Chương 266: Thật sự tìm đường chết?
Chương 266: Thật sự tìm đường chết?Chương 266: Thật sự tìm đường chết?
Thật sự tìm đường chết?
Valhein nét mặt sa sâm nói:
"Chiến sĩ Hắc Thiết, ngươi phạm một sai lầm. Ngươi có thể công kích ta, nhưng ngươi không có quyền công kích toàn bộ giai cấp bình dân của chúng ta! Ngươi không có quyền công kích bình dân dùng lưng và vai gánh toàn Hy Lạp, thậm chí toàn thế giới!"
Valhein chậm rãi đứng lên, khuôn mặt lãnh tuấn.
Nói đúng!"
Các học sinh của Học viện Plato hò reo vì Valhein.
Chiến sĩ Hắc Thiết lạnh lùng cười nói:
"Rồi sao? Ngươi dám tiếp thụ khiêu chiến không?"
Valhein quan sát đánh giá chiến sĩ Hắc Thiết từ trên xuống dưới, nói:
"Tuy ngươi chỉ có dòng máu quý tộc chứ không có vinh diệu của quý tộc, nhưng ta vẫn ôm lòng thương hại ngươi. Ta mới thăng cấp ma pháp sư Hắc Thiết không lâu, không kiểm soát được mạnh yếu của ma pháp, nếu ra tay thì ngươi chết chắc. Hãy ném xuống trang bị thân lực trên người của ngươi thay lời xin lỗi, ta sẽ bỏ qua cho ngươi, trở về đi."
Chiến sĩ Hắc Thiết kia bị chọc tức cười:
"Bây giờ ta bắt đầu hoài nghi ngươi dựa vào cái gì lấy được điểm thành tích cao như vậy. Chiến sĩ quý tộc chúng ta đã bao giờ sợ chết? Đừng ra vẻ hùng hổ nữa, hoặc là nhận thua, hoặc là chiến đấu!"
Ngay lúc này, .Jimmy đột nhiên hô lớn:
"Vị bạn học quý tộc này, cho phép ta nói lời công bằng. Bây giờ Valhein có bốn mươi bảy điểm thành tích, ngươi chỉ có sáu điểm, Valhein thắng ngươi, chỉ có thể được đến sáu điểm thành tích, ngươi thắng hắn thì được hai mươi lăm điểm thành tích, như vậy rất không công bằng! Nếu ngươi thật là quý tộc, nếu trong tim của ngươi có vinh diệu của quý tộc thì hoặc là ngươi trước tiên bổ sung bốn mươi mốt điểm, hoặc lấy ra chiến lợi phẩm giá trị bấy nhiêu điểm, như vậy mới tính là công bằng!"
Học sinh của Học viện Plato nghe vậy đều la lên:
"Xéo về kiếm điểm thành tích đi!"
"Ở trước mặt ma pháp sư hệ lóe sáng mà bày ra thân phận quý tộc hả? Cười rụng rún!"
"Nếu nhìn vào tiếng nói cử chỉ và khí thế thì Valhein càng giống quý tộc!"
"Nhìn thấy Valhein có nhiều điểm thành tích nên đến thử ăn hôi chứ gì, còn nhân danh thân đưa ra khiêu chiến, khiến người khinh bỉ!"
Đám bạn xấu của Jimmy lớn tiếng kêu gào.
Chiến sĩ Hắc Thiết bị nói không biết làm sao, bất đắc dĩ quay đầu nhìn hướng đồng bạn quý tộc ở sau lưng.
Nói không lại đám người này!
Các quý tộc nghi ngờ nhìn Valhein và người của Học viện Plato, một ít quý tộc nhỏ giọng nhắc nhở mấy người khác, có lẽ đây là cái bẫy của Học viện Plato.
Nhưng mà, rất nhiều quý tộc không tin.
Trong một chốc, các quý tộc phân vân băn khoăn.
Vẻ mặt chiến sĩ Hắc Thiết lúng túng, đứng ở nơi đó không nhúc nhích.
