Chương 244: Một đám ý tưởng xấu
Chương 244: Một đám ý tưởng xấuChương 244: Một đám ý tưởng xấu
Một đám ý tưởng xấu
"Ừm." Paloma khẽ ừ một tiếng, nhiều lúc điều này tương đương với hết sức đồng ý.
"Cho nên, kế tiếp, chỉ cần ở đồi núi Người Khổng Lồ, dù nàng loại bỏ được nguyền rủa thì vẫn phải theo sát ta, có nghe không?"
Paloma không đáp lời.
Valhein nghiêm túc nói:
"Nếu nàng không đáp lại thì ta sẽ bỏ nàng xuống."
Paloma vẫn không trả lời, thậm chí hơi chu môi.
Valhein đung đưa tay:
"Nàng còn im lặng là ta gãi ngứa đấy!"
Paloma thật sự sợ Valhein xằng bậy, sợ tới mức vội nói:
"Nghe được!
Valhein vừa lòng cười nói:
"Đây mới là bạn cùng bàn tốt."
Paloma nhẹ cắn răng, liếc bộ dạng đắc ý của Valhein thì rất muốn cắn hắn một miếng để trút giận.
"Hy vọng bạn cùng bàn khác sẽ không xảy ra chuyện." Cảm xúc của Valhein hơi chìm xuống.
Đồi núi Người Khổng Lồ, một chỗ trong rừng cây.
Lake mặt đầy vẻ phong trần mệt mỏi, tóc luôn dựng đứng cũng rũ xuống, sợi tóc bóng dầu, mắt thâm quầng trông như đeo mắt kính.
Nhưng đôi mắt của Lake sáng lấp lánh, tràn ngập đấu chí.
Lake cống balo, cẩn thận dè dặt đi trước, một con báo săn đốm đen ở đằng trước dẫn đường, đột nhiên dừng lại, vươn ra móng vuốt chỉ đường cho chủ nhân.
"Sẽ không mất dấu!"
Lake cười cười, cẩn thận dè dặt tiếp tục đi tới trước.
Trên sườn núi.
Valhein ôm Paloma vững bước đi lên sườn núi.
Paloma hé môi anh đào: "Nếu ngươi mệt mỏi thì tạm nghỉ đi.
Valhein cười nói:
"Nàng rất nhẹ, không mệt chút nào, ôm suốt ngày cũng không thấy mệt."
"Ừm." Paloma khẽ ừ, giống như mèo con lười biếng đang làm nũng.
Valhein không có nói dối, đối với một người có hơn mười thiên phú thể chất chiến đấu thì Paloma không nặng hơn mèo con bao nhiêu.
Valhein hỏi:
"Gia tộc các ngươi có bản đồ tỉ mỉ về chỗ này không? Lúc đến đây ta đã lật xem bản đồ, không giống, dù sao vị diện thần lực, địa hình có lẽ biến đổi."
Paloma lắc đầu.
"Chỉ có thể vượt qua lằn ranh dãy núi tìm đỉnh Cự Thụ. Cuộc chiến thần tuyển không quá lớn, đỉnh Cự Thụ rất bắt mắt." Valhein vừa đi vừa nói.
Paloma nhẹ gật đầu, trở lại bộ dạng không thích nói nhiều trong ngày thường.
Paloma dần thích ứng cảm giác bị Valhein ôm trong ngực, ngẫu nhiên nhìn trộm qua đuôi mắt, thấy hắn luôn chuyên chú đi tới hoặc quan sát bốn phía, rất ít nhìn nàng.
Tuy lúc trong trường học, nàng cũng ngẫu nhiên nhìn Valhein nhưng không cố ý ngắm hắn giống như hôm nay.
Paloma nhớ lại lời nữ sinh trong lớp đã nói, phát hiện họ nói đúng, gần đây Valhein trở nên đẹp trai hơn, càng có khí chất.
Valhein cúi đầu nhìn Paloma, nàng dày dạn kinh nghiệm trước tiên quay đầu, nhìn hướng phương xa.
