Chương 257: Có chỗ nào không đúng? (2)
Chương 257: Có chỗ nào không đúng? (2)Chương 257: Có chỗ nào không đúng? (2)
Có chỗ nào không đúng? (2)
"Chiến sĩ mấy người sau khi đến Thánh Vực cũng có thể làm được chuyện này chứ?"
Paloma nói:
"Nhưng sẽ mất rất lâu, hơn nữa không thể giống như ma pháp sư các ngươi trống rỗng tạo vật."
Valhein cười buông vai Paloma ra, nói:
"Ngủ đi, nếu thấy khó chịu thì có thể cởi giáp da."
Trong mắt Paloma vụt qua tia cảnh giác, mặc giáp da nằm xuống giường, đưa mặt hướng vách tường, đưa lưng về phía Valhein, xoay thân thể mảnh khảnh.
Valhein muốn cởi giáp da của mình ra, nhưng nơi này là dã ngoại, điều kiện không cho phép.
Cấp tốc rửa mặt súc miệng xong, Valhein nói:
'Nàng xích vô trong một chút."
"Hả?" Paloma sắp ngủ nghe vậy nghiêng đâu, chợt thấy Valhein cởi giày, nằm xuống cạnh mình.
"Ngươi "
Paloma còn muốn nói chuyện, lại bị Valhein đánh gãy.
"Dù sao là rèn luyện dã ngoại, hai ta cứ tạm chấp nhận ngủ cùng nhau đi, nửa chiếc giường giá thuê mỗi ngày là 500 vàng đại bàng, khi vê nhớ trả tiền. Ta tin tưởng nàng không phải cô gái yếu ớt, đúng chứ?"
Paloma cứ cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng không tìm được lý do phản đối.
Valhein nói:
"Lo ngủ đi, ngày mai nguyền rủa của nàng hết rồi, chúng ta đi ra săn bắn. Chia ít chăn cho ta với.'
Valhein vậy mà giành một nửa chăn của Paloma, đắp lên người của mình, sau đó ngửa mặt lên trời nhắm mắt lại.
"Ngủ ngon, bạn cùng bàn." Valhein chỉnh độ sáng đèn ma pháp hơi tối.
"Ngủ ngon, bạn cùng bàn." Paloma bản năng đáp lại, từ đầu tới đuôi đều ngơ ngác.
Dường như có gì đó không đúng.
Nhưng Valhein tự nhiên như thế, có phải là chính mình suy nghĩ nhiều? Nếu như là chính mình suy nghĩ nhiều, vậy tại sao tim đập nhanh như thế?
Rất muốn đánh thức Người Khổng Lồ Paloma trong lòng.
Hơi hoảng!
Paloma rất nỗ lực suy nghĩ, vào lúc thế này, một thanh niên chính nghĩa ưu tú chẳng phải nên ngủ dưới đất, nhường giường cho công chúa sao?
Tại sao Valhein này hoàn toàn khác với Anh Hùng trong truyền thuyết, hy vọng trong lòng nàng?
Nhưng lời hắn nói dường như không sai, mọi người đều là bạn cùng bàn, đều ở trong cuộc thi Hắc Thiết, là chiến hữu, ngủ chung với nhau dường như cũng không có gì.
Rốt cuộc là nơi nào xảy ra vấn đề?
Tại sao chính mình sẽ nằm trên giường, đắp chung một chăn với bạn cùng bàn nam, nói ngủ ngon với nhau?
Về đạo lý thì nói thông, nhưng tại sao cứ cảm thấy nơi nào không đúng!
Điên mất!
Paloma càng nghĩ càng mơ hồ, cuối cùng buồn ngủ kéo đến, mơ hồ thiếp ngủ.
Chỗ cửa, Địa Ngạo Thiên cười híp mắt nhìn giáp da mặc trên người cắn bằng răng, tuy rằng chỉ có thể bảo vệ ngực và hai cánh tay nhưng vẫn tốt hơn trước kia nhiều.