Qua một lúc sau, Valhein nói: "Địa Ngạo Thiên, ta thấy bọn họ dường như không dám quyết đấu với ta, vậy thì ta sẽ phái ngươi lên sân."
Địa Ngạo Thiên mặt lộ vẻ mừng như điên, cúi người vái Valhein, tay phải nâng lên gậy xương mũi nhọn kịch độc, hét to "Bô lô ba la", một đường chạy chậm đến khoảng giữa hai trường học, đứng cách chiến sĩ Hắc Thiết kia 20m.
“Bồ lô ba lat"
Hai tiểu thần lùn lửa hưng phấn giơ cao hai tay, cổ vũ trợ uy cho đại vương.
Một luồng gió lạnh thổi qua cuốn lấy lá cây khô vàng dưới đất, toàn trường lặng ngắt như tỜ.
Các học sinh của Học viện Plato nhìn vua của thần lùn lửa rôi ngó Valhein, đây là tình huống gì? Valhein không muốn thắng sao? Hoặc là vò đã mẻ lại sứt? Hoặc là phương pháp nhục nhã người khác mới phát minh? Lúc trước quý tộc không bằng thần lùn, mọi người chỉ đang đùa, Valhein làm thật sao?
Các học sinh của Học viện Quý Tộc ở phía đối diện sắc mặt xanh mét.
Đặc biệt là chiến sĩ Hắc Thiết ở trong sân, rõ ràng vẫn chưa sử dụng thần lực hộ thể, trên mặt đã biến thành màu sắt đen.
"Valhein, ngươi đây là đang nhục nhã ta!" Chiến sĩ Hắc Thiết xấu hổ tức tối gâm lên.
“Bồ lô ba la?”
Địa Ngạo Thiên hung ác nhìn chằm chằm chiến sĩ Hắc Thiết, bộ dạng bị xúc phạm.
"Ta ra hai món ma pháp khí Thanh Đồng!"
Một giọng nói vang lên trong Học viện Quý Tộc, chợt thấy một quý tộc ma pháp sư Hắc Thiết cởi hai chiếc nhẫn ma pháp Thanh Đồng từ ngón tay ra, ném tới đằng trước.
"Còn có giáp da của ta!" Một chiến sĩ vạm vỡ cởi giáp da ném xuống cạnh nhẫn ma pháp Thanh Đồng.
Một học sinh quý tộc lạnh lùng nói:
"Hai chiếc nhẫn ma pháp Thanh Đồng giá trị hai nghìn vàng đại bàng, một giáp da thần lực Hắc Thiết ít nhất cũng cỡ ba nghìn vàng đại bàng. Năm nghìn vàng đại bàng chắc đã bằng với điểm thành tích của ngươi rồi chứ, Valhein?"
Chiến sĩ Hắc Thiết ở trong sân tay nắm trường mâu, chỉ hướng Valhein, nói: "Valhein, hiện tại ngươi có thể lên sân rồi chứ?”
"Những cái này là đủ rồi, nhưng ta sẽ không rút lại lời nói, ta chỉ cân phái ra Địa Ngạo Thiên. Đúng vậy, ta là một người tốt bụng, ta nhắc nhở các ngươi trước, thần lùn lửa của ta có ma pháp lửa mạnh mẽ, các ngươi tốt nhất chuẩn bị thuốc ngăn bỏng cấp cao, là loại cấp cao, thuốc ngăn bỏng loại bình thường không thể ngăn cản ma pháp lửa ập vào mặt đâu. Còn nữa, chuẩn bị sẵn thuốc giải độc cấp cao." Valhein nói.
Trên mặt chiến sĩ Hắc Thiết vụt qua vẻ xấu hổ tức tối, chậm rãi nói: "Tức là, chỉ cần ta chiến thắng thần lùn lửa của ngươi thì ngươi sẽ ra sân, đúng không?”
Valhein đáp:
"Trả lời đúng rồi."
"Tốt! Ta đồng ý trận quyết đấu này."
Chiến sĩ Hắc Thiết tay trái cầm khiên, tay phải cầm giáo dài, chậm rãi lui vê phía sau, mãi khi cách Địa Ngạo Thiên 30m.