Chương 239: Valhein thành thật
Chương 239: Valhein thành thậtChương 239: Valhein thành thật
Valhein thành thật
Chuông canh gác ở ngay phía trước bị xúc động, hơn nữa bị ma pháp hệ ám loại bỏ.
Trong tầm nhìn của Valhein chỉ trông thấy chút góc áo sau một thân cây.
"Nên giải quyết kẻ địch mạnh có kinh nghiệm phong phú trước."
Valhein thâm nghĩ, niệm thần chú giáp phòng hộ ma lực và lớp da nham thạch, bỗng chốc làn da toàn thân hắn trừ mặt ra đều từ từ biến thành màu trắng xám, dường như bôi một lớp xi-măng. Vải áo cũng thêm một lớp áo phép trong suốt màu xanh nhạt, bao bọc Valhein từ đầu đến chân.
"Bô lô ba lai"
Ba thần lùn lửa cùng lớn tiếng kêu lên, hùng hổ, ba người mà giống như một đại đội.
"Ánh sáng lơ lửng."
Valhein chỉ bằng ngón trỏ, một quả cầu ánh sáng to cỡ đầu người trôi nổi ở giữa không trung.
Valhein nhìn sườn núi và cây cối cỏ dại ở phía dưới.
"Bạn phương xa, đi ra nói một câu đi." Valhein cất cao giọng nói.
Đối diện không nhúc nhích.
Valhein mỉm cười nói:
"Mắt của ma pháp sư sẽ không bị cây cối che lấp."
Lại qua một lúc sau, một người mặc áo da, bên ngoài khoác áo choàng màu đen đi ra, tay câm pháp trượng ba khúc.
Âm thanh hơi già nua phát ra từ áo choàng màu đen:
"Ra đi, chắc hắn là Valhein."
Ba người đi ra từ sau thân cây, cùng ma pháp sư già đi hướng Valhein.
Ba chiến sĩ mặc giáp da đơn giản, hai người câm thuẫn nắm mâu, một người tay câm kiếm to, sau lưng kiếm sĩ còn cống một cây cung lớn.
Valhein nhìn cây cung lớn kia, mắt lấp lóe.
Cung tên thần lực là ác mộng của ma pháp sư bình thường.
Hơn nữa kiếm sĩ này tổng khá quen mắt, lúc tập hợp ở sân đấu có một số là học sinh trong trường, một số khác là người ngoài trường, dường như kiếm sĩ này nằm trong số người ngoài đó. Nhưng lúc ấy đông người, Valhein không cố ý ghi nhớ, không chắc lắm. Valhein nhìn quét tay trái của đám người, trên tay bọn họ đều có ấn ký ma lực.
Valhein cười hỏi tiếp:
"Tại sao trong mắt ta không chỉ có bốn người?"
Bốn người dừng lại, nhìn nhau.
"Ra đi." Trong giọng nói của ma pháp sư già mang chút bất đắc dĩ.
Người thứ năm cầm pháp trượng hai khúc đi ra.
Valhein nói tiếp:
"Hình như ta còn nhìn thấy vài người khác."
Ma pháp sư già vừa tiến lên vừa bình hòa nói: "Không cần trá chúng ta nữa, năm người đã là cực hạn chúng ta có thể tập hợp trong giai đoạn hiện nay, nơi này dù sao là vị diện thân lực, không phải Athens."
Năm người chậm rãi đi lên trên, cuối cùng ngừng lại cách Valhein hơn ba mươi mét.
Năm người đánh giá Valhein, Valhein cũng nhìn bọn họ.
"Ma pháp sư hệ lóe sáng trẻ tuổi như vậy, thật là khiến người hâm mộ." Một phần khuôn mặt của ma pháp sư già bị áo choàng màu đen che chắn.
Valhein mỉm cười, nói:
"Xin chào tiên bối đáng kính, không biết ngài tới nơi này là vì cái gì?"
Ma pháp sư già mỉm cười nói:
"Valhein, bạn cùng bạn của Paloma, ma pháp sư Tập Sự mới nổi lên Học viện Plato trong thời gian gần đây, am hiểu dây ma pháp, thân thể cường tráng, tình nghi có tu luyện chiến kỹ, từng dựa vào thiên phú phun trào ma lực đã đánh bại Eugene, đương nhiên, hiện tại đã là ma pháp sư Hắc Thiết. Ta nói không sai chứ?"
"Lợi hại lợi hại, xem ra các ngươi đến có chuẩn bị, tất cả đều chính xác." Valhein nhủ thâm trong bụng, không phải phun trào ma lực, là ma lực dâng lên.
Ánh mắt ma pháp sư già vụt qua ba thần lùn lửa, lại nhìn về hướng Valhein nói: "Rất hiển nhiên, ngươi ẩn giấu thực lực, không chỉ may mắn đạt được Fire Goblin Remains, còn đạt được vua của thần lùn lửa, người hầu Tập Sự này hẳn là mạnh hơn xa người hầu Tập Sự bình thường.
Valhein nói:
"Ngài quá khách khí, so với ngài thì ta chỉ là người mới Hắc Thiết. Ngài hãy vào chuyện chính đi, không thì mấy bạn chiến sĩ Hắc Thiết sẽ xông đến."
Ma pháp sư già gật đầu, nói: "Rời khỏi nơi này, chúng ta coi như chưa từng gặp."
"Nơi này khá tốt." Valhein nói. "Giao ra Paloma, ngươi sẽ không muốn chiến đấu với năm người chúng ta." Thái độ của ma pháp sư già từ đầu tới đuôi đều vô cùng bình tĩnh.
Valhein thở dài, nói: "Ngài là một vị hiền nhân, cho nên ngài sẽ không đánh nhau vô vị, dù là đối diện một người mới Hắc Thiết nhỏ bé. Có lẽ ta không đủ trí tuệ, nhưng ta chung quy là một người thường. Ta không giảo biện cái gì, ta là cùng bàn với nàng, là học sinh của Học viện Plato, ta không thể cứ như thế buông bỏ bạn cùng bàn của ta."
Paloma dựa vào vách tường sau cánh cửa, khóe môi hơi cong lên.
"Xem ra ngươi đã làm ra sự lựa chọn tệ nhất." Ma pháp sư già bước lên vài bước, mấy người khác cũng chậm rãi tới gân, đến gần hai mươi mét.
Trên mặt Valhein thoáng qua vẻ sốt ruột, vội nói:
"Nhưng ta cần thuyết phục bản thân mình, ma pháp sư tiền bối đáng kính, ta hy vọng tiến hành một trận đọ sức công bằng giữa ma pháp sư Hắc Thiết, nếu thua thì ta sẽ lựa chọn rời đi."
Mấy người phía đối diện nhìn nhau cười, mấy chiến sĩ xem nhẹ nhìn Valhein một cái, nhìn vê hướng ma pháp sư già.
Ma pháp sư già nở nụ cười nói:
"Rất tốt, ta rất hân thưởng dũng khí của ngươi, ít có người trẻ tuổi nào hiểu được tiến lùi giống như ngươi. Ngươi yên tâm, ta sẽ cho ngươi một trận chiến đấu công bằng giữa ma pháp sư, cho ngươi có một viện cớ đầy đủ.
Mấy chiến sĩ cười rộ lên, thả lỏng cảnh giác.
Tay Paloma run run, thân thể cũng đang run rẩy.