Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 236 - Chương 237: Người Không Kết Hôn (2)

Chương 237: Người không kết hôn (2) Chương 237: Người không kết hôn (2)Chương 237: Người không kết hôn (2)

Người không kết hôn (2)

Valhein nói xong lật trang sau cuốn sách xem thử có tư liệu nào hữu dụng hơn không.

Paloma nói: "Ta không thể nói cho ngươi bất cứ tin tức gì có liên quan cuộc chiến thần tuyển, điều ta có thể nói là, ta là bị gia phó tập kích."

Valhein ngây ra một lúc, nói:

"Hiểu rồi, trong số người đi vào lần này hẳn là có người nhà được xếp vào bảo hộ nàng, nhưng trong số đó có người bị thu mua, lúc chiến đấu thì thừa dịp lực lượng che chở nàng nhằm vào người khác hoặc vì nguyên nhân nào đó đã thành công đánh lén nàng."

Valhein nói xong tiếp tục lật sách.

"Đúng rồi, ngươi đừng lật xem nữa." Giọng của Paloma vẫn mềm dịu, như tơ tằm trong gió, căng thẳng đến mức tùy thời sẽ đứt đoạn.

Valhein ngược lại càng thêm tò mò, thế là tiếp tục lật trang sau.

Paloma khẽ hừ một tiếng, mặt âm trầm, quay đầu, mặc kệ Valhein.

Valhein rất mau đọc được Thucydides vậy mà viết tin đồn của một số gia tộc Bán Thân, nhìn một lần chưa đã ghiền, xem ba lân mới dừng lại.

Valhein nói: 'Không ngờ rằng có mấy gia tộc Bán Thần kỳ lạ như thế, cơ hồ trong nữ giới mỗi đời nhất định có một người không kết hôn. Người không kết hôn không phải là nói không muốn hoặc không thể kết hôn, mà là vĩnh viễn sẽ không có kết quả tốt. Hễ là đàn ông được người không kết hôn thích thì chắc chắn chết sớm, dù lấy nhau thì chông của cô ta cũng chắc chắn chết trước ngày hôn lễ. Nghe đồn những gia tộc Bán Thần này bị Thần Linh nguyền rủa, cuối cùng nghĩ biện pháp khiến người không kết hôn hứng chịu loại nguyên rủa này. Người không kết hôn trước đến giờ không để lại hậu duệ, thậm chí Khụ khụ, Paloma, không lẽ nàng là người không kết hôn?”

"Không phải!" Paloma vẻ mặt ghét bỏ, vẫn mặc kệ Valhein.

Người này thật đáng ghét, đã nói không cho xem mà cứ xem hoài, cầm tinh con lừa cứng đầu hay sao? Paloma vừa nhủ thầm vừa dùng tay nhỏ siết chặt tấm chăn, tưởng tượng chính mình bóp cổ của Valhein.

Valhein đang định nói đùa nàng đừng thích ca, nhưng trước mắt đột nhiên hiện ra hình ảnh Paloma ở trong trường học vĩnh viễn mặt âm trâm vĩnh viễn không nói chuyện với ai, tưởng tượng bộ dạng của nàng ụp chén canh lên đầu người khác.

Valhein than khẽ, nở nụ cười dịu dàng từ trong ra ngoài, nói:

"Nếu nàng một mình quá mệt mỏi thì có thể tâm sự với ta." Paloma vẫn nghiêng đầu không xem Valhein, nhưng tay phải câm chăn nhẹ thả lỏng.

Cằm của nàng hơi cúi xuống.

Valhein cười cười, nói: "Tiếp tục tán gẫu việc chính nào. Làm cùng bàn, chúng ta đã giao hẹn trước rồi, hợp tác với nhau khi ở trong đồi núi Người Khổng Lồ. Valhein này không có thói quen vứt bỏ bạn cùng bàn, trước kia không có, hiện tại không có, vê sau cũng sẽ không. Ai kêu ta dính phải người xui xẻo như nàng."

