Chương 256: Có chỗ nào không đúng?
Chương 256: Có chỗ nào không đúng?Chương 256: Có chỗ nào không đúng?
Có chỗ nào không đúng?
Paloma nói xong dứt khoát ngã xuống giường, hoàn toàn không để ý bên cạnh có Valhein.
Đổi thành trước kia, Valhein không rời đi phòng nhỏ ma pháp, nàng tuyệt đối không dám nằm ngủ như vậy.
'Dậy đi"
Nào ngờ hai tay Valhein bắt lấy bả vai của Paloma, nâng nàng lên như xách lên con mèo nhỏ.
"A2" Paloma ngây ra, mơ hồ nhìn Valhein, không biết hắn muốn làm hành động ma quỷ gì.
Valhein nói:
"Ngôi vững!"
"Ngươi muốn làm cái gì?" Paloma cảnh giác nhìn Valhein, nhanh chóng trở lại trạng thái lúc ở trường học, vẻ mặt hờ hững.
Valhein nói: “Đánh răng.
Paloma há miệng nhỏ lộ ra hai hàm răng trắng tinh, nói:
"Ta có đánh răng lúc ở nhà, đang ở dã ngoại thì thôi khỏi đi."
Paloma nói xong thuận thế nằm xuống, cả người mềm nhũn như kẹo mềm.
Valhein dở khóc dở cười, trước kia sao không phát hiện Paloma lười thế nhỉ, hắn vươn tay nâng nàng dậy, nói:
"Hôm nay nàng hãy thử phương pháp đánh răng mới nào."
Paloma cảnh giác nhìn chằm chằm Valhein, nhìn một lúc thì thấy vẻ mặt của hắn hết sức chân thành, bất đắc dĩ nói: "Nếu ngươi còn ăn hiếp ta nữa, chờ loại bỏ nguyền rủa rồi thì chắc chắn sẽ đánh ngươi đấy! Ta rất lợi hại, Eugene bị ta xé một cánh tay."
Paloma thật sự không muốn hăm dọa ân nhân cứu mạng, cố tình ân nhân cứu mạng này luôn được một tấc lại muốn tiến một thước, nguyên hôm nay không biết đã tiến bao nhiêu vạn thước, nàng đành uy hiếp một chút.
Valhein khó tin nói:
"Ồ, nàng hung tàn như vậy?"
Paloma ưỡn ngực ngẩng đầu, như chim công xèo đuôi nói:
"Cái loại gia tộc Anh Hùng như của Eugene đặt trong gia tộc Bán Thần chỉ có thể tính bình thường.
"Nàng là thành viên của gia tộc Bán Thần duy nhất trong hai học viện?"
"Ưm, nói sao nhỉ, thật ra hơn một nửa thành viên gia tộc Bán Thần chỉ treo tên trong Học viện Quý Tộc, ít khi đến trường. Đa số học ở nhà, giáo viên đều là Thánh Vực thậm chí Truyền Kỳ, còn có cơ hội được đến Anh Hùng thậm chí Bán Thần tự mình chỉ điểm. Bọn họ trải qua khác với đa số người." Giọng của Paloma đột nhiên càng lúc càng thấp.
Valhein ý thức được có lẽ chạm đến chỗ đau của Paloma, mỉm cười nói:
"Nào, ngồi thẳng dậy, đánh răng thôi."
"Ừm."
Paloma ủ rũ ngoan ngoãn ngôi yên.
Nàng vốn quỳ ngồi, hiện tại hai chân mở ra, ngồi thẳng trên giường, kiểu ngồi như vịt khiến nàng bày ra sự mềm dẻo kinh người.
Paloma bị nguyền rủa ảnh hưởng nên khó ngồi vững, hai tay chống trước người, dùng cánh tay chống đỡ thân thể, thân thể hơi nghiêng tới trước.
Paloma chớp mắt to như ngọc bích, tò mò nhìn Valhein.
Valhein lại lân nữa sử dụng thuật tạo thủy, chế tạo một bàn chải đánh răng mập mạp.
