Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 270 - Chương 271: Địa Ngạo Thiên Luyện Ma Võ Song Song (2)

Chương 271: Địa Ngạo Thiên luyện ma võ song song (2) Chương 271: Địa Ngạo Thiên luyện ma võ song song (2)Chương 271: Địa Ngạo Thiên luyện ma võ song song (2)

Địa Ngạo Thiên luyện ma võ song song (2)

"Vậy ngươi phải đợi một chút, bây giờ là thời gian chiến đấu của Valhein." Jimmy nói.

"Chuyện gì vậy?"

dJimmy bèn kể lại tỉ mỉ Valhein khiến Địa Ngạo Thiên đi chiến đấu như thế nào cho hai người nghe.

Rollon giật mình nhìn Valhein, lại nhìn vê hướng Địa Ngạo Thiên nhỏ bé.

Hoth cúi đầu nhìn Địa Ngạo Thiên nhỏ bé:

"Dữ dội vậy?"

Địa Ngạo Thiên cũng ngửa đầu nhìn Hoth, tiếp đó vươn tay xoa cổ.

Hoth quá cao.

dJimmy cười nói: "Các ngươi đừng nhìn hắn nhỏ, người ta luyện ma võ song song, ta phỏng chừng hai ngươi đều đánh không lại hắn."

"Chưa chắc, thực lực của hắn kỳ thực rất bình thường, là kẻ địch quá yếu." Valhein khiêm tốn nói.

"Người của gia tộc Bắc Phong không yếu, ta hoàn toàn không đánh lại Gerner." Rollon nhẹ lắc đầu, nói xong ngồi xuống đất, cầm lên bánh quy mật ong trên drap giường, ăn vào.

Nhai vài cái, Rollon lộ ra vẻ sửng sốt, không ngờ rằng bánh quy để trong đồi núi Người Khổng Lồ nhiều ngày mà hương vị giống như mới làm, xốp giòn ngọt ngào, dường như vừa lấy ra khỏi lò nướng.

So với miếng bánh quy mật ong này thì thức ăn mà hắn ăn mấy ngày qua như phân trâu.

Tay nhỏ của Paloma đặt bên hông chỉ hướng Rollon, nói nhỏ vào tai Valhein:

"Hắn không đưa tiền."

Jimmy và Hoth nhìn Paloma như thấy quỷ, lại ngó Valhein, trợn mắt há hốc mồm.

Rollon cũng ngước đầu lên, khó tin nhìn hai người.

Valhein hoàn toàn không quan tâm nói: "Mọi người đều là bạn cùng bàn, nói vài lời chứ có gì mà các ngươi làm ra vẻ hâm mộ ghen ghét, như thể có việc lớn gì vậy, bình tĩnh."

Trong giọng nói của Hoth chất chứa vô tận sùng kính nói:

"Hình tượng của ngươi ở trong lòng ta càng thêm cao lớn!"

"Hơn nửa năm không nói một câu với chúng ta, hiện tại trong mắt chỉ có ngươi. ÀI, dJimmy này cũng xem như quen biết rộng, tự cho rằng mình giỏi chuyện đó, hôm nay xin phục, bội phục, bội phục!" .Jimmy nói.

Gò má Paloma ửng hồng, liếc xéo Jimmy.

Rollon nhai bánh quy mật ong trong miệng, đột nhiên phát hiện không hương, cũng không ngọt.

Valhein ho nhẹ một tiếng, nói: "Hiện tại bánh quy và đồ ăn vặt miễn phí, vì chúc mừng mọi người gặp nhau. Albert, ngươi cũng lại đây cùng nhau tán gẫu."

AIlbert ở gân đó mặt lộ vẻ khó xử, đột nhiên sụt sịt mũi, chậm chạp đi tới.

Sáu người vừa ăn một bên tán gẫu.

Mọi người đều phát hiện tốc độ của Paloma dường như hơi nhanh, không sợ nghẹn sao? Nhưng chờ Valhein dùng thuật tảo thủy đút cho Paloma thì bọn họ hiểu tại sao nàng không sợ nghẹn.

