lên của ta. Đây là điểm mạnh của người hầu Thần Tích sao? Hoàn toàn không ngờ đến, dù sao rất ít người sở hữu người hầu cấp Thần."

"Nhặt được bảo bối lớn!"

Valhein quan sát Địa Ngạo Thiên tỉ mỉ như đánh giá bảo bối.

Hắn vươn tay sờ đầu, vuốt lông, nhéo lỗ tai, bóp mặt, ngắt mũi, thậm chí còn vén váy da thú lên nhìn.

"Địa Ngạo Thiên, ngươi giành được tín nhiệm của tai"

Địa Ngạo Thiên lập tức ưỡn ngực ngẩng đầu, vẻ mặt tự hào.

"Ngươi kiêu ngạo lắm sao? Vậy để ta hỏi ngươi một pháp thuật Tập Sự đơn giản nhất, nào, thi triển thuật tạo thủy cấp Tập Sự đi."

Địa Ngạo Thiên xấu hổ cúi đầu.

Valhein vỗ vai của Địa Ngạo Thiên, lời nói thấm thía nói: 'Lần sau đừng kiêu ngạo, vĩnh viễn đừng bao giờ so sánh với chủ nhân ta đây!"

Địa Ngạo Thiên ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy nghi hoặc, so sánh với ai?

"Đi đi, tiếp tục cảnh giới." Valhein nói.

Địa Ngạo Thiên gật đầu, khiêng gậy xương kịch độc trở lại chính giữa hai thần lùn lửa, tiện thể đá mạnh vào mông hai thần lùn nhỏ.

Valhein nhìn bóng lưng to lớn của Địa Ngạo Thiên, không ngờ hiện tại chính mình gom đủ song hỏa cầu, tùy thân mang theo ma pháp sư Hắc Thiết, không biết hắn có thể dùng ma pháp khí không? Mà thôi, chủ nhân hệ lóe sáng cộng thêm người hầu hệ lóe sáng thì quá chói sáng, rêu rao như vậy không phải là phong cách của chính mình.

"Nếu cho Địa Ngạo Thiên đeo mười chiếc nhẫn thuật hỏa cầu hình ảnh quá hấp dẫn, bình tính! Bình tính

Valhein nhớ tới còn có thi hài của Báo Săn, diêu hâu và lươn, thế là sử dụng khúc thứ nhất thần chú triệu hoán hấp thu ba thi hài.

Valhein tiếp tục luyện tập ma pháp, luyện tập một lúc thì quan sát xung quanh, sợ bị người phát hiện.

Qua một lúc sau, Valhein cảm thấy ma lực trữ tồn trong cây Ma Lực hạ thấp một nửa, ý thức được không thể tiếp tục luyện tập, thế là lại lần nữa quan sát bốn phía, chuẩn bị nghỉ ngơi.

Valhein nhìn quét sơn cốc, bỗng nhiên quay đầu. Một bóng người màu đỏ sậm trôi nổi trên nước trôi xuống.

Bóng người hơi quen thuộc.

Tim Valhein bỗng giật thót, con ngươi nhanh chóng nở rộng.

Người kia tóc dài giống như cỏ nước trải trên mặt nước, giáp da màu đỏ bao thân thể, khuôn mặt nhỏ trắng bệch ngửa lên, xinh đẹp khiến người giật mình, cũng khiến người tan nát cõi lòng.

"Palomal" Trong lòng Valhein căng thẳng, vội vàng chạy xuống núi.

Valhein ra lệnh cho Địa Ngạo Thiên, thoáng qua biểu cảm cứng rắn:

"Đi theo ta, gặp phải kẻ địch trực tiếp giết!"

Valhein một bên chạy một bên quan sát thượng du, trong lòng rối ren.

Tuy hai người không tiếp xúc nhiều, nhưng dù gì làm bạn cùng bàn nửa năm, hơn nữa nàng rõ ràng là quý tộc nhưng công khai trợ giúp hắn, còn liên tục hai lân, Valhein luôn nhớ kỹ nhân tình này.

Bình thường Paloma không quan tâm ai, nhưng không có điểm nào xấu.

Mấu chốt là nàng không biết nói chuyện, Valhein luôn xem nàng là em gái nhỏ đáng thương.

Những hình ảnh quen Paloma hiện ra trong đầu hắn.

Nàng thế nhưng chết ở đây?

Trong lòng Valhein sinh ra một chút táo bạo hiếm thấy.

Cùng bàn sẽ chết sao?

Valhein siết chặt nắm tay.

Nhẫn trên tay trái lóe tia sáng rực rỡ.

Pháp thuật Thanh Đồng, thuật phong hành.

Gió màu xanh bao bọc thân thể của Valhein, khiến tốc độ của hắn đột nhiên nâng cao 90%.

Valhein lao nhanh vào nước, cố gắng huơ hai cánh tay bơi đến bên cạnh Paloma, một tay chộp lấy nàng, một tay đặt dưới mũi của nàng.

"Phù."

Valhein thở ra hơi dài.

Paloma còn hít thở, không chất.
Bình Luận (0)
Comment