Paloma rất muốn liếc xéo Valhein, nhưng cảm thấy hắn âm mưu buộc mình nói nhiều, cho nên kiên quyết không nhìn Valhein.

Kiên trì mặc kệ ngươi!

Valhein nghiêm mặt nói: "Ta không có đùa giỡn, bởi vì ta đột nhiên nhớ tới một việc then chốt, đồi núi Người Khổng Lồ nói lớn thì không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, bọn họ và gia phó của nàng có thể tìm được nàng, phải chăng có gì ẩn giấu trong đó? Thí dụ như bọn họ có thủ đoạn truy tìm được nàng? Chúng ta không làm được chuyện như vậy, nhưng ma pháp sư cường đại chắc chắn có thể chế tạo ma pháp khí tương quan."

Paloma thế này mới nhìn về hướng Valhein, mặt không cảm xúc, dùng âm thanh non nớt ngọt ngào nói:

"Đại khái là ma pháp khí loại theo dấu hơi thở. Gia phó của ta chắc chắn đã trộm tóc hoặc vật phẩm ta từng dùng, khiến bọn họ có thể theo dấu ta được."

Valhein hơi không thói quen sự thay đổi của Paloma, âm thanh cực kỳ giống bé loli đáng yêu, nhưng biểu cảm thì lạnh băng.

Tuy nghe mát tai thật.

Valhein suy nghĩ một hồi, nói: "Nếu như là bậc thầy Thánh Vực thì sử dụng loại ma pháp khí này dễ như trở bàn tay, nếu như là ma pháp sư Hắc Thiết sử dụng loại ma pháp khí này sẽ cần trả giá cực kỳ lớn, thường là phải hiến tế sinh mệnh và tuổi thọ mới làm được, hơn nữa sưu tầm vị trí sẽ không đủ chuẩn xác. Nhưng vô luận thế nào, bọn họ tất nhiên sẽ tìm được nàng, đúng không?”

Hai người nhìn nhau, vẻ mặt nghiêm túc.

"Chúng ta lập tức rời khỏi nơi này!" Valhein nói.

Paloma đột nhiên cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Ngươi đi đi, ta ở lại đây, không thể liên lụy ngươi.

Valhein tức giận nói:

"Đã lúc nào rồi mà nàng còn tùy hứng vậy hả? Nếu ta gặp phải loại việc này, lẽ nào nàng cũng bỏ cùng bàn của mình lại? Nhìn vào mắt của ta hãy trả lời."

Paloma ngẩng đầu nhìn chăm chú vào mắt của Valhein, đôi mắt trong trẻo mà chân thành.

"Sẽ không!" Paloma gật đầu.

Valhein nói:

"Plato đủ tư cách là vĩnh viễn sẽ không buông bỏ cùng bàn. Chúng ta đi!"

"Nhưng mà ta không động đậy được." Paloma vẫn là bộ dạng lạnh như băng, nhưng trong mắt tràn ngập sốt ruột, giống như đứa trẻ nóng nảy sắp khóc.

Valhein nói:

'Chuyện có gì đâu, ta cống nàng.'

"Ừm." Paloma hơi hơi cúi đầu, vừa cảm kích vừa ngại ngùng.

Valhein hỏi:

"Ta không cõng được thì còn có Địa Ngạo Thiên, ngươi qua đây xem có thể cõng mỹ thiếu nữ này được không?"

Paloma mờ mịt ngước đầu lên, ngơ ngác nhìn một thân lùn lửa vạm vỡ đi tới, nghiêm túc nhìn chính mình, sau đó gật mạnh đầu.

"Bô lô ba lat"

Địa Ngạo Thiên kiêu ngạo ưỡn ngực về phía Valhein, lông ngực màu đỏ càng thêm thẳng tắp.
Bình Luận (0)
Comment