Trừ Hoth nhai ngấu nghiến ra, ba người khác càng ăn càng cảm thấy đồ văn vặt của Valhein thay đổi hương vị.

Tất cả đều chua lè.

"Các ngươi có ai nhìn thấy Lake không?" Valhein uống xong bóng nước, hỏi những người khác.

Tất cả mọi người lắc đầu.

Hoth đáp:

"Ta đã hỏi thăm về Lake, nhưng không có người nhìn thấy."

Valhein nói:

"Chắc hắn sẽ không bị gì đâu."

"Hắn tuyệt đối không có vấn đề, người ta thông minh, thiên phú thì cao. Tốc độ khắc ma pháp của hắn rất nhanh, ta cảm thấy không cân cho lo lắng hắn." Hoth tự tin tràn đầy nói.

Rollon gật đầu.

Jimmy thấp giọng hỏi:

"Valhein, tiếp theo ngươi còn tính khiêu chiến với họ không?"

Những người khác nhìn về hướng Valhein.

Valhein hỏi:

"Xung quanh có chỗ nào tốt dễ kiếm điểm thành tích không?”

dJimmy lắc đầu, nói:

"Lúc trước chúng ta lặp đi lặp lại thảo luận thật lâu, chỗ gần đây nhất là thung lũng Ma Ngưu và rừng Ma Hổ. Thung lũng Ma Ngưu cần vượt núi, đi qua đi lại mất nhiều thời gian, chắc chắn sẽ chậm trễ cuối cùng leo lên đỉnh Cự Thụ. Dù sao, cuối cùng chỉ cân leo lên đỉnh Cự Thụ là có một điểm thành tích riêng, dù lúc trước không điểm thì vẫn có thể đạt tiêu chuẩn. Còn rừng Ma Hổ là nơi của các chiến sĩ, không thích hợp ma pháp sư."

"Đúng rồi, ta và nhóm Rollon mới đi ra từ rừng Ma Hổ. Trừ phi có đại đội, nếu không thì ma pháp sư không dám đi vào. Bên trong không chỉ có Ma Hổ, còn có ma thú khác, môi trường phức tạp, chiến sĩ bị tập kích thì còn đỡ được, ma pháp sư bị tập kích rất khó sống sót.

Valhein nói: "Tức là, quý tộc ở phía trước là đối tượng săn bắn tốt nhất."

"Xem ra ngươi thật sự muốn tiếp tục, làm như vậy sẽ đắc tội rất nhiều người." Jimmy do dự nói.

"Cảm thấy bị ta mạo phạm thì không xứng nhận được sự chú ý của ta, không cảm thấy bị ta mạo phạm thì ta cần gì để ý?" Valhein nói.

"Tuy nói là vậy nhưng làm thì hơi khó." .Jimmy nhỏ giọng nói thầm.

Albert thở dài, hai tay buông ra con rối gốm đen, nói:

"Valhein, ta tốt bụng khuyên ngươi một câu, thành thật ở yên chỗ này. Với điểm của ngươi hiện giờ rất có thể lọt top8. Ngươi có thể lấy một quả trái thiên phú đã là siêu may mắn, còn cưỡng cầu cái gì? Nếu suốt ngày luôn nghĩ thế này thế kia thì bao giờ mới chấm dứt? Đừng tham lam quá."

"Tại sao phải chấm dứt?" Valhein cười hỏi Albert.

Albert ngẩn ra, nói: "Chẳng lẽ ngươi muốn trở thành kẻ lòng tham không đáy, cái gì cũng muốn có, cái gì cũng mong ước, cuối cùng giỏ tre múc nước công dã tràng?”

"Ta không mong muốn quá nhiều, hiện tại ta chỉ có một mục tiêu." Valhein nói.

"Hạng nhất?" Khóe môi Albert hơi cong lên trào phúng.

"Truyên Kỳ." Valhein mỉm cười nói.

Albert thở hắt ra một hơi dài:

"Tại sao các ngươi luôn đuổi theo thứ mình không với tới được, không thấy mệt mỏi sao?"
Bình Luận (0)
Comment