Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 233 - Chương 234: Ai Không Biết Nói Chuyện!

Chương 234: Ai không biết nói chuyện! Chương 234: Ai không biết nói chuyện!Chương 234: Ai không biết nói chuyện!

Ai không biết nói chuyện!

Valhein ôm Paloma, bơi nhanh trở về, bơi đến chỗ cạn thì hai chân đạp đáy sông, ôm Paloma ở trước ngực, leo lên bờ, hắn vừa đi hướng sờn núi vừa quan sát phương hướng thượng du.

Không có kẻ địch tiến đến.

Valhein ôm Paloma đi vào phòng nhỏ ma pháp, mệnh lệnh thần lùn lửa canh gác, tiếp đó đặt Paloma xuống giường.

Valhein kinh ngạc phát hiện, trên người Paloma dường như có sức mạnh cường đại, hắn còn ướt sũng nhưng trên người của nàng đã khô ráo.

Ánh mắt của Valhein rơi xuống vòng cổ Medusa Hoàng Kim của Paloma, lại nhìn khuôn mặt nàng.

Đèn ma pháp chiếu rọi, khuôn mặt nhỏ tỉnh trí của Paloma giống như phủ một lớp sương trắng dày, mặt không chút máu, đôi môi bình thường mang sắc hồng cũng trắng bệch.

Nếu không phải mũi nhỏ của nàng còn chậm rãi hô hấp, Valhein thậm chí hoài nghi nàng thật sự đã qua đời.

Khuôn mặt nhỏ mà tỉnh trí của nàng bị tóc đen dài bao vây càng nổi bật nhỏ xinh, dù sắc mặt trắng bệch vẫn toát ra mỹ cảm kỳ lạ.

Valhein muốn cởi giáp da cho nàng, nhưng chần chừ giây lát rồi buông tay ra, tiếp đó tìm kiếm vết thương trên người Paloma.

Ngay mặt thì không có vết trây trụa gì, thậm chí không có dấu vết đánh nhau.

Valhein nhẹ nhàng lật người Paloma qua nhìn sau lưng, phát hiện giáp da phần sau eo trái của nàng rách một đường thẳng.

Vạch mở giáp da lộ ra vết thương bị nước ống ngâm trắng toát, miệng vết thương lật ra ngoài giống như bánh mì mềm mới bị bẻ ra.

Valhein cẩn thận quan sát vết thương, lộ nét nghi hoặc, trong miệng niệm tụng ma pháp Tập Sự dò xét độc tính.

Ánh sáng màu trắng rơi xuống vết thương, không đổi màu xanh, chứng minh vết thương hoặc là không có độc, hoặc là đã bị hóa giải.

Valhein lại quan sát vị trí khác, chỉ có một chỗ vết thương này.

Valhein nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ trắng bệch của Paloma, nhanh chóng quyết định, vươn tay ra, chậm rãi cởi bỏ giáp da của nàng, cầm giáp bụng đầu sói Hắc Thiết và quần da đặt ở một bên. Trên người Paloma chỉ còn áo trên không tay mỏng và quần đùi, lộ ra thân thể trắng như tuyết, như tạc từ búp bê trắng trẻo.

Valhein hít sâu một hơi, nháy mắt đè ép tạp niệm riêng, bắt đầu kiểm tra phần thân thể không bị áo che.

Trừ một số vết thương nhẹ thì không có dấu vết nghiêm trọng nào, cũng không có dấu hiệu bị tụ huyết hay trúng độc.

Chỉ có vết thương rách áo sau eo trái.

Tuy trên người Paloma chỉ có một vết thương này, nhưng ai cũng không thể xác định nơi khác đều ổn.

Valhein bình tĩnh vạch áo của nàng ra, đặt tay cạnh gò núi nhô ra, đè chỗ mấu chốt bị áo che đậy, tiếp đó quan sát bụng, dưới cổ, phần eo và sau lưng.

Nguyên vẹn không vết trầy.