Valhein hỏi:
"Nàng có mệt không? Nếu khó chịu hãy nói với ta.
"Không mệt."
Mỗi lần Paloma nghe giọng nói non nớt của bản thân thì trong lòng sẽ dâng lên bản năng kháng cự.
Valhein hỏi:
"Giải quyết năm người kia rồi, còn bao nhiêu kẻ địch khác?”
"Sẽ không quá nhiều."
Trong lòng Paloma tràn ngập mâu thuẫn, không muốn nói chuyện, nhưng không muốn khiến Valhein khó xử.
Valhein gật đầu, nói: "Giống như tính toán của ta. Dù sao nếu điều động quá nhiều người thì sẽ kinh động gia tộc các ngươi, nếu bị Học viện Plato phát hiện, tất nhiên sẽ trước tiên phòng bị. Nàng có thể xác định người giết nàng thuộc gia tộc nào không?
Paloma lắc đầu, nói:
"Gia tộc Bán Thần trong Athens sẽ không ra tay vào lúc này, chắc là người của thành bang khác, hoặc là quốc gia khác."
Valhein nói:
"Vậy đành đợi sau khi ra ngoài thì để gia tộc của nàng điều tra. A, nàng đừng nói cho người khác là ta giết bọn họ, ta không muốn dẫn lửa thiêu thân."
Paloma kiên định nói: "Ngươi yên tâm, ta sẽ giữ bí mật, không thể liên lụy ngươi thêm nữa."
Valhein cười nói:
"Được đấy, rất có lương tâm."
Paloma do dự một lúc, mới nói: "Ta rất muốn biết, ngươi làm cách nào chiến thắng bọn họ? Ta ở cửa chỉ nghe được âm thanh, không thấy quá trình."
Valhein cười nói:
"Vậy ban đầu nàng nghe thấy ta muốn tìm một viện cớ, có phải là cảm thấy ta muốn chạy trốn?"
Paloma ngửa đầu nhìn Valhein, trong con ngươi tràn đầy chân thành, nói: "Valhein, thực xin lỗi, ta ngay lúc đó hiểu lầm ngươi. Cảm ơn ngươi, ta không nên hoài nghi ngươi, bởi vì ngươi vẫn luôn siêu tốt."
Valhein cười hỏi:
"Vậy bây giờ nàng đã hiểu tại sao lúc ấy ta nói như vậy chứ?"
Paloma suy nghĩ một hồi, gật đầu, nói: "
"Một là vì hạ thấp lòng cảnh giác của họ, khiến bọn họ cho rằng ngươi thật sự sợ hãi muốn rời đi. Thứ hai là căn cứ khoảng cách giữa các ngươi, chắc ngươi hướng dẫn bọn họ đến gân ngươi. Căn cứ âm thanh có thể phán đoán, ngươi bị thương nặng ma pháp sư già kia trước, sau đó sử dụng ma pháp khí và ma pháp giải quyết mấy người khác. Ma pháp của ngươi hẳn là rất nhanh Không, hẳn là đặc biệt nhanh, nhanh đến thấp hơn 0. 3 giây, nếu không thì những chiến sĩ Hắc Thiết, ma pháp sư già đó không thể nào phản ứng không kịp. Lửa từ thuật hỏa cầu của ngươi cũng đặc biệt mạnh, ta xem dấu vết hiện trường, lửa của ngươi chắc chắn có thiên phú lan tràn. Chiến sĩ Hắc Thiết còn bị đốt tới mức đó, ít nhất có thêm thiên phú dính liền và thiêu đốt. Thậm chí, ngươi hẳn là còn có sức mạnh càng cường đại mà ta không nhìn ra." Valhein thầm lắc đầu liên tục, đám học sinh này thật sự là ai nấy đầu óc thông minh, kiến thức gì đều hiểu, quan trọng là sức phán đoán rất mạnh, may mắn chính mình đã suy nghĩ kỹ đối sách.