"Đây là cái gì?" Paloma hỏi.
"Bàn chải đánh răng nước, về sau nhớ kỹ mỗi ngày thức dậy và trước khi ngủ hãy đánh răng. Há mồm!" Valhein chỉ huy bàn chải đánh răng nước đưa đến bên miệng Paloma.
Ngày này, Paloma đầu tiên là bị Valhein cứu, tiếp đó dự thính một trận chiến đấu, tiếp đó xin lỗi cảm tạ, lại bị Valhein ôm một ngày, đùa giỡn cả ngày, lại trải qua trận chiến đấu thứ hai, vừa rồi giảng bài nửa ngày cho Valhein, lăn qua lăn lại lâu như vậy, toàn thân đau xót, mệt kiệt sức, mơ hô há mồm, xoe tròn mắt sáng long lanh nhìn Valhein.
Valhein nhìn mắt màu xanh sáng lấp lánh của Valhein, không kiềm được nở nụ cười, Paloma lúc này không giống như công chúa mặt lạnh trong trường học mà như bé ngoan xoe tròn mắt.
Valhein vừa giúp Paloma đánh răng vừa nhỏ giọng lẩm bẩm:
"À¡i, nhặt một bạn cùng bàn nữ, nuôi thành con gái, số khổ ghê."
Paloma khẽ hừ một tiếng, dù sao hiện tại không tiện nói chuyện.
Lười để ý ngươi!
Hai người mặt đối mặt, Valhein nghiêm túc dùng phương pháp đánh răng Bass giúp Paloma đánh răng, vừa hỏi:
"Nhớ kỹ trình tự và phương pháp này, về sau nàng tự chải cũng làm y như vậy, có nghe thấy không?”
"Ưm ưml" Paloma ngoan ngoãn gật đầu hai cái, trợn to mắt xanh biếc nhìn Valhein, song song đó cảm thụ một cảm giác kỳ lạ truyên đến từ khoang miệng.
Chốc lát sau, Valhein rút bàn chải đánh răng nước ra khỏi miệng Paloma, giơ phần tay câm bàn chải ở giữa hai người.
Valhein hỏi:
"Nhìn thấy mẩu vụn và đồ dơ ở bên trong không? Chúng ở trong miệng của nàng."
Paloma thở dài thườn thượt, rất muốn kêu gọi Người Khổng Lồ trong lòng mình phản kích đòn ảo tưởng, nhưng nàng thật sự không có sức lực.
Paloma ở trong lòng nàng đã nằm ngủ say như chết, hôm nay bị Valhein loay hoay đến mệt mỏi.
Paloma buông xuôi:
"Ngươi nói cái gì thì là cái đó.'
Valhein chưa từng thấy bộ dạng này của Paloma, hắn cười nói:
"Tiếp theo là rửa mặt."
Valhein ném bàn chải đánh răng nước ra ngoài cửa, trở về lại lần nữa thi triển thuật tạo thủy, hình thành một quả cầu, xoa bóp trên mặt Paloma như nhào bột mì, tiện thể rửa luôn tóc và cổ của nàng.
Paloma như mèo con được vuốt ve thoải mái, xoe tròn mắt tràn ngập tò mò.
Chờ Valhein dời bóng nước đi, nàng vui vẻ nói: "Còn có thể rửa mặt gội đầu như vậy? Thật thoải mái! Valhein, ngươi nhất định phải sáng tạo ra loại công cụ ma pháp này!"
Valhein nói:
"Đương nhiên, trong lòng ta đã lên kế hoạch rồi, nhưng ít nhất phải chờ ta trở thành ma pháp sư Hoàng Kim đã. Nghe nói ma pháp sư Hoàng Kim có năng lực sáng tạo ma pháp, sẽ sáng tạo ra các loại ma pháp kỳ lạ hiếm hoi, không như bây giờ, chỉ có thể sử dụng một ít ma pháp cố định theo khuôn mẫu."
Paloma nói:
“Thật sự hâm mộ ma pháp sư các ngươi.'