Valhein gật đầu, buông xuống áo của Paloma, che phần bụng bóng loáng như gương.

Tiếp đó, Valhein định kiểm tra chân của nàng.

"Rất may mắn, chỉ có một chỗ vết thương kia."

Sau khi khẩn trương kiểm tra xong, Valhein thả lỏng tinh thần, nhưng trong đầu đột nhiên vụt qua hình ảnh trắng bóng làm tim hắn đập nhanh.

Valhein ý thức được chính mình có tạp niệm, nhưng không vì vậy mà thấy xấu hổ, trước tiên tiến hành hô hấp sâu, không bình phán loại tạp niệm này đúng sai, tự nhủ lòng chính mình chỉ vì bảo vệ, chữa trị cho Paloma, rất nhanh hắn thoải mái, đấu tranh và giải hòa với bản thân.

"Ta không phải loại người ăn bớt." Valhein mặc niệm mười lần.

Valhein cẩn thận quan sát vết thương duy nhất của Paloma, bề mặt có vết bẩn nhỏ, thế là hắn sử dụng thuật tạo thủy, dùng quả cầu nước nhẹ nhàng hút vết bẩn trên vết thương.

Chốc lát sau, Paloma nhẹ động đậy, phát ra tiếng rên đau khẽ.

Valhein cúi đâu dán bên tai nàng, nhẹ giọng nói: "Cùng bàn, bây giờ nàng bị thương, ta chữa thương cho nàng, sẽ hơi đau nhưng qua nhanh thôi.'

Paloma không tiếp tục phát ra tiếng rên đau, biểu cảm dần khôi phục bình thường.

Valhein tiếp tục dùng quả cầu nước nghiêm túc thanh lý vết thương.

Trong quá trình thanh lý, Valhein phát hiện vết thương của Paloma khép lại nhanh hơn dự đoán, hơn nữa không có một giọt máu chảy ra.

"Nàng có ít nhất hai thiên phú máu chảy chậm và vết thương khép lại, ta còn không có cái này, thật là lợi hại.' Thanh lý vết thương xong, Valhein lấy từ trong không gian phế tích ra thuốc chữa trị lúc trước nhờ Kelton mua, nhỏ giọng nói:

"Cùng bàn, lúc sử dụng dược tê trị liệu sẽ hơi đau, nàng cố nhịn."

Valhein nói rồi rắc dược tề trị liệu dung hợp lực lượng hệ quang của điện thần lên vết thương của Paloma.

Nước thuốc trong suốt rơi trên vết thương hóa thành làn khói trắng bốc lên.

Paloma lại phát ra tiếng rên khẽ, Valhein vươn tay cầm chặt tay của nàng.

Paloma nắm chặt tay của Valhein, biểu cảm đau đớn từ từ giảm bớt.

Rất nhanh, nguyên bình dược tề trị liệu dùng hết.

Vết thương chuyển biến tốt đẹp rõ rệt, xung quanh ửng đỏ.

Valhein không chút do dự, lại lân nữa sử dụng một bình.

Một bình giá trị 100 vàng đại bàng, hai bình tương đương một nửa ma pháp khí Hắc Thiết.

Dùng hết bình thứ hai, Valhein lấy ra bình thảo dược ma pháp đã chế tác sẵn từ trong không gian phế tích, dùng răng cắn mở nắp, tay trái cầm vải bông sạch sẽ lấy từ không gian phế tích, chấm nước thảo dược ma pháp nhẹ nhàng bôi trên vết thương của Paloma.

Tay phải của Valhein luôn cầm tay Paloma.

Paloma trong hôn mê bản năng nắm tay của Valhein, giống như nắm hy vọng duy nhất trên đời.

Toàn bộ nước thảo dược ma pháp màu xanh đều bôi lên vết thương, Valhein mới buông tay của Paloma ra, lấy ra sợi vải bông cắn sẵn quấn eo Paloma, che vết thương.
Bình Luận (0)
Comment