Chương 258: Phế tích khuếch trương
Chương 258: Phế tích khuếch trươngChương 258: Phế tích khuếch trương
Phế tích khuếch trương
Qua thật lâu, Valhein cảm thấy hơi mệt mới chậm rãi mở mắt ra.
Ủa?
Paloma đi chân trân, đưa lưng về phía Valhein, đứng trước balo, lặng lẽ ăn đồ ăn.
Valhein giơ tay vỗ vai của Paloma.
"AII"
Paloma phát ra tiếng thét chói tai, nhảy lên giường nhanh nhẹn như con báo, kéo chăn che thân thể.
Valhein sững sốt nhìn Paloma, hỏi:
"Nàng điên hả?"
"Ngươi làm ta sợ muốn chết!" Paloma hung hăng trừng Valhein, khôi phục vẻ mặt lạnh lùng, nhưng ngữ khí của nàng nghe có chút chột dạ.
Valhein rất nhanh đã hiểu, hỏi:
"Nàng muốn ăn vụng đồ của ta không trả tiền, cho nên mới bị dọa sợ?”
"Ta mà thèm thiếu chút vàng đại bàng của ngươi?" Paloma cao ngạo ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn Valhein.
Valhein mỉm cười, nhìn chăm chằm Paloma.
Qua một hồi lâu, Paloma đỏ mặt, chậm rãi quỳ bò đến bên giường, mang giày ủng da vào.
"Bạn cùng bàn, ta xua tan nguyền rủa rồi." Paloma ngửa đầu, trên cao nhìn xuống nhìn Valhein, tuy rằng vẫn là khuôn mặt lạnh lùng quen thuộc nhưng trong giọng nói lộ rõ vui vẻ, đặc biệt gọi hai chữ bạn cùng bàn cực kỳ lưu loát.
"Chúc mừng chúc mừng, tính xem vừa rồi đã ăn bao nhiêu, chờ khi vê Athens cùng tính một lượt!" Valhein đứng lên nói.
"Hừ!”
Paloma phớt lờ Valhein, nghiêm túc quan sát phòng ở như muốn ghi nhớ tất cả vào não.
Valhein nói:
"Nàng gấp chăn lại đi, lát nữa cùng ăn cơm."
"Ừm." Paloma xoay người đối diện giường chế tạo từ bùn đất ma hóa, nghiêm túc nhìn đệm chăn trên giường. Qua một lúc sau, Valhein hỏi: "Đứng làm gì?"
"Làm sao gấp chăn?" Paloma quay đầu hỏi, vẻ mặt mờ mịt.
"Nàng thắng!"
Valhein đi qua gấp chăn, dọn dẹp phòng ở sạch sẽ.
Paloma đứng trân trân ra đó, cảm thấy mình thật ngốc.
"Nào, đánh răng." Valhein nói xong niệm thần chú, chế tạo bàn chải đánh răng nước.
"Ta ta hết bị nguyền rủa rồi."
Paloma lui về phía sau nửa bước, cảnh giác nhìn Valhein, hình ảnh hôm qua còn rõ ràng ở trước mắt.
Valhein xụ mặt hỏi:
"Hết bị nguyền rủa thì không cần đánh răng à? Há mồm!"
Paloma hoàn toàn không tìm được lý do phản bác, bất lực há miệng ra, giống như ngày hôm qua, mơ hồ bị đánh răng rửa mặt.
"Bạn học Paloma, sau này nàng nên nuôi thói quen tốt đánh răng rửa mặt! Đây là lần cuối cùng ta đánh răng giúp nàng, sự chăm sóc của bạn cùng bàn chính thức chấm dứt!" Valhein thấm thía nói xong ăn cơm của mình.
Paloma chớp chớp mắt, ỉu xìu ngồi xuống, yên lặng thả hồn.
Ăn xong, Valhein cõng balo nói:
"Địa hình ở đây tuy hơi khác với bản đồ, nhưng nếu Ma Ngưu xuất hiện thì hẳn là có thể theo bản đồ tìm được thung lũng Ma Ngưu, ta thử xem có thể giết một ít Ma Ngưu kiếm điểm thành tích không. Nếu gặp Ma Ngưu Thanh Đồng thì thử coi ta vua thần lùn lửa của ta có thể tổn thương nó được không."