Hai tiểu thần lùn trong mắt tràn ngập hâm mộ.
Qua một lúc sau, Valhein mở mắt ra, nghe tiếng hít thở đều đều của Paloma, nhìn qua khóe mắt phát hiện nàng đã ngủ say.
Thế là, Valhein môi treo nụ cười chuẩn bị làm chuyện mà ban ngày luôn nghĩ tới nhưng không làm.
Valhein đi vào tháp ma pháp, trước tiên khắc 'ma pháp trinh trắc' lên một mảnh lá cây chưa lớn lên, rồi đi vào không gian phế tích.
Valhein tò mò nhìn không gian phế tích, lúc trước bề ngoài của không gian phế tích là bất quy tắc, diện tích đại khái hai trăm mét vuông.
Bây giờ gần như là hình tròn, bán kính lên đến 30m, diện tích mở rộng hơn gấp mười lần.
Tình hình bên trong bàn tế phế tích không thay đổi, chính giữa vẫn là pho tượng không đầu và bàn tế, nằm ở rìa mặt đất hình tròn.
Còn lại đa số đổ nát thê lương như phế tích.
Trong phế tích có rất nhiều giá gỗ, hòm xiểng gỗ chứa các loại đồ dùng.
Bên ngoài phế tích là ánh sáng trắng mơ hồ, không thể xuyên qua. Bây giờ ánh sáng trắng bên ngoài phía trái bàn tế xuất hiện một cột sáng màu xanh, cao cỡ 10m, rộng 10cm, giống như vết nứt, lại giống cái gì đó.
Valhein không rõ ràng thứ này rốt cuộc là cái gì, cảm ứng được không phải thứ xấu xa gì thì dứt khoát để qua một bên mặc kệ.
Bên cạnh bàn tế là chiến lợi phẩm của nhóm năm người, trừ số ít ma pháp khí có công năng phòng hộ lửa ra, đa số bị hư hỏng nhẹ.
"Gom đủ rồi hiến tế sau, không sốt ruột "
Valhein sử dụng ma pháp trinh trắc kiểm tra tất cả chiến lợi phẩm.
Kết quả, hoặc là không thích hợp chính mình dùng, hoặc là bị hư hỏng.
Còn Ta bàn hơi thở Hoàng Kim thì Valhein tạm thời không muốn dùng.
Cuối cùng, Valhein nhìn hai trang giấy sách hồn, thở hắt ra.
Đó là hai tờ giấy ố vàng, trên mỗi tờ giấy đều có một dúm lửa màu tím.
Lửa giống như vật sống vậy, nhảy nhẹ trên trang giấy.
Nếu sách hồn hút linh hồn của kẻ ác thì Valhein không có ý kiến, nhưng với đức tính của đám ma pháp sư hắc ám, phỏng chừng nó hút linh hôn của người thường.
Valhein rời khỏi không gian phế tích, lại đi tháp ma pháp một chuyến, hết thảy bình thường, tiếp đó minh tưởng.
Minh tưởng xong, hắn mơ màng thiếp ngủ.
Không biết qua bao lâu, Valhein tỉnh lại, nghiêng đầu nhìn, Paloma co ro ngủ trong góc.
Thân thể nhỏ xinh cuộn lại giống như mèo con, hai người giống như cách biển Aegean.
Valhein bất đắc dĩ lắc đầu, Paloma chưa chắc là sợ hãi chính mình, ngày hôm qua lúc nàng ngủ không phải tư thế này, hẳn là một loại thói quen.
"Nàng ở trong gia tộc Bán Thần cô độc đến thế sao?"
Valhein lặng lẽ đứng lên, sử dụng thuật tạo thủy đánh răng rửa mặt, tiếp đó ngồi xuống ghế làm bằng bùn đất ma pháp, tiến hành minh tưởng sáng sớm, không thể lãng phí cơ hội tốt ở vị diện thần lực.