"Ừ"
Paloma đứng lên, đi theo Valhein ra ngoài.
Thu hồi phòng nhỏ ma pháp, Valhein cống balo đi đằng trước, Paloma đi giữa, ba thần lùn lửa đoạn hậu.
Paloma đi vài bước, quay đầu nhìn phòng nhỏ ma pháp sụp đổ, đột nhiên cảm thấy phòng nhỏ ma pháp kia ấm áp hơn trong nhà.
"Thật đáng tiếc "
Valhein lớn tiếng nói: "Đi nhanh lên, đi chậm có lẽ sẽ bị cướp sạch, thậm chí không tìm được địa điểm tập hợp."
Valhein nói rồi tăng nhanh bước chân. Paloma hít sâu một hơi, lập tức sải bước tiến lên, nhưng chưa chạy vài bước thì hai chân mềm nhũn, bùm một tiếng té ngã, lăn xuống sườn núi.
Nàng nhanh tay nhanh mắt vươn tay bắt lấy rễ cây nhô ra.
Valhein chạy tới, đang định vươn ra hai cánh tay ôm nàng, đột nhiên sắc mặt thay đổi, thu về tay trái, vươn ra tay phải nói:
"Nào, ta kéo nàng dậy.
"Ừ, cảm ơn." Paloma mặt không cảm xúc vươn tay ra, bị Valhein kéo lên.
Nàng cúi đầu, nhẹ nhàng phủi bùn đất dính trên người.
Nhưng khi vỗ bùn đất trên chân thì Paloma bỗng nghiêng người lại té xuống.
Valhein nhanh tay nhanh mắt vươn tay ôm eo của Paloma, kéo nàng về phía mình.
"Không hoàn toàn khôi phục?" Valhein rốt cuộc nhìn ra.
"Ta ta không muốn liên lụy ngươi." Paloma cúi đầu, cắn răng.
Trong đầu Valhein hiện ra hình ảnh buổi sáng Paloma co ro trong góc tường, đại khái hiểu tại sao nàng cách chính mình xa như vậy.
"Vậy sao nàng không nói sớm!" Valhein đột nhiên cất cao giọng.
Paloma lặng lẽ đứng trên sườn dốc, không nói một lời.
Valhein nói:
"Thảo nào ta cảm thấy loại nguyền rủa này rất lợi hại, nàng cứ nói mình là người của gia tộc Bán Thần, một ngày là khỏe liền, vậy mà ta cũng tin lời vớ vẩn đó. Chắc chắn đối phương biết thể chất của nàng đặc biệt, nguyên rủa tất nhiên không tầm thường, nàng cởi bỏ phần lớn nhưng chắc chắn còn sót lại lực lượng trong người của nàng, cần thời gian dài mới có thể hoàn toàn khôi phục."
Valhein nói xong, sử dụng thuật tạo thủy rửa sạch tro bụi trên người Paloma.
"Ta "
Paloma cúi đầu, vẻ mặt ủy khuất.
Valhein nói:
"Vê sau bớt bốc phét đi, làm người phải thành thực, nàng nhìn ta đi, lợi hại như vậy, liên tục thắng năm quý tộc nhưng có khoe khoang bao giờ chưa?"
Paloma đang suy nghĩ lời phản bác lại nhưng người lảo đảo, sau đó cảm giác quen thuộc trải rộng toàn thân.
Paloma ngơ ngác nhìn Valhein lại lân nữa bế bổng mình lên.
"Ài, đứng nhất lớp thì có ích gì, vẫn phải dựa vào hạng ba đếm từ dưới lên như ta." Valhein một bên oán trách, một bên sải bước đi hướng thung lũng Ma Ngưu. Paloma giả bộ hung dữ, đầu nhỏ vận chuyển nhanh, nghĩ biện pháp phản kích Valhein.